Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1865
Chương: Cảnh Tượng Trong Trí Nhớ
Tại sao Thanh Liên phong ấn đài vô duyên vô cớ xuất hiện một vết rách nhỏ?
Điều này chắc chắn có quan hệ d Lão Tử Bất Bại.
Lúc trước hắn chém ra một kiếm, mặc dù không có phá mất phong ấn ở Tây Bắc Vực nhưng hình thành một kẽ hở.
Một chỗ khác bên trong Hoang Man Vực, có cường giả phát giác được, mượn nhờ một chút xíu sơ hở, bắt đầu điên cuồng công kích, cuối cùng xuyên phá một vết rách.
Phong Thiên Đại Trận Thanh Liên Tiên Đế bố trí, lấy chín phong ấn đài làm đầu mối then chốt, chúng nó vận chuyển, ẩn chứa huyền diệu.
Cho nên khi Lão Tử Bất Bại động thủ tại Tây Bắc Vực, cường giả Hoang Man Vực công kích sơ hở, để lưu quang phong ấn vỡ vụn ở Đông Nam Vực.
Đây là trùng hợp hoặc thiên ý.
Bởi vì Vân Phi Dương đứng trước phong ấn đài ở Đông Nam Vực tế bái Thanh Liên Tiên Đế, trùng hợp thấy phía trên lưu quang xuất hiện một vết rách.
-Không thể được.
Hắn quyết định thật nhanh, linh hồn lực điên cuồng bạo phát, dũng mãnh lao tới khu vực lưu quang vỡ vụn, bắt đầu ngăn cản gió lạnh không ngừng thổi ra.
Chuyện Phong Thiên Đại Trận, Vân Phi Dương không rõ, nhưng nếu lưu quang như tiếp tục mở rộng, tất sẽ vỡ vụn.
Đến lúc đó, thông đạo hai giới mở ra, cường giả Hoang Man Vực tất nhiên sẽ giết tới.
Nói thật, Vân Phi Dương không có cảm tình đối với Chân Vũ Thần Vực, cũng không muốn làm anh hùng.
Xen vào việc người khác, lấy linh hồn tự thân đi phủ kín vết rách đang bị phá vỡ chỉ vì kính nể Thanh Liên Tiên Đế.
Linh Hồn Vân Phi Dương phi tốc bay đến trong nháy mắt dung nhập vào khu vực lưu quang vỡ vụn.
Kỳ quái là, lưu Quang Trận Pháp cũng không có sinh ra bất kì phản phệ gì, dễ như trở bàn tay cùng hòa làm một thể.
-Ách?
Vân Phi Dương kinh ngạc.
-Nhẹ nhàng như vậy?
Bỗng nhiên, một khí tức quỷ dị theo truyền đến từ Phong Thiên Đại Trận, cũng dọc theo linh hồn lực hắn đi vào thức hải.
Sắc mặt Vân Phi Dương đột nhiên dữ tợn, trong đầu tiếp nhận một đoạn trí nhớ nào đó, tùy thời muốn nổ tung.
Cùng lúc đó, tầm mắt hắn dần dần trở nên mơ hồ, lần nữa thanh tỉnh phát hiện mình đang ở trong một không gian hôn thiên ám địa.
-Đây là…
Vân Phi Dương tỉnh táo lại.
-Huyễn cảnh? Không đúng.
Hắn phủ nhận.
-Hẳn là tràng cảnh của trí nhớ đột nhiên rót vào trong thức hải hồi nãy.
Đúng vào lúc này, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc truyền đến.
Vân Phi Dương quay người nhìn lại, chỉ thấy giữa bầu trời tối tăm, một lão giả đạo cốt tiên phong đang kịch liệt giao chiến cùng bốn cường giả mặc áo giáp.Năm người thấu phát khí tức cực kỳ mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân càng hủy thiên diệt địa!
-Ha ha ha!
Một giáp sắc nam tử thô cuồng cười to.
-Thanh Liên Tiên Đế, chỉ bằng lực lượng một người ngươi lại có thể chống lại bốn Hoang Đế chúng ta sao!
Thanh Liên Tiên Đế?
Vân Phi Dương lúc này nhìn về phía lão giả tung bay mà đứng, phát hiện quanh người hắn có Đạo Ý cực mạnh bao phủ.
-Đạo Ý thật khủng khiếp!
-Nam Cung Mạc Thương và Phá lão hoàn toàn không cách nào đánh đồng.
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
Thanh Liên Tiên Đế ngạo nghễ đứng giữa bầu trời, thản nhiên nói.
-Bản Đế tới đây này không phải khiêu chiến.
-Ha ha ha.
Một tên Hoang Đế cười nói.
-Không phải khiêu chiến, chẳng lẽ cầu hòa?
-Chư vị.
-Không nên nói nhảm cùng hắn, chúng ta cùng ra tay diệt hắn, suất quân giết vào Chân Vũ Thần Vực!
-Tốt!
Bốn Hoang Đế lần nữa đánh tới.
Đối mặt nhiều cường địch, Thanh Liên Tiên Đế chẳng những không có tự loạn trận cước, ngược lại càng đánh càng hăng.
-Thật mạnh.
Làm người đứng xem, nhìn Thanh Liên Tiên Đế một địch bốn, không hề rơi xuống hạ phong, Vân Phi Dương tâm phục khẩu phục.
Lúc trước, người làm cho hắn kính nể chính là Trầm Hạo, vừa giao thủ cùng hai Tiên Đế ở vô tận tinh không, vừa có thể chuyện trò vui vẻ.
-Thực lực Thanh Liên Tiên Đế này chỉ sợ không kém gì Trầm tiền bối.
Vân Phi Dương suy đoán.
Nhưng vào lúc này, bốn Hoang Đế thi triển thần thông bộc phát ra tia sáng chói lóa.
-Có chút không ổn!
Vân Phi Dương âm thầm cả kinh.
Bốn Hoang Đế rõ ràng vận dụng đòn sát thủ, Thanh Liên Tiên Đế như thế nào đối mặt?
Thời khắc suy nghĩ, một vật hình thuẫn sáu cạnh xuất hiện, chợt bày ra kết giới phòng ngự như ẩn như hiện, bắt đầu khuếch đại vô hạn.
Một lát, trước người Thanh Liên Tiên Đế hình thành một kết giới phòng ngự sáu cạnh, diện tích chừng trăm trượng!
-Đây là Thập Phương Hóa Vật Thuẫn hoàn chỉnh?
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
Nhìn thấy Thập Phương Hóa Vật Thuẫn hoàn chỉnh triệt để kích phát để hắn ý thức được cường độ phòng ngự kia rất cao!
Tiếng nổ mạnh truyền đến.
Bốn Hoang Đế ngưng tụ lực lượng kinh khủng liên tiếp đánh kết giới phòng ngự của Thập Phương Hóa Vật Thuẫn, sinh ra khí lãng cuồng bạo.
Vân Phi Dương thấy thế, khóe miệng co giật.
Lực lượng khủng bố như thế, nếu như chính bản thân mình ở đây, kết cục khẳng định thịt nát xương tan.
Nhưng mà bốn Hoang Đế đồng loạt ra tay, lực lượng nổ tung nhưng cũng không có đánh nát được kết giới phòng ngự do Thập Phương Hóa Vật Thuẫn ngưng tụ.
-Quá trâu!
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
-Đáng giận!
Bốn cường giả Hoang Man Vực phẫn nộ, lần nữa cuồng oanh loạn tạc công kích.
Vân Phi Dương lấy thân phận người đứng xem nhìn bọn hắn lần lượt thi triển thần thông, lần lượt thể hiện ra lực lượng kinh khủng.
Nói thật, cấp bậc chiến đấu như thế còn kịch liệt hơn rất nhiều so với Cực Quang Tiên Đế đối chiến Đông Hoàng Thái Nhất lúc trước.
Thanh Liên Tiên Đế sử dụng Thập Phương Hóa Vật Thuẫn, biểu hiện ra lực phòng ngự khủng bố, lần lượt thừa nhận oanh tạc của bốn Hoang Đế.
Nhưng chung quy vẫn có cực hạn.
Bốn Hoang Đế liên thủ công kích mấy canh giờ, Thập Phương Hóa Vật Thuẫn bị đánh nát, phân hóa ra sáu khối.
Thanh Liên Tiên Đế vung tay lên, thu hồi sáu khối thuẫn bài vỡ vụn.
-Đáng tiếc.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Chí bảo mạnh như thế bị đánh nát, thực khiến người ta đau lòng.
-Không được.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Ta nhất định phải tìm được năm khối còn lại.
Thông qua cảnh tượng trong trí nhớ, mắt thấy Thập Phương Hóa Vật Thuẫn cường hãn khiến hắn vô cùng hy vọng có thể tìm được toàn bộ sau đó tu sửa, khôi phục phong thái như trước.
Thanh Liên Tiên Đế và bốn tên Hoang Đế vẫn tiếp tục chiến đấu.
Loại cấp bậc giao thủ của bọn họ rất đáng sợ, mà Vân Phi Dương một mực yên tĩnh quan sát.
Cũng không lâu sau, nội dung cốt truyện cuối cùng bắt đầu thay đổi.
Thanh Liên Tiên Đế về sau khuất nhục bốn Hoang Đế, lấy thân mình và linh hồn phân hóa ra chín đạo lưu quang dung nhập vào cửu vực ngưng tụ thành chín tòa phong ấn đài.
Tâm thần Vân Phi Dương nhoáng một cái, cả người về đến hiện thực.
Cùng lúc đó, phát hiện linh hồn mình đã hòa làm một thể cùng phong ấn đại trận.
Đột nhiên, hắn cảm giác có sức mạnh đang lần lượt chạm vào.
-Người nào đang phá trận?
Vân Phi Dương điều động linh hồn lực, dung nhập trận pháp phong ấn, nhất thời ý thức được mình đoán sai.
Không phải người nào đang phá trận.
Mà có một đám người đang phá trận!
Vân Phi Dương thấy thế trong nháy mắt phán định, không phải võ giả Chân Vũ Thần Vực.
-Ta hiểu.
Hắn thì thầm.
-Những người này hẳn là võ giả Hoang Man Vực, vết rách là do bọn họ không ngừng oanh kích tạo thành.
Hừ.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
-Có lão tử ở đây, các ngươi há có thể phá vỡ phong ấn?
Khi nói chuyện, linh hồn lực điên cuồng tràn ngập, dung nhập vào Phong Thiên Đại Trận, tu sửa mỗi một mắt trận với tốc độ nhanh nhất.
Trong khoảnh khắc, Vân Phi Dương thao túng linh hồn nghịch thiên dần dần vá kín khe hẹp.
-Không tốt!
-Có người đang tu sửa trận pháp!
Võ giả Hoang Man Vực đang oanh kích, sắc mặt đại biến.