Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1866
Chương: Chống Lại Mười Ngàn Người
Lý giải của Vân Phi Dương đối với trận pháp vốn mạnh, khi hắn ý thức được có rất nhiều người cùng một chỗ đang không ngừng công kích tạo ra vết rách, vội vàng tiến hành vận chuyển trận quyết và trận tuyến.
Nhắc tới cũng lạ, tên này phóng thích linh hồn lực không có mất bao công sức đã nhẹ nhàng điều động Phong Thiên Đại Trận.
– Không đúng.
Vân Phi Dương rất buồn bực.
– Đây không phải trận pháp mà Thanh Liên Tiên Đế lấy tinh huyết và linh hồn ngưng tụ à, vì cái gì mà có thể dễ dàng khống chế?
ấ ề ể ề ổTuy rất hoang mang nhưng vẫn không buông lỏng, toàn lực điều động ứng phó để đền bù khu vực bị hao tổn.
“Ông!”
“Ông!”
Chỉ sau một lát, nhờ có linh hồn lực cường đại, trận pháp không ngừng lấp lóe lưu quang, khu vực bị xé rách bắt đầu nhỏ dần.
– Không tốt!
– Có người đang tu sửa trận pháp!
Sắc mặt đám võ giả Hoang Man Vực đại biến, lúc này lần nữa ngưng tụ lực lượng, oanh kích về phía vị trí lộ ra sơ hở.
Nếu Thanh Liên phong ấn đài không có ai gia trì, lấy thực lực của bọn hắn, sớm muộn gì cũng sẽ phá giải hoàn toàn, nhưng bây giờ có Vân Phi Dương ở đó, việc này có chút khó khăn.
“Oanh!”
“Oanh!”
Vô số lực lượng cuồng bạo không ngừng trùng kích Lưu Quang Trận Pháp, Vân Phi Dương xuất ra toàn bộ linh hồn lực để bảo vệ phong ấn.
– Không được!
– Chắc Chân Vũ Thần Vực ý thức được có sơ hở, phái thêm nhân thủ đến giữ vững!
Một cường giả Hoang Man Vực ngưng trọng nói.
Sự thật thế nào?
Công Dã gia phụ trách bảo hộ phong ấn đài cũng không ý thức được có người đang phá hư Phong Ấn Trận, chỉ có một mình Vân Phi Dương phụ trách gia trì.
– Phái thêm nhân thủ!
“Xoát!”
“Xoát!”
Một chỗ khác trong Phong Ấn Trận, từng võ giả Hoang Man Vực bay đến, bọn họ chỉnh tề ngồi xuống, tay dán lên lưng võ giả phía trước.
Tính toán, võ giả công kích trận pháp đã đạt đến trăm người, thực lực bọn hắn phần lớn đều là tiểu vị Tiên Vương!
“Vù vù!”
Mọi người cùng nhau bạo phát, lực lượng kinh khủng hội tụ trên thân võ giả đứng đầu, điên cuồng đánh thẳng vào sơ hở nhỏ bé kia.
– Hình như lực lượng đề cao không ít.
Vân Phi Dương đang thao túng linh hồn lực tu sửa trận pháp liền phát giác được, khóe miệng lộ ra khinh thường.
Chỉ bằng điểm lực lượng này mà muốn phá trận, thật buồn cười.
Vân Phi Dương điều động linh hồn lực, lần nữa tăng cường phòng ngự, khiến cho sơ hở vỡ ra thủy chung vẫn duy trì, không khuếch trương thêm.
Cả trăm võ giả Hoang Man Vực nhìn thấy vẫn không phá nổi, chỉ có thể tiếp tục thêm nhân thủ.
Phong ấn đài tồn tại vĩnh cửu rốt cục xuất hiện một kẽ hở nhỏ phi thường trọng yếu đối bọn hắn, cho nên nhất định phải nắm lấy cơ hội.
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong khoảnh khắc, lại có trăm võ giả chạy tới, bọn họ ngồi xếp thành hàng, sau đó truyền lực lượng cho người phía trước.
Loại mượn lực đại quy mô này hình thành năng lượng cực kỳ khủng bố, nhưng vẫn rất khó công phá tầng bảo hộ Phong Thiên Đại Trận của Vân Phi Dương.
– Có hơi phiền toái.
Sau khi võ giả Hoang Man Vực đạt đến con số hai trăm, cường độ trùng kích trận pháp rõ ràng tăng thêm một mảng lớn để Vân Phi Dương hơi nhíu mày.
Nhưng.
Cũng chỉ nhíu mày.
Lấy linh hồn lực nghịch thiên của tên này, phối hợp với Phong Thiên Đại Trận, vẫn dư sức có thể chống lại mà không cho sơ hở khuếch đại.
Cứ như vậy.
Thời gian dần trôi.
Ba ngày sau.
Số lượng võ giả Hoang Man Vực vẫn đang không ngừng gia tăng, cuối cùng phá ngàn, cường giả cấp Trung Tiểu vị Tiên Vương nhiều thêm một nửa, còn lại đều là Tiên Nhân đại viên mãn.
Vân Đại Tiện Thần trấn thủ Phong Thiên Đại Trận chống lại nhiều Tiên Vương và Tiên Nhân đại viên mãn như vậy tương đối làm kinh hãi nhân tâm.
Mà.
Hắn làm người trong cuộc chỉ cảm nhận được lực lượng công kích trận pháp rất mạnh, lại không biết mình đang chống lại ngàn võ giả.
Võ giả Hoang Man Vực vẫn thủy chung cho rằng, có rất nhiều người, phòng thủ phong ấn nhưng lại không biết tất cả mọi người đang đối kháng với một người!
Nói thật.
Võ giả Chân Vũ Thần Vực cần phải cảm tạ Vân Phi Dương.
Bời vì nếu không có hắn ở chỗ này, một khi phong ấn đài của Đông Nam Vực bị công phá, chắc chắn gây nên phản ứng dây chuyền, thậm chí sẽ làm tan rã Phong Thiên Đại Trận.
Phong ấn đài Thanh Liên Tiên Đế bố trí tan rã, điểm kết nối hai Vực chẳng khác nào mở ra.
Khi đó, võ giả Hoang Man Vực và đại quân sẽ tiến quân thần tốc như thế cũng đại biểu, đại chiến hai Vực lần thứ hai chính thức mở màn!
Đáng tiếc, võ giả nội vực cũng không biết, vẫn bình thản trôi qua, đều xuất phát từ việc Vân Phi Dương đang trấn thủ phong ấn đài, đang cố gắng duy trình hòa bình cho gần trăm vạn năm của nội vực.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương cũng sẽ không nghĩ tới, do mình không muốn nhìn thấy phong ấn đài Thanh Liên Tiên Đế bị lực lượng khác phá hư, lựa chọn lấy linh hồn lực gia trì, ngược lại đã hóa giải nguy cơ cho nội vực.
Cho nên.
Có lẽ là trùng hợp, hoặc có lẽ là thiên ý.
“Ong ong!”
Lưu quang Thanh Liên phong ấn đài vẫn đang lóe lên, Vân Phi Dương xếp bằng bên ngoài, linh hồn lực không ngừng phóng thích, tâm thần trước sau giữ vững.
Khoan hãy nói, linh hồn lực liên tục phóng thích chống lại lực lượng ngoại lai, để linh hồn hắn được gia tăng vi diệu.
Đương nhiên.
Nếu như chỉ loại trình độ này, tốc độ gia tăng linh hồn lực vẫn hơi chậm, cho nên Vân Phi Dương khát vọng lực lượng công kích có thể lại tăng cường thêm một chút.
Muốn cái gì tới cái đó.
Bởi vì chậm chạp không thể mở rộng khe hở, võ giả Hoang Man Vực chỉ có thể phái thêm nhân thủ.
Nửa tháng sau.
Số lượng võ giả đứng trước lưu quang phong ấn đã đột phá vạn người, bọn họ cùng nhau bạo phát tu vi và linh hồn lực hình thành khí thế cực kỳ khủng bố!
– Có lực, có lực.
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói.
Tuy đối cứng với lực công kích của hơn mười ngàn cường giả hợp lại có chút rất khó giải quyết, nhưng như vậy, cường độ linh hồn lực đề cao lại vô cùng rõ ràng.
– Gia tộc trấn thủ phong ấn đài đến cùng đến bao nhiêu người, chúng ta hơn một vạn người vậy mà không cách nào mở rộng được kẽ hở!
Một cường giả Hoang Man Vực phẫn nộ quát.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, một trung niên to con tham gia vào.
– Đại Hoang Vương!
Mọi người vội vàng hành lễ.
Đại Hoang Vương là một cảnh giới trong Hoang Man Vực, giống với đại vị Tiên Vương trong Chân Vũ Thần Vực.
Mà giả tiểu vị Tiên Vương thì được xưng là Tiểu Hoang Vương.
– Các ngươi tránh ra.
Đại Hoang Vương thản nhiên nói.
– Ta đến phá trận.
“Xoát!”
“Xoát!”
Mọi người vội vàng lui tán.
Công phá hơn nửa tháng, bọn họ cũng có chút kiệt sức.
“Xoát!”
Cường giả cấp Đại Hoang Vương ngồi xếp bằng xuống, hai tay đột nhiên huy động, khí tức cường thế và linh hồn lực hóa thành sóng biển ngập trời trong nháy mắt dung hợp với lưu quang phong ấn Hoang Man Vực.
“Oanh!”
Tiếng vang truyền đến.
– Hả?
Thân ở phong ấn đài, Vân Phi Dương cảm nhận được một cổ lực lượng bá đạo oanh kích, cau mày.
– Đạo Ý và linh hồn lực thật mạnh, xem ra đã đổi cao thủ mạnh hơn.
“Oanh! Oanh!”Đúng vào lúc này, Đại Hoang Vương kia lần lượt công kích hai lần mang đến ba động mạnh hơn vạn võ giả.
Vân Phi Dương gia trì trận pháp, nhếch miệng cười nói.
– Tiếp tục chống lại như vậy, linh hồn lực của ta lại có thể được đề cao không ít.