Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1863
Chương: Chuyện Cũ Trăm Vạn Năm
Công Dã Lộc muốn phế bỏ tu vi Vân Phi Dương khiến cho Công Dã Lễ Hách cũng sợ.
Một gia chủ, một đại trưởng lão.
Đều đang cực lực nịnh nọt đồ nhi của Thái Vũ tiền bối, sợ hắn không cao hứng.
Lại nói, tại sao Công Dã gia chủ và Nam Cung gia chủ lại có biểu hiện cung cung kính kính như thế?
Phải biết, ngưu bức là Thái Vũ cũng không phải đồ đệ hắn, đối đãi với loại bọn tiểu bối này, dùng tâm bình tĩnh không phải được rồi sao?
Việc này, nói rất dài dòng.
Năm đó Thái Vũ đi vào Chân Vũ Thần Vực, tuần tự bái phỏng qua Nam Cung gia và Công Dã gia, lúc nói chuyện phiếm từng nói qua hắn rất bao che khuyết điểm.
Nếu có người nào chọc tới người thân bạn bè của mình, hoặc đồ đệ, đến lúc đó cũng đừng trách mình trở mặt vô tình.
Mới đầu các cổ gia tộc cũng không biết, cái gọi trở mặt vô tình của Thái Vũ đến cùng có bao nhiêu đáng ngại, có bao nhiêu vô tình.
Cho đến một ngày bọn họ đi vào Trấn Hồn giới thấy đối phương giao thủ cùng Đạo Ma lão tổ mới biết, trở mặt vô tình này quả thực rất trở mặt, rất vô tình!
Đạo Ma lão tổ, một nhân vật truyền kỳ.
Hắn trưởng thành ở Trấn Hồn giới, không chút tới lui với cường giả nội vực, nhưng thực lực lại đột phá đến Tiên Đế, trở thành tồn tại siêu thoát Thiên Đạo.
Loại nhân vật này cũng quá ngưu bức, bởi vì một số chuyện nhỏ đã đắc tội Thái Vũ nên bị hắn nhấn lên mặt đất nện cho một trận.
Không sai, là nhấn lên mặt đất, đánh tơi bời một trận!
Đại năng trên Tiên Đế bị nhấn trên mặt đất cuồng loạn một hồi như một đứa bé, cảnh tượng kia quả thực đẹp như tranh vẽ.
Lúc đó các cường giả cổ gia tộc chính mắt thấy, hoảng sợ run lẩy bẩy đồng thời cũng hiểu rõ, cấp độ của Thái Vũ lai lịch không rõ này thật mạnh đến không dám tưởng tượng!
Về sau, nhóm Tiên Đế các cổ gia tộc đều đưa ra lựa chọn sáng suốt, khuyên bảo tộc nhân và thủ hạ, nếu như gặp phải sự việc có dính dấp đến Thái Vũ, tuyệt đối không thể trêu chọc.
Cho nên thân phận cao quý như Công Dã gia chủ và Nam Cung gia chủ biết được Vân Phi Dương là đồ nhi của Thái Vũ, mới buông xuống tư thái, vẻ mặt cung cung kính kính vui cười đón lấy.
Đại sảnh Công Dã gia.
Hạ nhân và người hầu bận rộn, rất nhanh chuẩn bị rượu và đồ ăn.
Công Dã Lễ Hách khách khí cười nói.
-Vân tiểu hữu, mời ngồi.
-Ừm.
Vân Phi Dương phiêu nhiên ngồi xuống.
Trên bàn rượu, món ngon mỹ vị không ít.
Nhưng cũng chỉ có hắn cùng Công Dã Lễ Hách và gia chủ Nam Cung gia ba người, dù đại trưởng lão cũng không có tư cách nhập tọa.
-Vân tiểu hữu.
Công Dã Lễ Hách nâng chén nói.
-Đây là Túy Nguyệt Hương Công Dã gia ta tự nhưỡng, xin mời thưởng thức.
Khóe miệng Nam Cung Thường Tư hơi hơi run rẩy.
Túy Nguyệt Hương là mỹ tửu lão gia hỏa kia trân tàng đã lâu, mình đến đây nhiều lần đều không thấy hắn lấy ra.
Vân Phi Dương nâng nhẹ chén khẽ nhấp một cái, khen.
-Quả nhiên là hảo tửu.
Công Dã Lễ Hách còn cười nói.
-Nếu như Vân tiểu hữu ưa thích, có thể mang đi vài hũ.
-Cái này cũng không cần thiết.
Vân Phi Dương uống một hơi cạn sạch, buông chén rượu ra, nói.
-Ta lần này đến Đông Nam Vực phụng mệnh sư phụ làm việc, cũng không rảnh rỗi uống rượu.
-Phụng mệnh sư phụ?
Công Dã Lễ Hách và Nam Cung Thường Tư nhìn nhau âm thầm suy đoán, Thái Vũ tiền bối lệnh đồ nhi đến Đông Nam Vực, nhất định có đại sự!
-Hai vị gia chủ.
Vân Phi Dương nói.
-Các ngươi có nghe nói qua Thanh Liên Tiên Đế?
-Có nghe nói qua.
Công Dã Lễ Hách cùng Nam Cung Thường Tư vội nói.
Vân Phi Dương còn lại hỏi.
-Các ngươi phải chăng cũng đã nghe nói qua Man Hoang Vực?
Lời vừa nói ra, sắc mặt hai gia chủ đại biến.
Mà Công Dã Lễ Hách còn cả kinh hô.
-Vân tiểu hữu, chẳng lẽ phong ấn Thanh Liên Tiên Đế gia trì bị nới lỏng?
-Ách?
Vân Phi Dương có chút mộng.
Tên này lúc trước đang nói chuyện phiếm, mục đích là chuẩn bị lừa gạt hai tên gia trưởng chuyện về Thanh Liên Tiên Đế và Man Hoang Vực.
Nhưng Công Dã gia chủ thình lình nói ra phong ấn để hắn hoàn toàn nghe không hiểu.
Nghe không hiểu không quan trọng.Vân Đại Tiện Thần lừa gạt hắn, cho nên gật đầu nói.
-Đúng vậy.
Hai tên gia chủ lúc này đứng lên, thần sắc nghiêm trọng dị thường.
-Đây chính là đại sự, phải nhanh thông báo các gia tộc khác!
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi rút.
Xem ra, phong ấn nới lỏng là sự việc có chút lớn, nếu không hai sắc mặt người sẽ không nghiêm trọng như vậy.
-Hai vị.
Hắn có chút lúng túng nói.
-Có rất nhiều chuyện, sư tôn cũng không có nói cho ta biết, cho nên ta rất không hiểu, phong ấn này và quý gia tộc có quan hệ gì?
Không hiểu, chỉ có thể hỏi.
Công Dã Lễ Hách nói.
-Vân tiểu hữu có chỗ không biết, những cổ gia tộc chúng ta ẩn vào nội vực, không hỏi thế sự, cũng vì yên lặng chờ đợi phong ấn.
Nam Cung Thường Tư còn nghiêm trọng nói.
-Vân tiểu hữu, phong ấn Đông Nam Vực đã buông lỏng, phong ấn Bắc Vực ta phải chăng có an toàn?
-Cái này…
Vân Phi Dương nói xạo.
-Coi như an toàn.
Tên này vốn muốn nói lời khách sáo, kết quả biến khéo thành vụng, làm mình cũng phải giả bộ theo, rõ ràng gì cũng không hiểu, chỉ có thể giả vờ như hiểu.
-Vậy thì tốt rồi.
Nam Cung Thường Tư buông lỏng một hơi.
Công Dã Lễ Hách còn chân thành nói.
-Vân tiểu hữu, Thái Vũ tiền bối để ngươi đến Đông Nam Vực không phải muốn một lần nữa gia cố phong ấn?
-Ách hình như là vậy.
Vân Phi Dương lúng túng nói.
Hai tên gia chủ lại có chút im lặng, phong ấn thì phong ấn, không phong ấn thì không phong ấn, cái gì gọi là hình như!
-Lão hủ hiểu rõ.
Công Dã Lễ Hách nói.
-Thái Vũ tiền bối đây cho Vân tiểu hữu khảo nghiệm, không tiện để cho chúng ta biết.
-Đúng vậy.
Nam Cung Thường Tư cũng cho rằng như vậy.
Bắt nguồn từ lý giải như thế, hai người rất ăn ý không hề hỏi thăm.
Vân Phi Dương còn buông lỏng một hơi, nói.
-Ta không hiểu Man Hoang Vực nhiều lắm, hai vị có thể nói rõ không?
Đạt được Thập Phương Hóa Vật Thuẫn, nghe khí linh nói về Man Hoang Vực khiến hắn vô cùng tò mò, rốt cuộc vị diện này ở đâu?
Công Dã Lễ Hách nói.
-Vân tiểu hữu, Man Hoang Vực này giống như Chân Vũ Thần Vực, đều là vi diện cực cao, nghe nói Đạo Ma lão tổ bị Thái Vũ tiền bối đánh bại chính là cường giả đứng đầu Man Hoang Vực.
-Đạo Ma lão tổ?
Vân Phi Dương nghe Nam Cung Mạc Thương nói qua, hình như là sư phụ của Lão Tử Bất Bại.
Nam Cung Thường Tư nói
-Trăm vạn năm trước, hai Vực cách nhau cực xa, không lui tới lẫn nhau, về sau thời không vặn vẹo, Thiên Đạo sụp đổ, từ đó để hai Vực gấp nối lại cùng nhau.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Hai vị diện Vực cấp liền cùng một chỗ, thời không vặn vẹo, Thiên Đạo sụp đổ hình thành.
-Về sau, cường giả Man Hoang Vực phát binh xâm lấn Chân Vũ Thần Vực ta, hai Vực mở ra giao chiến dài đến vạn năm, bên trong có bốn Tiên Đế, mười mấy Tiên Đế cấp cường giả chiến tử sa trường!
Nói đến đây, Nam Cung Thường Tư kích động.
Tuy rằng hắn không có trải qua một trận khoáng thế chi chiến đó lại biết, tổ tiên Nam Cung gia, một vài Tiên Đế Cấp cường giả vì bảo vệ nội vực mà vẫn lạc!
Vân Phi Dương nhíu mày.
Tiên Đế, Tiên Đế cấp cường giả đều chiến tử sa trường, có thể nghĩ chiến tranh giữa hai Vực khủng bố đến mức nào.
Công Dã Lễ Hách nắm quyền, nói.
-100 ngàn dòng chính Công Dã gia ta vì sinh linh nội vực, ngang nhiên lao tới chiến trường, cư nhiên bỏ mình lại không lui lại nửa bước, cho đến khi đuổi hết ngoại tộc, không đủ trăm người còn sống!
Không chỉ có Công Dã gia.
Còn có Nam Cung gia, còn có gia tộc khác.
Bọn họ có thể trở thành cổ gia tộc, có thể nhận Thiên Đạo chiếu cố là vì đã bảo vệ Chân Vũ Thần Vực trước xâm lược.