Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1857
Chương: Vĩnh Viễn Lưu Lại Nơi Này Đi
Chân Vũ Thần Vực có bát vực, cửu đại Tiên Đế.
Trung Ương Vực có hai Tiên Đế, Tây Vực đất đai rộng rãi nhất cũng được hai Tiên Đế này nắm giữ, còn về Đông Vực, Bắc Vực, Nam Vực, Tây Bắc Vực và Đông Bắc Vực các nơi đều có một Tiên Đế cai trị.
Hai vực không có Tiên Đế tọa trấn là Đông Nam Vực và Tây Nam Vực.
Mỗi vực đều có Tiên Đế, thậm chí một vực hai Đế, tại sao Đông Nam Vực và Tây Nam Vực không có?
Tây Nam Vực xa xôi, nhân khẩu so ra còn kém một phần mười Tây Vực, cho nên không có Tiên Đế tọa trấn bình thường.
Còn về Đông Nam Vực, đã từng có Tiên Đế và Đế Thành, chỉ là về sau bị khu trục bất đắc dĩ di chuyển đến Tây Vực rộng lớn hơn.
Tiên Đế một phương!
Lại bị đuổi đến Tây Vực, người nào ngưu như vậy?
Công Dã gia!
Một gia tộc cùng loại với Nam Cung gia, cổ gia tộc.
Bọn họ lấy lý do Đông Nam Vực xa xôi, nhân khẩu thưa thớt không cho phép Tiên Đế chưởng khống, bá đạo đuổi ra.
Lúc đó chuyện này nhấc lên oanh động to lớn, đến mức để rất nhiều võ giả sinh ra nghi vấn.
Đến cùng Tiên Đế trâu?
Hay cổ gia tộc trâu?
Có võ giả cho rằng, Tiên Đế trâu hơn, dù sao chưởng khống khu vực rộng lớn, được tư nguyên phong phú.
Cũng có võ giả cho rằng cổ gia tộc càng trâu, dù sao bọn họ là nhóm tộc loại đầu tiên tồn tại từ khi Chân Vũ Thần Vực sinh ra, được Thiên Đạo chiếu cố.
Vấn đề bên nào trâu hơn, mọi người tranh luận thật lâu, đến nay vẫn không có đáp án, bởi vì cổ gia tộc và Tiên Đế không có phát sinh xung đột, không có ra tay đánh nhau cho nên rất khó phán đoán.
Bất quá, rất nhiều võ giả biết.
Bất kỳ bên nào trâu hơn cũng là tồn tại mình không thể trêu chọc.
Mà ngay hôm nay, Vân Đại Tiện Thần mang theo Mục Oanh leo lên một tòa cao sơn vân vụ lượn lờ, đứng tại cửa chính gia tộc có can đảm đuổi cả Tiên Đế, Công Dã gia!
Cửa phủ nhìn khá lâu đời, xung quanh có đại thụ che trời và vân vụ bao phủ cho người ta một loại cảm giác phiêu miểu.
Vân Phi Dương ổn định thân thể có thể cảm nhận được, trong không khí bộc lộ ra một cỗ khí tức Hoang Cổ uy nghiêm.
-Chậc chậc.
Hắn khen.
-Nội tình không có đủ tích lũy không cách nào ngưng tụ ra khí tức uy nghiêm như thế.
Nhóm người dòng chính Công Dã gia cười ngạo nghễ.
Trưởng lão thản nhiên nói.
-Tiểu tử, đi vào đi.
Vân Phi Dương kéo tay Mục Oanh, cất bước đi vào Công Dã gia, hiện ra trước mắt là một đường lớn đá xanh rất dài, hai bên trang trí hoa cỏ cây cối.
Hai chữ, khí phái!
Bọn người dòng chính đi theo còn không nghĩ ra, vì sao Trưởng lão muốn dẫn hai người đó vào đây, chẳng lẽ không sợ gia chủ chất vấn?
Cổ gia tộc bình thường đều có quy định không được để ngoại nhân tùy ý tiến vào.
Dù Tiên Đế cũng phải ngoan ngoãn cầu kiến ngoài cửa.
-Trưởng lão.
Một tên dòng chính ngày thường có quan hệ rất gần với Trưởng lão rốt cục nhịn không được truyền âm hỏi.
-Vì sao dẫn hai người này vào Công Dã gia ta?
Người trưởng lão kia còn truyền âm trả lời.
-Huy Nhi, nữ oa kia hậu nhân Thần Mộ tộc.
-Cái gì?!
Sắc mặt người được gọi Huy Nhi đột nhiên kinh biến.
Trưởng lão nói tiếp.
-Mới đầu ta còn rất buồn bực không biết ai có thể phát hiện mộ địa trốn sâu như vậy, ai dễ như trở bàn tay phá mất hai lần phong ấn mà ta bố trí.
-Cho đến khi nhìn thấy nữ oa kia, cảm nhận được trong cơ thể nàng có bát quái càn khôn khí mới biết, nguyên lai là hậu nhân Thần Mộ nhất tộc.
Tên dòng chính kia tỉnh táo lại, truyền âm.
-Trưởng lão, Thần Mộ nhất tộc không phải diệt vong mấy chục vạn năm trước à, sao còn có hậu nhân tồn tại ở thế gian?
Trưởng lão nói.
-Thần Mộ nhất tộc nội vực tuy diệt vong nhưng không chừng ở hạ giới có người sống sót đây.
-Đúng thế.
Tên dòng chính kia tỉnh ngộ.
-Nghe nói, Thần Mộ nhất tộc trời sinh là kẻ trộm mộ, dù mộ Tiên Đế cũng có thể phá vỡ!
Trưởng lão nói.
-Chính vì năm đó trộm mộ Tiên Đế mới bị nhóm Tiên Đế tại nhiệm liên thủ tiêu diệt.
-Còn có việc này?
Tên dòng chính kia có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cười nói.
-Trưởng lão dẫn nữ nhân kia tới đây vì muốn nàng trộm mộ cho Công Dã gia?
-Tự nhiên.
Hắn thấy giá trị một hậu nhân Thần Mộ Tộc hoàn toàn không kém gì một tên cường giả cấp Tiên Đế, dù sao, lòng đất nội vực chôn giấu rất rất nhiều mộ địa.
Tìm thấy phá giải, rất nhiều tư nguyên, dễ như trở bàn tay!
-Trưởng lão.
Tên dòng chính nói.
-Tiểu tử kia?
Trưởng lão thản nhiên nói.
-Chờ tham quan xong, sau khi hắn giao ra sáu thanh kiếm khí thì để hắn vĩnh viễn lưu lại nơi này.
Vĩnh viễn lưu lại nơi này ẩn chứa ý nghĩ khác, tên dòng chính kia tự nhiên hiểu rõ cho nên nhìn về phía Vân Phi Dương, khóe miệng hiện ra mỉm cười quỷ dị.
Vân Phi Dương đi phía trước, bắt được mỉm cười của hắn, thầm nghĩ.
-Động sát tâm a?
Ngay tại thời điểm Vân Phi Dương tiến vào Công Dã gia, gia chủ trong thư phòng, Cgì? Namông Dã Lễ Hách đang chiêu đãi khách quý.
Khách quý, người nào?
Gia chủ Nam Cung gia, Nam Cung Thường Tư!
Đại gia tộc nội vực đều có liên hệ lẫn nhau, những cổ gia tộc này tự nhiên cũng đi lại thường xuyên.
-Nam Cung lão đệ.
Công Dã Lễ Hách ngồi xuống, cười nói.
-Làm sao lại rảnh rỗi đến Công Dã gia ta?
-Ai.
Nam Cung Thường Tư lắc đầu nói.
-Đừng đề cập, huynh đệ ta gần đây gặp chút chuyện phiền.
Ồ-Ồ?
Công Dã Lễ Hách nói.
-Tâm sự gì, nói nghe một chút.
Nam Cung Thường Tư nói.
-Lễ Hách huynh còn nhớ đến Nam Cung Mạc Thương năm đó gia tộc ta đuổi đi?
-Đương nhiên nhớ kỹ.
Công Dã Lễ Hách cười nói.
-Nàng này bị thượng nhiệm gia chủ phế tu vi, dưới cơ duyên xảo hợp thu được Tiên Đế truyền thừa, trở thành Tiên Đế Bắc Vực?
Hắn dừng một chút, giống như có điều ngộ ra.
-Làm sao? Nữ nhân kia tìm đến Nam Cung gia gây phiền phức?
-Không có.
Nam Cung Thường Tư nói.
Công Dã Lễ Hách khó hiểu hỏi.
-Đã không có tìm phiền toái, nói đến nàng làm gì?
Nam Cung Thường Tư giải thích.
-Trước đây không lâu, có một người đến Cực Quang Đế Thành, thông qua chín tầng khảo nghiệm của Nam Cung Mạc Thương, cùng nàng kết làm phu thê.
Công Dã Lễ Hách kinh ngạc nói.
-Trên đời này thực sự có người có thể xông qua chín tầng khảo nghiệm?
Nam Cung Mạc Thương hai vạn năm trước bố trí chín tầng khảo nghiệm, hắn nghe nói qua, thậm chí còn điều động dòng chính đi khiêu chiến.
Đương nhiên.
Phái dòng chính đi, không phải vì cưới Tiên Đế.
Chủ yếu là đoạn thời gian kia, chín tầng khảo nghiệm bị thế nhân xưng là nơi thí luyện dành cho thế hệ trẻ.
Làm một trong những gia tộc cổ xưa, hậu bối dòng chính Công Dã gia tầng tầng lớp lớp, tự nhiên muốn thử xem cái gọi thí luyện thạch đến cùng có bao nhiêu khó khăn.
Kết quả?
Phái dòng chính đi, dù ưu tú thế nào, cuối cùng đều thất bại.
Nam Cung Thường Tư chân thành nói.
-Lễ Hách huynh, ngươi biết xông qua chín tầng lịch luyện, nam nhân trở thành phu quân của Nam Cung Mạc Thương là người nào không?
-Người nào?
Công Dã Lễ Hách hứng thú hoie.
Nam Cung Thường Tư gằn từng chữ một.
-Con của Vân Thượng Thanh, Vân Phi Dương.
-Vân Thượng Thanh?
Công Dã Lễ Hách ngoài ý muốn.
-Không nghĩ tới, tên kia lại còn có con nối dõi.
Nói đến đây, hắn giống như có điều ngộ ra, cười nói.
-Nam Cung lão đệ, ngươi lo lắng, tên kia sẽ vì nữ nhân của hắn đến tìm Nam Cung gia người gây phiền phức?
Nam Cung Thường Tư lắc đầu, hết sức chăm chú nhìn hắn, nói.
-Lễ Hách huynh, ngươi có biết sư tôn người này là ai?
Nhìn thấy ông bạn già biểu lộ nghiêm trọng, Công Dã Lễ Hách vội vàng hỏi.
-Người nào?
Nam Cung Thường Tư không trực tiếp trả lời, mà chính nỗ lực ổn định ba động tâm cảnh, lúc này mới lên tiếng nói ra.
-Sư tôn Vân Phi Dương là Thái Vũ!
Công Dã Lễ Hách ngồi không vững vàng, trực tiếp ngã xuống đất, sau đó không để ý tới hình ảnh bản thân mà chật vật vịn bàn, khó tin nói.
-Vân Phi Dương là đồ nhi của Thái…Thái Vũ tiền bối?