Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1812
Chương: Lại Xảo Trá
Nam Cung gia trên Nam Cung Sơn là một trong những gia tộc cổ xưa cường đại nhất nội vực, đưa mắt nhìn toàn bộ nội vực, bất kỳ một Tiên Đế nào cũng không dám đắc tội.
Nhưng ngay hôm nay.
Khi Vân Phi Dương nói ra danh hào sư tôn, Nam Cung gia Gia chủ Nam Cung Thường Tư – thế mà tự mình ra đón tiếp.
Rất trâu.
Vô cùng trâu.
Dù Tiên Đế vực khác đến đây cũng không có đãi ngộ cao như vậy.
Mắt thấy Gia chủ ra nghênh tiếp, Nam Cung Diệu vốn còn nghi vấn lập tức chấn động tâm thần, thầm nghĩ.
-Kẻ này thật sự là đồ nhi của Thái Vũ!
Hai mươi tên dòng chính Nam Cung gia càng chấn kinh.
Hiển nhiên không nghĩ tới, tiểu bạch kiểm cưới Nam Cung Mạc Thương có thể kinh động Gia chủ!
Nam Cung Thường Tư xuất hiện, Cực Quang Tiên Đế không ngoài ý muốn, dù sao ngọc bài mình cầm trong tay có thể đại biểu cho bản thân Thái Vũ đích thân đến.
Nhưng để cho lòng nàng chua xót là.
Trước mặt Thái Vũ tiền bối, Nam Cung gia gia chủ có thể bỏ lòng kiêu ngạo đi ra ngoài nghênh đón, mình thân là dòng chính Nam Cung gia lại bị bỏ rơi, thậm chí bị bài xích.
-Xoát!
Vân Phi Dương thả tên dòng chính Nam Cung gia bị trói buộc ra, tiếp theo đưa tay, đặt tay vào lòng bàn tay mềm mại của Cực Quang Tiên Đế.
Cực Quang Tiên Đế hơi nhíu mày, muốn tránh thoát theo bản năng lại nghe đối phương truyền âm.
-Nàng bây giờ chỉ có thực lực cao hơn ta, địa vị kém xa ta.
Đây là nói thật.
Đồ nhi của Thái Vũ, dù gia chủ Nam Cung gia cũng phải tự mình ra ngoài nghênh đón.
Cực Quang Tiên Đế mặc dù là Tiên Đế cao quý lại không có đãi ngộ này.
-Cho nên…
Vân Phi Dương lại truyền âm.
-Muốn tế lễ phụ mẫu, nhất định phải thành thành thật thật nghe theo lời nam nhân của nàng.
-…
Cực Quang Tiên Đế từ bỏ phản kháng, mặc cho đối phương nắm tay.
Nhắc tới cũng kỳ, nàng là một trong Cửu Đế, vậy mà đứng sau lưng Vân Phi Dương lại dâng lên một cảm giác trước đó chưa từng có.
Cảm giác gì?
Nàng không cách nào hình dung.
Cho đến về sau mới hiểu, hóa ra cảm giác này là cảm giác an toàn khi dược một người bảo hộ.
Vân Phi Dương nắm tay Cực Quang Tiên Đế, trong lúc vô hình ngăn trước người nàng, nhìn về phía lão giả tóc trắng đột nhiên xuất hiện, thản nhiên nói:
-Ngươi chính là gia chủ Nam Cung gia?
Xác định được danh hào của sư tôn rất có tác dụng, khẳng định phải biểu hiện ngạo nghễ một chút.
Nam Cung Thường Tư tự giới thiệu mình.
-Gia chủ đời thứ ba mươi bảy Nam Cung gia, Nam Cung Thường Tư.
-A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng, nhìn về phía Nam Cung Diệu và đám dòng chính Nam Cung gia, khó chịu nói:
-Người nhà các ngươi giống như rất không chào đón ta nha.
Nam Cung Thường Tư vội vàng cười nói.
-Bọn họ cũng không biết Vân thiếu hiệp là cao đồ của Thái Vũ tiền bối, cho nên có chỗ mạo phạm, xin đừng để trong lòng.
Bọn người Nam Cung Diệu không nói.
Một khắc này, bọn họ cũng có chút tự trách, tự trách tại sao không có hỏi cho rõ ràng thân phận đối phương.
Vân Phi Dương rộng lượng nói.
-Đã như vậy, ta cũng không trách bọn họ, còn mời chư vị trở về đi, ta mang theo thê tử của ta đi bái tế phụ mẫu.
Nói xong, cứ vậy rời đi.
Mặc dù ỷ vào Thái Vũ, để hắn có chút cáo mượn oai hùm, nhưng lúc này làm chính sự vẫn quan trọng hơn.
-Vân thiếu hiệp.
Nam Cung Thường Tư cười nói:
-Ngươi có thể tiến vào Nam Cung Sơn, nhưng Cực Quang Tiên Đế không thể tiến vào.
-Tại sao?
Vân Phi Dương cau mày.
Nam Cung Thường Tư giải thích.
-Cực Quang Tiên Đế là người bị gia tộc ta vứt bỏ, đã không còn là dòng chính Nam Cung gia, căn cứ quy định gia tộc, người bị đuổi ra vĩnh viễn không có tư cách tiến vào Nam Cung Sơn.
Cực Quang Tiên Đế cau mày nói.
-Nam Cung gia chủ, ta thành hôn với phu quân, lần này đến Nam Cung Sơn chỉ muốn bái tế cha mẹ, để bọn họ dưới suối vàng biết rõ, cũng không vào chủ sơn, chẳng lẽ như vậy cũng không được?
-Cực Quang Tiên Đế.
Nam Cung Thường Tư thản nhiên nói.
-Chỉ cần là địa vực Nam Cung Sơn, cô không thể tiến vào, điều này không cần lão hủ giải thích chứ?
-…
Cực Quang Tiên Đế trầm mặc.
Nói thật, nếu không phải có một nửa khác, muốn thông báo cho cha mẹ dưới suối vàng, nàng thật sự không muốn tới về Nam Cung Sơn, về mảnh đất thương tâm này.
-Nam Cung gia chủ.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Nữ nhân ta chỉ muốn bái tế cha mẹ dưới chín suối, Nam Cung gia các ngươi ngăn cản như thế, có phải quá phận?
Nam Cung Thường Tư cứng ngắc cười một tiếng.
-Đây là quy định của gia tộc ta, nếu như Thái Vũ tiền bối ở đây, chắc cũng có thể lý giải.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Nam Cung gia gia chủ này thật sự là kẻ già đời, không chỉ tươi cười từ đầu tới cuối, còn hạ thấp tư thái, bây giờ còn lôi sư tôn ra nói, mình làm sao có thể nổi giận?
Có câu đưa tay không đánh người mặt cười.
Nam Cung Thường Tư cử chỉ để Vân Phi Dương rất xoắn xuýt.
-Phu quân.
Cực Quang Tiên Đế nói.
-Đã vậy, chúng ta trở về thôi.
-Không thể trở về.
Vân Phi Dương lôi kéo tay nàng, nhìn về phía Nam Cung Thường Tư, nói:
-Nam Cung gia chủ, thật sự không muốn xem mặt mũi sư tôn ta, không muốn để hai vợ chồng ta tiến vào Nam Cung Sơn?
Nam Cung Thường Tư cười nói:
-Vân thiếu hiệp có thể tùy ý tiến vào, nhưng Cực Quang Tiên Đế vạn lần không được.
-Tốt.
Vân Phi Dương buông tay Cực Quang Tiên Đế ra, lắc lắc vai nói:
-Nếu Nam Cung gia chủ đã khăng khăng như thế cũng đừng trách Vân Phi Dương ta không khách khí.
Nam Cung Thường Tư khẽ cau mày.
-Vân thiếu hiệp muốn xông vào Nam Cung Sơn?
-Nam Cung gia chủ không phối hợp, ta còn có biện pháp nào?
Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói.
Cực Quang Tiên Đế nghe vậy, nội tâm sụp đổ.
-Tên này điên sao!
Chắc chắn, Thái Vũ tiền bối rất mạnh.Nam Cung Thường Tư vì kiêng kị mới tự mình nghênh đón.
Nhưng điều này cũng không đại biểu nhà người ta sẽ sợ ngươi!
Huống hồ.
Thái Vũ tiền bối hiện tại không ở Chân Vũ Thần Vực, nếu như hắn chọc giận Nam Cung gia, đến lúc đó không ai có thể có thể cứu nổi.
Cực Quang Tiên Đế rất hối hận, hối hận đưa gia hỏa thích tìm đường chết này đến Nam Cung Sơn.
-Vân thiếu hiệp.
Nam Cung Thường Tư đè ép lửa giận, nói:
-Nam Cung gia ta từ trước đến nay không tranh quyền thế, ngươi nếu xông vào như vậy…
-Chờ một chút.
Vân Phi Dương xen lời hắn:
-Nam Cung gia chủ hiểu sai, cho đến bây giờ ta chưa từng nói qua muốn xông vào Nam Cung Sơn.
-Không xông vào?
Nam Cung Thường Tư ngạc nhiên.
Vân Phi Dương cười nói:
-Sư tôn từng nói về Nam Cung gia cho ta nghe, nói gia tộc ẩn cư ở Nam Cung Sơn này chính là gia tộc vượt qua cả nhất lưu gia tộc tại nội vực.
Nam Cung Thường Tư nghe vậy, trong lòng vui vẻ.
-Thái Vũ tiền bối quá khen.
Cực Quang Tiên Đế kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương.
Thời điểm tên này mới đến đây còn chưa từng nghe nói qua Nam Cung Sơn, làm sao hiện tại lại bảo từng nghe từ trong miệng Thái Vũ tiền bối?
Nàng cũng không biết, đây là tuyệt kỹ —— lừa gạt.
Vân Phi Dương nói tiếp.
-Sư tôn còn nói qua, Nam Cung gia hưng vượng, dòng chính gia tộc đều có thiên tư phi phàm.
Nam Cung Thường Tư nghe vậy, ý cười trên mặt càng đậm, dù sao được Thái Vũ tiền bối tán dương như thế cũng là một loại tán thành cho thực lực.
Vân Phi Dương nói:
-Ta lần này đến Nam Cung Sơn cũng vì rất hi vọng có thể luận bàn cùng dòng chính trẻ tuổi Nam Cung gia một chút, trao đổi võ đạo với nhau.
Nam Cung Thường Tư ngạc nhiên.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nam Cung gia chủ, ngươi cảm thấy thế nào?
Nam Cung Thường Tư lâm vào trầm mặc, gật đầu đáp ứng.
-Tốt.
Hắn cũng rất tò mò thực lực của đồ nhi Thái Vũ tiền bối rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Vân Phi Dương cười nói.
-Như vậy đi, quý gia tộc có thể điều động mười tên dòng chính cùng tuổi luận bàn với ta.
-Nếu như ta thua một trận, lập tức rời đi, nếu như toàn thắng, còn mời Nam Cung gia chủ cho phép hai vợ chồng ta cùng đi bái tế phụ mẫu.