Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1805
Chương: Áp Du
———————
Trong sơn lâm chỉ còn một Tiên Thú, nhưng điều này lại khiến Vân Phi Dương vô cùng đau đầu, bởi vì con thú này một mực ở trong nước, rất ít xuất hiện.
Lúc trước bị bọn Tiên thú truy sát, hắn từng đi đến mảng hồ nước kia, bị đối phương công kích, nếu không phải hắn chạy nhanh, chỉ sợ đã phơi thây từ lâu.
Cho đến hôm nay, nhớ tới con Tiên thú mặt người hình dáng như trâu, thân thể đỏ lòm từ trong hồ nước đột nhiên nhảy ra, Vân Phi Dương vẫn còn chút sợ hãi.
-Thực lực con Tiên thú kia còn mạnh hơn cả Đại vị Tiên Vương như Mộc thành chủ, muốn giải quyết nó quả thật có chút khó khăn.
Nói thật, nếu có lựa chọn, Vân Phi Dương tuyệt sẽ không chủ động đi khiêu khích Tiên thú trong đầm nước.
Nhưng bây giờ không có cách, nhất định phải đi tìm nó, bởi vì sơn lâm đã bị phong bế, không có cách ra ngoài.
Chỉ có giải quyết nốt đầu Tiên thú cuối cùng có lẽ mới thông qua trừng phạt, rời khỏi địa phương quỷ quái này.
-Nữ nhân đáng giận.
-Nàng chỉnh phu quân mình như vậy sao?
Vân Phi Dương oán trách thì oán trách nhưng vẫn thi triển thân pháp, chạy về hồ nước ở khu vực trung ương.
Trong đại điện Đế Cung, Cực Quang Tiên Đế còn cười nói.
-Còn thừa lại một đầu sau cùng, không biết hắn có thể giải quyết được hay không?
Khu vực trung tâm của rừng núi u ám có một hồ nước như vầng trăng, được cây cỏ xung quanh tô điểm, cảnh sắc tú mỹ như thế ngoại đào nguyên.
ẩ ắ ầ ố ồNhưng Vân Phi Dương đang cẩn thận từng li từng tí đi tới không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp, hắn phóng thích tiên niệm từ đầu tới cuối khóa chặt mặt hồ bình tĩnh.
Bên trong hồ như ẩn tàng một trận pháp nào đó khiến cho tiên niệm cường đại của hắn rất khó rót vào trong, cho nên cũng không có cách nào nhìn trộm vị trí cụ thể của đầu Tiên thú sau cùng.
-Sợ cái gì!
Tiểu Tiện Tiện nói.
-Quang minh chính đại đi ra ngoài!
Đạo Ý tên này gần đây đề bạt rất cao, lại cùng chủ nhân lần lượt giải quyết mười chín con Tiên thú, lòng tự tin bùng nổ.
Vân Đại Tiện Thần vốn có chút cẩn thận, bị Tiểu Tiện Tiện làm phiền, ngạo khí của hắn nhất thời nổi lên, sau đó quang minh chính đại phi thân, lơ lửng trên khoảng không trên mặt hồ.
-Ừng ực.
-Ừng ực.
Mặt hồ bình tĩnh như gương đột nhiên hiện lên sóng nước lăn tăn, dần dần hiện ra một vật màu đỏ.
-Đến rồi!
Vân Phi Dương nhướng mày, tay phải nắm chặt Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, mà Tiểu Tiện Tiện ở bên trong bạo phát kiếm ý.
Một người một linh mặc dù rất chảnh, nhưng biết thực lực đầu Tiên thú sau cùng vô cùng mạnh mẽ, phải nghiêm túc đối đãi.
-Hô ——
Đúng lúc này, mặt hồ nhấc lên sóng to gió lớn, thấy một đầu Tiên thú toàn thân đỏ thẫm, mình như trâu lao ra.
Đây là cường giả mạnh nhất trong các Tiên thú Cực Quang Tiên Đế nuôi dưỡng, gọi Áp Du.
Dựa trên cấp bậc mà nói, con thú này mạnh hơn nhiều so với các Tiên thú như Bạch Trạch nhưng cũng quý hiếm hơn nhiều, bởi vì nó không chỉ sống lưỡng cư, hơn nữa còn tinh thông thuộc tính không gian.
-Ông! Ông!
Sau khi Áp Du nổi lên, mắt giống như nhân loại lấp lóe ánh sáng đỏ, khiến cho mặt hồ run rẩy hình thành lực trói buộc mạnh mẽ!
-Không tốt!
-Con thú này tinh thông lực lượng không gian!
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến, lúc này thi triển Thiên Túng Bộ, cấp tốc bay về bờ. Cũng may phản ứng thần tốc, có thể tránh khỏi không gian trói buộc cường đại đang bao phủ tới, chật vật rơi trên mặt đất.
-Rống!
Áp Du nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh như như trẻ con thút thít khiến người ta rùng mình.
-Hô!
Chân trước giống như móng ngựa ầm vang đạp đến mang theo thuộc tính không gian mạnh mẽ.
Vân Phi Dương vừa mới ổn định thân thể nào dám do dự, vận chuyển Thiên Túng Bộ tới cực hạn, lui nhanh về sau.
-Oanh!
Chân trước tráng kiện của Áp Du hung hăng đạp lên bờ, hình thành một hố sâu.
Mặc dù phá hư tạo thành không phải rất mạnh nhưng lực lượng ẩn chứa lại dị thường kinh khủng, nếu một đạp này đạp trúng Vân Phi Dương, tuyệt đối không chết cũng trọng thương!
-Má ơi!
Tiểu Tiện Tiện cả kinh hô.
-Tên này quá mạnh!
Vân Phi Dương ổn định lại thân thể, cau mày nói.
-Xem ra, lúc trước gặp nhau, conthú này không có chân chính bạo phát.
Không sai.
Mấy tháng trước lần đầu gặp nhau tại ven bờ, Áp Du không bạo phát ra thực lực chân chính.
Thực ra không chỉ có nó, mười chín con Tiên thú lần lượt bị đào thải kia cũng có giữ lại nhiều ít.
Đây là mệnh lệnh của Cực Quang Tiên Đế, nếu không, lấy thực lực Vân Đại Tiện Thần, đối mặt hai mươi Tiên thú có thể so với cấp đại vị Tiên Vương, trong ngày đầu tiên đã phải nằm ngoài đồng cỏ hoang.
-Rống!
Áp Du lần nữa phát ra tiếng kêu kì quái như trẻ con thút thít, thân thể to lớn xuất hiện từ mặt nước, trên bốn chân có không gian thuộc tính đang ngưng tụ, lơ lửng giữa không trung, quanh thân tản ra khí thế khủng bố.
-Xoát!
Vân Phi Dương lăng không bay lên, tay phải đột nhiên huy động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, chém ra một đạo kiếm khí mạnh mẽ. Nhưng kiếm khí đang trên đường đến, một đạo lưu quang hình tròn xuất hiện, trong nháy mắt nuốt hết kiếm khí.
-Ông!
Cùng lúc đó, không gian trên đỉnh đầu Vân Phi Dương run rẩy, kiếm khí bị nuốt lúc nãy xuất hiện bắn xuống hắn.
Áp Du vận dụng thuộc tính không gian, thu kiếm khí vào một vùng không gian khác, bẻ hướng, bắn ra từ một hướng khác.
Kiếm khí mặc dù của Vân Phi Dương nhưng bị thuộc tính không gian dẫn dắt đã không còn bị chủ nhân khống chế.
-Không tốt!
Vân Phi Dương biến sắc, lúc này thi triển Thiên Túng Bộ né tránh.
Nhưng tốc độ kiếm khí của hắn cực nhanh, hoàn toàn không cho hắn cơ hội né tránh, mạnh mẽ oanh lên người, Vân Phi Dương bay ra như đạn pháo.
“Đạp! Trừng! Trừng!”
Vân Phi Dương bay xa trăm trượng, rơi trên mặt đất lảo đảo lui lại thêm mấy chục bước.
-Mẹ.
Hắn nhe răng toét miệng.
-Cũng may chỉ là một kiếm thăm dò, nếu lỡ tay động toàn lực, khẳng định sẽ bị chính kiếm khí của mình gây thương tích.
-Rống!
Đúng lúc này, Áp Du nện bước mạnh mẽ đâm tới, thuộc tính không gian tuôn ra trước.
Rất hiển nhiên, Áp Du muốn phong tỏa không gian để Vân Phi Dương không đường thối lui, mà khi hắn ý thức được điểm ấy, lập tức thi triển Thiên Túng Bộ nhanh chóng lui lại.
Xác thực mà nói, không phải lui lại.
Mà chính là —— chuồn đi!
Không có cách nào.
Thực lực Áp Du khi bật hết hỏa lực quá mạnh, lại tinh thông thuộc tính không gian, nếu như tiếp tục đánh, kết quả chỉ có một, ăn một mồm hành.
-Xoát!
-Xoát!
Vân Phi Dương đã có ý muốn lui, lên xuống mấy cái đã biến mất không còn tăm hơi.
Không thể phủ nhận, đầu Tiên thú sau cùng có thực lực phi thường khủng bố, nhưng Vân Đại Tiện Thần muốn chạy, vẫn dễ như trở bàn tay.
-Rống!
Ý thức được mục tiêu biến mất, Áp Du nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó kéo lấy thân thể to lớn lần nữa chui vào hồ nước, mặt hồ bình tĩnh như gương như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
-Chạy thật nhanh.
Cực Quang Tiên Đế thấy quá trình Vân Phi Dương chuồn đi, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên hiện ra nụ cười khiến người ta thần hồn điên đảo.
Dựa trên biểu lộ mà xem, nàng rất ưa thích phu quân bị ngược đến không còn đường.
-Nha đầu.
Đột nhiên, bên tai truyền đến âm thanh.
-Ngươi để Áp Du cấp Đại vị Tiên Vương đỉnh phong khai hỏa toàn bộ thực lực, rõ ràng muốn khi dễ đồ nhi ta.