Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1804
Chương: Đánh Tan Từng Tiên Thú
Sau khi Đế Thính Tiên Thú biến mất, chỉ còn lại mười chín Tiên thú trong sơn lâm.
Vân Phi Dương cũng không biết chuyện này, đến đêm, tìm được một sơn động, dung nhập vào tạo hóa giới chỉ, chữa trị tác dụng phụ khi thi triển Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến.
Bởi vì đẳng cấp đề cao, nhất nhị biến tốn ít thời gian, cho nên ngoại giới đi qua một đêm, hắn đã khôi phục hoàn toàn, sau đó bắt đầu tiếp tục đào vong.
Cũng may, Đế Thính Tiên Thú bị chuyển ra ngoài, các Tiên thú khác dù vô cùng cường đại nhưng rất khó phát hiện Vân Phi Dương khi hắn ẩn thân giữa rừng núi.
-Kỳ quái.
Tiểu Tiện Tiện nói.
-Sao con thú mũi chó kia lại không xuất hiện?
Vân Phi Dương cười nói.
-Hai quyền của ta rất mạnh, mặc dù nó được cứu cũng phải điều dưỡng một hai tháng mới có thể khôi phục được.
-Ha ha ha.
-Không có con thú mũi chó kia, chúng ta tạm thời an toàn.
Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn về phía giữa không trung.
-Phải giải quyết đầu ưng thú kia mới có thể an toàn.
-Đúng vậy, tên kia ở trên cao nhìn xuống, rất dễ dàng phát hiện chúng ta.
Tiểu Tiện Tiện khó chịu nói.
Vân Phi Dương cười lạnh.
-Rất nhanh thôi, nó sẽ không bay được nữa.
…
Không còn bị Đế Thính Tiên Thú truy sát, Vân Đại Tiện Thần an toàn hơn nhiều so với lúc trước.
Nhưng hắn lại không tiếp tục ẩn tàng, mà đứng trên một tảng đá lớn, tiêu sái mà lộ ra vị trí của mình.
-Rống!
Tiên thú hệ ưng trên không trung bắt được tung tích hắn, hóa thành mũi tên nhọn đâm xuống.
-Gần thêm chút nữa!
-Gần thêm chút nữa!
Vân Phi Dương đứng trên đá lớn, ánh mắt luôn khóa chặt ưng thú đang bay tới, tay phải nắm chặt Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
-Hả?
Cực Quang Tiên Đế hô.
-Phu quân muốn chính diện chống lại Quang Ưng?
-Hô!
Đột nhiên trên không hiện ra vết rách diễn hóa thành vòng xoáy khổng lồ.
-Thiên Ngoại Phi Kiếm?
Cực Quang Tiên Đế ngạc nhiên.
-Vù vù!
Đạo Ý và kiếm ý cuồng bạo tràn ngập bên trong vòng xoáy vừa hiện ra dần dần diễn sinh một thanh cự kiếm!
-Xoát!
Vân Phi Dương đột nhiên giơ kiếm, hai con ngươi hẹp dài hiện lên một tia lạnh lùng.
-Vù vù!
Trong khoảnh khắc, cự kiếm bên trong vòng xoáy ngang nhiên đánh xuống, cảm giác như đến từ tinh không xa xôi!
Thiên Ngoại Phi Kiếm mang theo khí thế hung hung, tốc độ hoàn toàn không kém gì Quang Ưng, mà lực lượng mang theo mạnh đến kinh người!
-Có chút không ổn.Cực Quang Tiên Đế nhíu chặt mày, tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, Quang Ưng đang đâm vọt xuống từ giữa không trung bỗng nhiên tiêu thất.
-Oanh!
Cùng lúc đó, chuôi Thiên Ngoại Phi Kiếm phảng phất như đến từ tinh không xa xôi sau khi đâm rách khôngtrung, cắm thẳng xuống mặt đất.
-Tạch tạch tạch ——
Kiếm ý và Đạo Ý khủng bố tràn lan trên mặt đất, lan ra theo hình tròn, làm mặt đất vỡ nát tan tành, nhìn như mạng nhện.
Lại nói, Vân Đại Tiện Thần lấy Đạo Ý, Kiếm Ý của bản thân phối hợp Tiểu Tiện Tiện mạnh lên không ngừng, thi triển ra chiêu Thiên Ngoại Phi Kiếm ngày càng cường đại.
Nếu như Cực Quang Tiên Đế lấy Quang Ưng trễ một chút, chỉ sợ hiện tại đã chết không toàn thây.
-Lại biến mất?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, nhưng lại không dám ở lâu, lúc này thu hồi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, chạy về nơi núi rừng sâu xa, tránh Tiên thú khác vây công.
…
-Hưu!
Trong đại điện Đế Cung, Tiên thú quang ưng xuất hiện, sau đó hóa thành hình thái nhỏ rồi rời đi.
Cực Quang Tiên Đế nói:
-Đế Thính và Quang Ưng có thực lực yếu nhất bên trong hai mươi Tiên thú, phu quân đối mặt mười tám Tiên thú còn lại như thế nào đây?
Làm sao đối mặt?
Đương nhiên tìm cơ hội hạ gục từng con!
Đế Thính và Quang Ưng tuy yếu nhưng khứu giác và trinh sát trên không trung mạnh hơn các Tiên thú khác.
Cho nên sau khi giải quyết hết hai Tiên thú này, mặc dù tình cảnh Vân Phi Dương vẫn rất nguy hiểm nhưng lại không cần một mực mệt mỏi đào mệnh, ít ra có thời gian nghỉ ngơi thở dốc.
…
-Oanh!
Một ngày nọ, giữa rừng núi truyền đến tiếng oanh kích của Bôn Lôi Quyền, chợt nhìn thấy một đầu Tiên thú phủ đầy lân giáp, to như núi nhỏ ầm vang ngã xuống.
Vân Phi Dương đứng phía xa, sau khi đánh hạ mục tiêu cũng không ham chiến mà ẩn thân trong một nơi bí mật gần đó, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, che đậy khí tức bản thân.
Ước chừng một lát.
Một đầu như Tiên thú hình Báo nhanh nhẹn xông tới, đánh giá bốn phía một cách vô cùng cảnh giác.
-Xoát!
Đúng lúc này, Vân Phi Dương xông tới, đột nhiên huy động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
-Hưu ——
Kiếm khí cuồng bạo bắn tới, đánh thẳng vào đầu Tiên thú.
-Oanh!
Báo thú tuy cảm thấy nhưng lại khó có thể né tránh, bị kiếm khí oanh trúng, thân thể bại lui về sau, vô cùng chật vật thân thể mới vững vàng.
-Xoát!
Vân Phi Dương một kích thành công, lần lượt lên nhảy ba lần, nắm tay phải súc thế đã lâu, đánh ra một kích Bôn Lôi Quyền.
Sự kết hợp kiếm pháp quyền pháp có tính liên tục khá cao, có thể nói không có kẽ hở.
-Oanh!
Báo thú vừa mới ổn định thân thể còn chưa kịp làm bất kỳ động tác gì đã bị Lôi hệ quyền đánh vào người, bay đi như tên rời cung.
-Cơ hội tốt!
Vân Phi Dương ổn định thân thể, thừa dịp trong nháy mắt đối phương bay ra ngoài, giơ kiếm mà đứng, một thanh Thiên Ngoại Phi Kiếm ầm vang rơi xuống giữa không trung.
-Hưu!
Nhưng thời điểm sắp toi mạng, Báo thú và Lân Giáp thú cách đó không xa đột nhiên biến mất không còn tăm tích.
Vân Phi Dương lúc này tán Thiên Ngoại Phi Kiếm, tránh bớt tiêu hao năng lượng, rất nhanh biến mất trong núi rừng.
…
Tính cả báo thú và lân giáp thú, Vân Phi Dương đã đào thải mười đầu Tiên thú.
Mười đầu còn lại vẫn hành tẩu trong sơn lâm, thực lực chúng nó tương đối cường đại, muốn giải quyết, dù từng con vẫn có chút khó.
Sau khi nấp kĩ vào một sơn động, Vân Phi Dương thầm nghĩ.
-Chỉ cần một mực núp trong bóng tối, sớm muộn cũng sẽ có thể giải quyết hết toàn bộ chúng.
-Đến lúc đó…
-Một khi trong không còn Tiên thú, trừng phạt của nữ nhân kia hẳn cũng phải kết thúc.
Vân Đại Tiện Thần không phải người ngu, mỗi lần sắp đánh giết hoặc bị áp chế hoàn toàn, mục tiêu sẽ lập tức biến mất, đây chắc chắn do Cực Quang Tiên Đế làm, chỉ sợ hai mươi con Tiên thú này chính là trừng trị mà nàng nói tới.
-Rống!
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng rống giận dữ của hung thú.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, lúc này rời khỏi sơn động, chạy về khu vực khác ẩn núp.
…
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Một tháng sau.
Vân Phi Dương trốn ơtrong sơn lâm cùng Tiểu Tiện Tiện nhiều lần xuất thủ, lần lượt đào thải thêm năm đầu Tiên thú.
Bởi vì số lượng Tiên thú đã giảm bớt, một người một linh lại có không gian hoạt động càng lớn, có thể thuận tiện quan sát năm đầu Tiên thú khác.
-Oanh!
-Oanh!
Một ngày nào đó, trong núi rừng truyền đến tiếng oanh kích nhiều lần của Bôn Lôi Quyền, chỉ thấy Vân Phi Dương đang đánh nhau ác liệt cùng một đầu Tiên thú sư tử anh dũng bất phàm.
Hai bên vừa đi vừa về đấu mấy chục chiêu, không phân thắng thua.
Dựa trên lý luận mà nói, Tiên thú thể trạng to lớn, lực lượng mạnh hơn, giỏi về đánh lâu dài.
Nhưng hết lần này tới lần khác, tiên hạch trong đan điền Vân Phi Dương cực kỳ to lớn, chứa đựng năng lượng phi thường nồng nặc, cho nên dưới tình huống không bị người ngoài quấy nhiễu, đánh lâu dài cũng vô cùng lợi hại!
-Oanh!
Cuối cùng, sau nửa canh giờ giao thủ, Tiên thú thứ mười chín đã bị loạn quyền của hắn đánh bay ra ngoài.
-Hưu!
Trong khoảnh khắc Tiên thú sư tử bay đi, biến mất không còn tăm tích.
Cuối cùng, Tiên thú còn sót lại trong rừng núi chỉ còn lại một con!