Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1806
Chương: Lại Tụ Kiếm Trận
———————
Âm thanh đột nhiên truyền đến, rất rõ ràng chính là tiếng của Thái Vũ, sư tôn Vân Phi Dương, mà hình như lão cũng biết những bi thảm mà đồ nhi trải qua trong khoảng thời gian này.
-Thái Vũ tiền bối.
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
-Tên Lão Tử Bất Bại kia gần đây trưởng thành thần tốc, nếu không cho phu quân nhiều áp lực, làm sao có thể chiến thắng hắn.
-Đúng thế.
Thái Vũ đồng ý.
Cực Quang Tiên Đế nói tiếp.
-Thật không nghĩ tới, phu quân này của ta đã đủ yêu nghiệt, trên đời lại còn có người thứ hai có thể trong khoảng thời gian ngắn đột phá đến tiểu vị Tiên Vương.
Thái Vũ cười nói.
ấ ẳ-Lão Tử Bất Bại kia dù sao cũng là người Thiên Mệnh không lường được, thành tựu cao hơn nữa cũng chẳng có gì lạ.
-Thiên Mệnh không lường được…
Cực Quang Tiên Đế trầm mặc.
Trong lý giải của nàng, loại người này chính là tồn tại dị loại, siêu thoát Thiên Đạo chưởng khống.
-Đương nhiên.
Thái Vũ cười nói.
-Phu quân ngươi cũng không đơn giản, hắn chính là người thiên mệnh chọn, thành tựu về sau cũng không thể đo lường.
Cực Quang Tiên Đế cười nói.
-Ta rất chờ mong câu nói này của tiền bối..
-Nha đầu.
Thái Vũ nói:
-Ta có việc phải rời khỏi Chân Vũ Thần Vực một đoạn thời gian, tiểu tử này nhờ ngươi chiếu cố.
-A.
Cực Quang Tiên Đế ứng một tiếng, nói thầm.
-Làm cho Thái Vũ tiền bối rời khỏi nội vực, sợ rằng có việc lớn.
Lại nói, Vân Đại Tiện Thần cũng không biết rõ sư tôn Thái Vũ đang nói chuyện với Cực Quang Tiên Đế, hắn đang tránh trong sơn động, trầm tư suy nghĩ làm sao giải quyết đầu Tiên thú sau cùng.
Nghĩ tới nghĩ lui, không có biện pháp gì tốt.
-Ai…
Vân Phi Dương lắc đầu.
-Tên kia chưởng khống không gian, rất khó giải quyết.
Tiểu Tiện Tiện đề nghị.
-Vậy hãy vận dụng Tru Thiên Kiếm Trận đi.
-Có thể thử một chút.
Vân Phi Dương nâng cằm nói.
Lúc này, dựa vào át chủ bài của hắn căn bản không có cách rung chuyển Áp Du, muốn giải quyết được nó, chỉ có dựa vào đòn sát thủ cuối cùng – Tru Thiên Kiếm Trận.
-Như thế nào mới có thể dẫn nó vào trong kiếm trận?
Vân Phi Dương bắt đầu suy tính.
Lấy khả năng chưởng khống Tru Thiên Kiếm Trận hiện tại của hắn, hoàn toàn có thể bố trí ngay trong chiến đấu, nhưng đối mặt Áp Du tinh thông không gian lại không thể.
Hôm sau.
Vân Phi Dương người nhẹ như yến rơi vào một khu vực trống trải trong sơn lâm, phất tay gọira tám mươi thanh kiếm.
Những thanh kiếm này do hắn thu được từ trong tay các kiếm nữ ở khảo nghiệm cung điện tầng tám, tầng chín. Phẩm chất tất cả đều là tiểu vị Tiểu Vương, vô cùng phù hợp để bố trí kiếm trận.
-Đáng tiếc, còn thiếu 20 chuôi.
Bởi vì Tru Thiên Kiếm Trận nhất định phải có trăm thanh kiếm để khu động, cho nên Vân Phi Dương chỉ có thể xuất ra 20 chuôi bội kiếm tầng thứ Tiên Nhân để bù vào.
Tám mươi chuôi bội kiếm cấp tiểu vị Tiên Vương, 20 chuôi cấp Tiên Nhân, tuyệt đối vô cùng hào hoa.
Nhưng Vân Phi Dương lại không có nắm chắc tuyệt đối có thể khống chế Tiên thú như trâu Áp Du, dù sao thực lực đối phương quá mạnh.
-Ông!
Tâm niệm vừa động, trăm chuôi bội kiếm lơ lửng giữa không trung sau đó tản ra rồi ẩn vào chỗ tối.
Cực Quang Tiên Đế từ đầu tới cuối lưu ý nhất cử nhất động của Vân Phi Dương, rất hứng thú cười nói:
-Muốn dựa vào kiếm trận giải quyết Áp Du?
Khu vực trung ương ven hồ nước, mặt nước bình tĩnh như gương rất khó khiến người ta nghĩ đến trong hồ ẩn núp một đầu Tiên thú cực hiếm.
-Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương hóa thành lưu quang tiến tới ngừng trên mặt hồ, kêu gào.
-Gia hỏa ở dưới, cút ra đây cho ta.
-Ừng ực!
Âm thanh to rõ, hồ nước lần nữa nổi lên bọt khí, chợt thấy Áp Du lao ra, trong hai con ngươi lóe ra phẫn nộ nhân tính hóa.
Thấy mình khiêu khích thành công, Vân Đại Tiện Thần lập tức co cẳng chạy lẹ.
-Rống!
Áp Du phát ra tiếng gọi như trẻ con thút thít, chợt nện bước bốn móng ngựa xông lên bờ, điên cuồng điên cuồng đuổi theo sau Vân Phi Dương.
Cùng lúc đó, thuộc tính không gian cường đại lan tràn ra khiến cho không khí chung quanh trong nháy mắt ngưng đọng, một khắc này, vô luận bụi đất phiêu đãng hay lá rụng bay múa, tất cả đều đứng yên phảng phất như vĩnh hằng.
Cũng may Vân Phi Dương chạy nhanh, không có bị thuộc tính không gian khuếch tán tác động đến.
-Xoát! Xoát!
Thời gian chỉ trôi qua một lát mà hắn đã phi nước đại mấy dặm, luôn bảo trì khoảng cách nhất định với Áp Du.
-Đại gia hỏa, đến bắt ta đi!
-Tốc độ ngươi có chút chậm, có phải chưa ăn cơm hay không?
Vì để có thể dẫn dụ đối phương mắc câu, Vân Phi Dương một bên chạy, một bên khiêu khích, như thế thành công lôi kéo Áp Du tới gần kiếm trận đã bố trí tốt.
-Ông! Ông!
Không gian khu vực bố trí Tru Thiên Kiếm Trận hơi run rẩy, trăm chuôi bội kiếm ẩn núp trong bóng tối cũng bắt đầu đung đưa.
Đây cũng không phải do Vân Phi Dương thao túng, mà do thuộc tính không gian Áp Du phóng thích đã lan đến gần khu vực này.
-Có hơi phiền toái.
Vân Phi Dương chau mày, linh hồn lực điên cuồng phóng thích, áp chế bội kiếm ẩn vào chỗ tối, không cho hiện hình quá sớm.
-Rống!
Áp Du còn đang điên cuồng đuổi theo phía sau, có lẽ vì quá phẫn nộ cho nên thuộc tính không gian phóng thích ra luôn khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
Như thế.
Trăm chuôi bội kiếm ẩn núp trong bóng tối thừa nhận lực lượng không gian quấy rối nhỏ đi không ít, làm cho Vân Phi Dương có thể cưỡng ép áp chế.
-Xoát!
-Xoát!
Sau mấy lượt lên xuống, Vân Phi Dương rốt cục đi vào khu vực thiết trí kiếm trận, sau đó nhảy lên một cây đại thụ, quay người tiếp tục khiêu khích.
-Gia hỏa khốn kiếp, đến đây.
Áp Du nghe được lời khiêu khích, nhất thời nổi trận lôi đình, tăng thêm tốc độ xông tới, cuối cùng một đầu chui vào trong cạm bẫy.
-Cơ hội tốt!
Vân Phi Dương đang áp chế trăm chuôi bội kiếm, lúc này tâm niệm thao túng, kích phát tất cả, cấp tốc hình thành lưu quang như thác nước.
-Xoát!
Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay ra, thành công dung nhập vị trí trung ương nhất của trăm thanh kiếm, hoàn toàn kết hợp lại kiếm trận.
-Ông ——
Trong chớp mắt, Tru Thiên Kiếm Trận hình thành, triệt để bao vây Áp Du to lớn vào trong.
-Vậy mà có thể khởi động trận pháp dưới sự áp chế của thuộc tính không gian, linh hồn lực của hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Cực Quang Tiên Đế nỉ non.
-Rống!
Áp Du bị bap vây áp chế trong kiếm trận ý thức được không ổn, đầu tiên gầm nhẹ một tiếng, tiếp theo nện bước, thân thể mạnh mẽ đâm tới.
-Bành!
-Bành!
Lực lượng cường đại bạo phát bên trong kiếm trận, chấn động cho trăm chuôi bội kiếm run rẩy kịch liệt, nhìn qua cảm thấy có khả năng vỡ nát.
Làm người bày trận, máu trong cơ thể Vân Phi Dương kịch liệt sôi trào, tùy thời có khả năng không áp chế nổi mà phun ra.
-Ổn định lại cho ta!
Hắn áp chế huyết dịch đang sôi trào, linh hồn lực và Đạo Ý điên cuồng phóng thích gia trì vào trong Tru Thiên Kiếm Trận, dần dần vững chắc trăm chuôi bội kiếm.
-Xoát! Xoát! Xoát!
Cùng một thời gian, bên trong kiếm trận, mưa kiếm lít nha lít nhít cuốn tới.
Lúc này Vân Phi Dương nhất định phải điều động hình thái thứ nhất Kiếm Vũ để tập kích Áp Du, như thế mới có thể ngăn cản đối phương dùng sức mạnh tấn công kiếm trận.
Quả nhiên như vậy.
Áp Du từ bỏ va chạm, đặt tâm thần lên Kiếm Vũ, trong con mắt hiện lên sự xem thường.
-Đinh! Đinh! Đinh!
ế ầ ế ế ể ÁKiếm Vũ lít nha lít nhít ầm vang mà đến, tiếp xúc vào thân thể đỏ thẫm của Áp Du, nhao nhao vỡ nát thành hư vô.
Vân Phi Dương biết con thú này da dày thịt béo, cho nên điều động mở ra oanh kích càng mãnh liệt hơn.