Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1777
Chương: Ý Nghĩ Này Rất To Gan
———————
Một tia tàn niệm Chấn Thiên Tiên Đế tồn tại trong trận pháp ở Đế Cung, nếu như Vân Phi Dương không đến, sẽ vĩnh viễn ngủ say.
Mà khi Vân Phi Dương tiến vào, trận pháp khởi động, tàn niệm sẽ lập tức khôi phục cũng sẽ tiêu tán trong thời gian rất ngắn, cuối cùng chỉ còn quá khứ.
Cho nên lúc này, người đã từng là Đệ Nhất Tiên Đế, đã từng là người mạnh nhất Cửu Đế, thời gian còn lại không nhiều.
-Bản Đế cả đời si mê võ đạo nhưng cuối cùng vẫn không thể bước vào cảnh giới phía trên Tiên Đế, không chỉ thân tử đạo tiêu, còn phụ vợ phụ con, quả thật là tội nhân.
Thanh âm Chấn Thiên Tiên Đế vang vọng trongđại điện.
Mặc dù suy yếu lại ẩn chứa đau thương vô bờ.
-Phụ thân.
Vân Phi Dương đứng lên nói.
-Dù cho bây giờ người chỉ còn lại có một tia tàn hồn, ta cũng không thể trơ mắt nhìn người biến mất.
-Hưu!
Vừa dứt lời, toàn bộ đại điện bổng nhiên biến mất, hắn chuyển toàn bộ vào tạo hóa giới chỉ.
-Đây là…
Chấn Thiên Tiên Đế vốn đang chuẩn bị tiếp nhận cái chết, cảm thụ được không gian khác biệt, cả kinh hô.
-Đây không phải vị diện Thiên Đạo quản hạt!
-Không sai.
Vân Phi Dương nói.
-Đây là không gian của hài nhi, không bị Thiên Đạo chưởng khống, cho nên một tia tàn hồn này của phụ thân sẽ không bị phai mờ.
-Ha ha ha.
Chấn Thiên Tiên Đế cười to.
-Không hổ là con trai của Vân Thượng Thanh ta, vậy mà có thể mở ra vị diện không bị Thiên Đạo chưởng khống!
Vân Thượng Thanh.
Tên của Chấn Thiên Tiên Đế.
-Tuy nhiên…
Vân Thượng Thanh ngưng trọng nói.
-Con ta, không gian này của con mặc dù không bị Thiên Đạo khống chế, nhưng mà quá yếu, chỉ mạnh hơn một chút so với vạn giới.
Không hổ là Tiên Đế, dù chỉ có một tia tàn hồn, dù vừa mới tiến vào đã dò xét được không gian bên trong tạo hóa giới chỉ.
Trên thực tế, tạo hóa giới chỉ liên quan đến Phi Dương Thần Giới, thiên địa thuộc tính giống nhau.
Sau khi Vân Phi Dương tiến vào Chân Vũ Thần Vực, Ngũ Hành Âm Dương Phi Dương Thần Giới một mực giống như lúc trước, cho nên từ đầu đến cuối không có đề bạt.
-Hửm?
Đột nhiên, Vân Thượng Thanh cả kinh.
-Con ta, thời gian bên trong không gian này của con trôi qua khá quái dị, giống như bị gia tốc.
– Không sai.
Vân Phi Dương nói.
-Gia tốc.
-Bao nhiêu?
-Hai trăm lần.
-Cái gì? Hai trăm lần?
Chấn Thiên Tiên Đế thể hiện rõ sự chấn kinh.
Làm một Tiên Đế, tất nhiên biết tới thời gian gia tốc, nhưng mà làm cho cả vị diện gia tốc đến hai trăm lần, khó khăn đến cỡ nào a.
Vân Thượng Thanh ngưng trọng nói.
-Con ta, con chế tạo vị diện này, nỗ lực không ít tâm huyết rồi.
-Đúng vậy.
Sau khi tu luyện Nghịch Thiên Quyết, diễn hóa ra một phương không gian, diện tích vô cùng nhỏ, cảnh giới lớn mạnh mà bắt đầu biến lớn.
Vì thiên địa thuộc tính càng mạnh, hắn tìm kiếm rất nhiều thuộc tính Ngũ Hành Âm Dương, trước tiên mệnh danh là Phi Dương đại lục, sau đổi thành Phi Dương giới, cuối cùng trở thành Phi Dương Thần Giới.
Trong thời gian nỗ lực, khó khăn mà hắn trải qua nhiều không kể xiết.
-Phụ thân.
Vân Phi Dương nói:
-Mặc dù thế giới của ta che đậy Thiên Đạo, nhưng không cách nào ngăn cản tàn niệm của người tiếp tục phai mờ, tiếp theo ta sẽ dùng trận pháp phong ấn người.
-Con ta.
Vân Thượng Thanh nói.
-Ngươi dự định phong tỏa tàn niệm của cha, sau đó tìm kiếm phương pháp phục sinh?
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương có ý thế.
Âm thanh đắng chát của Vân Thượng Thanh truyền đến.
-Ba hồn bảy vía của cha chỉ còn lại có một tia, làm sao còn có thể phục sinh đây.
Không có thân thể, linh hồn lại tàn khuyết nghiêm trọng, hoàn toàn không có khả năng phục sinh.
Vân Phi Dương cũng biết.
Nhưng hắn vẫn bố trí trận pháp, phong tỏa tàn hồn phụ thân bên trong Đế Cung, tiếp tục rơi vào trạng thái ngủ say.
-Chỉ cần một tia tàn hồn này còn tồn tại thì vẫn còn có một tia hi vọng.
Vân Phi Dương bố trí tốt trận pháp, sau đó nói.
-Cơ hội chỉ không có khi không còn thần hồn.
Mặc dù biết tỷ lệ để phụ thân phục sinh là không, nhưng hắn cũng tình nguyện phong ấn hoàn toàn lại, không nguyện ý cứ tiêu tán giữa thiên địa.
Chấn Thiên Đế Thành.
Bởi vì Vân Phi Dương thu nhập Đế Cung vào tạo hóa giới chỉ, cho nên khu vực ban đầu chỉ còn một mảnh trống rỗng.
-Hưu!
Ánh sáng lóe lên, Vân Phi Dương về đến ngoại giới.
Hắn đứng tại khu vực vắng vẻ, thì thầm.
-Tiếp đó, phải lên kế hoạch thật tốt.
Kế hoạch gì?
ế ể ấ ếLàm như thế nào để Chấn Thiên Đế Thành lớn mạnh.
-Nơi này ẩn chứa thiên địa thuộc tính và Đạo Ý kém xa Vương Thành, có chút phiền toái.
Vân Phi Dương cau mày.
Tạo thành như tình huống hiện tại là vì bốn phía Đế Thành chỉ có Phong Ấn Trận, không có Thiên Địa Đạo Ý Trận.
Thiên Địa Đạo Ý Trận.
Tên như ý nghĩa, trận pháp có thể cung cấp thiên địa thuộc tính và Đạo Ý.
Bên trong Chân Vũ Thần Vực, bất kỳ một tòa thành trì nào đều có trận pháp này gia trì, cũng chính vì loại trận pháp này, thiên địa thuộc tính và Đạo Ý trong nội thành cao hơn nhiều so với dã ngoại.
Muốn Chấn Thiên Đế Thành một lần nữa huy hoàng, việc Vân Phi Dương làm đầu tiên chính là bố trí Thiên Địa Đạo Ý Trận, ngưng tụ thiên địa thuộc tính và Đạo Ý mạnh mẽ hơn.
-Làm sao bố trí đây?
-Cái gì?
Phá Cổ Tiên Đế bị triệu hoán ra, trừng mắt hỏi.
-Ngươi muốn bố trí Thiên Địa Đạo Ý Trận?
-Có vấn đề gì?
Vân Phi Dương khó hiểu.
Phá Cổ Tiên Đế nói.
-Đối với các thành trì nhỏ và vừa, trận pháp sư có thể bố trí Thiên Địa Đạo Ý Trận, nhưng thành trì loại lớn lại rất khó bố trí được.
-Sao lại như thế?
-Bời vì Thiên Địa Đạo Ý Trận của thành trì loại lớn phải do Thiên Đạo ngưng tụ.
-Lại là Thiên Đạo.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Từ khi đi vào Chân Vũ Thần Vực, hắn bị Thiên Đạo chỉnh rất nhiều lần, đã sớm sinh lòng chán ghét, nếu như tên kia có thân thể, là một người, bắt được khẳng định sẽ đánh cho một trận tơi bời.
Nhưng hắn cũng không biết, ngay cả phòng tuyến cuối cùng mình cũng dám khiêu chiến để Thiên Đạo cũng rất phản cảm, nếu có thân thể, là một người, khẳng định cũng muốn đánh Vân Phi Dương một trận tơi bời.
Vân Phi Dương từ trong miệng Phá Cổ Tiên Đế biết được, thành trì loại lớn, từ cấp Tiên Vương trở lên, muốn bố trí Thiên Địa Đạo Ý Trận, cần Thiên Đạo tự mình ngưng tụ.
-Có chút khó khăn.
Vân Phi Dương phiền muộn.
Hắn không cho rằng Thiên đạo đã phong ấn Chấn Thiên Đế Thành sẽ còn cho Chấn Thiên Đế Thành cơ hội ngưng tụ trân pháp.
-Nếu như không có Thiên Địa Đạo Ý Trận, dù ta có chưởng khống toà Đế Thành này cũng không có cách phát triển nào.
Vân Phi Dương càng nghĩ càng phiền muộn.
Thiên Địa Đạo Ý Trận là gốc rễ của một thành trì, không có trận pháp thì không có thiên địa thuộc tính và Đạo Ý, võ giả cũng không muốn vào ở.
Vân Đại Tiện Thần dù có chiếm tòa Đế Thành này làm của mình, nhưng nội thành không ai, khôi phục lại huy hoàng ngày xưa, cũng chỉ là một lời nói suông.
-Đúng rồi!
Vân Phi Dương đang xoắn xuýt, ánh mắt bỗng sáng lên.
-Thiên Đạo Phong Ấn Trận vẫn còn, ta có thể tiến hành cải tiến, từ đó diễn biến thành Thiên Địa Đạo Ý Trận!
Sau khi biết được ý nghĩ của hắn, Phá Cổ Tiên Đế trừng to mắt.
-Tiểu tử, ý nghĩ này của ngươi rất to gan đấy!
-Phong Ấn Trận là Thiên Đạo lưu lại, mỗi một văn tuyến đều có ẩn chứa thiên uy, ta chỉ cần tham khảo Thiên Địa Đạo Ý Trận của một tòa Đế Thành khác, tiến hành cải biến từ trên mắt trận, chắc có thể thành công.
Vân Phi Dương nói.
Phá Cổ Tiên Đế nâng cằm suy nghĩ.
-Có đạo lý.
-Cứ quyết định như vậy.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
-Hiện tại lập tức xuất phát tiến về Cực Quang Đế Thành.