Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1769
Chương: Tứ Vương, Tứ Văn, Tứ Tướng
Lộ trình hơn ba ngàn dặm, Vân Phi Dương đi cả ngày, đi ngang qua năm tòa thành trì, đều không ngoại lệ, các đại gia tộc đều đang chém giết lẫn nhau, tranh quyền đoạt lợi.
Có thể nói, trên không mỗi một tòa thành trì đều bao phủ một cỗ khí tức nghiêm nghị, thậm chí che giấu cả thiên địa thuộc tính cường đại.
Tỉ như Vân Phi Dương hiện tại đặt mình vào một tòa thành trì không kém gì Quan Phong Vương Thành, vì gia tộc tranh đấu thời gian dài, thành tường và kiến trúc rách nát không chịu nổi, có thể nói âm u đầy tử khí.
Đúng thế.
Nội vực rất tàn khốc.
Nhưng trong đại đa số thành trì, có Tiên Đế chế ước, gia tộc và thế lực dù mâu thuẫn không ngừng nhưng cũng không thể chém giết tàn khốc như vậy.
Bắc Trung Ương Vực không có quy tắc điên cuồng giết hại, hậu quả chỉ là không ngừng trầm luân, thậm chí đi đến hủy diệt.
“Ai, “
Phá Cổ Tiên Đế lắc đầu.
– Tuy phụ thân ngươi si mê võ đạo nhưng khi hắn còn quản lý, Bắc Trung Ương Vực hai vạn năm trước cường đại bao nhiêu, không nghĩ tới chỉ ngắn ngủi hơn một vạn năm đã xuống dốc đến trình độ này.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Giờ phút này, hắn đã quy tội cho Tứ Thiên Vương, cho nên lần này tiến về Tĩnh Dạ Thành, chỉ có một điều muốn làm, thay phụ thân vẫn lạc hỏi tội!
– Nhắc tới cũng kỳ.
Phá Cổ Tiên Đế nói.
– Dưới trướng phụ thân ngươi còn có Tứ Tướng, Tứ Văn, Tứ Vương, văn võ hỗ trợ lẫn nhau, không nên để cho Bắc Trung Ương Vực tiêu điều như thế chứ.
– Tứ Tướng, Tứ Văn, Tứ Vương?
– Phá lão, có thể kể một chút việc có quan hệ đến phụ thân không?
– Có thể.
Phá Cổ Tiên Đế giảng giải những gì mình biết về Chấn Thiên Tiên Đế.
Sau khi Chấn Thiên Tiên Đế tiếp nhận Đế vị, tuy si mê võ đạo, rất ít hỏi chính sự, nhưng thu nạp tâm phúc văn võ song toàn, nhân tài xuất hiện lớp lớp.
Nổi danh nhất chính là Tứ Vương, Tứ Văn, Tứ Tướng.
Tứ Vương cũng là Tứ Thiên Vương mà gia chủ Tống nói nói tới, bọn họ chính là thủ hạ cường đại nhất của Chấn Thiên Tiên Đế, thực lực đều đến đại vị Tiên Vương.
Mà Đông Vực Phá Cổ Tiên Đế hay Lưu Ly Tiên Đế hiện tại, dưới trướng chỉ có hai đại vị Tiên Vương, theo thứ tự là Mạc thành chủ Huy Hoàng vương thành và Mộc thành chủ Vương Thành.
Chấn Thiên Tiên Đế có bốn đại vị Tiên Vương, có thể thấy cường đại cỡ nào.
Tứ Văn chỉ bốn văn thần nắm giữ tài năng kinh thiên động địa, bọn họ cộng đồng phụ tá Tiên Đế quản lý nội chính các thành lớn, để thực lực tổng hợp của Bắc Trung Ương Vực không ngừng tăng lên.
Còn về Tứ Tướng thì là bốn tướng quân lĩnh quân tác chiến, mỗi một người đều được xưng danh tướng, mở rộng lãnh thổ cho Chấn Thiên Tiên Đế, trấn thủ biên giới.
Tứ Vương, Tứ Văn, Tứ Tướng.
Mười hai trợ thủ đắc lực nhất cả Chấn Thiên Tiên Đế.
Rất nhiều cường giả dự đoán, nếu như bọn họ có thể ăn ý phát triển tiếp, Bắc Trung Ương Vực nhất định sẽ trở thành khu vực phồn hoa nhất.
– Không nghĩ tới phụ thân lúc sinh tiền có nhiều nhân tài giúp hắn quản lý Bắc Trung Ương Vực như vậy.
Vân Phi Dương thì thầm.
– Đáng tiếc.
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Phụ thân ngươi vẫn lạc để Bắc Trung Ương Vực nguyên bản vô cùng cường thế chỉ nư phù dung sớm nở tối tàn.
– Phá lão.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói.
– Ta có thể kế thừa phụ thân đã từng chưởng khống Bắc Trung Ương Vực hay không?
– Không thể.
Phá Cổ Tiên Đế đáp.
Vân Phi Dương khó hiểu.
– Tại sao?
Phá Cổ Tiên Đế ngưng trọng nói:
– Bởi vì, phụ thân ngươi không có lưu lại Đế Chiếu để ngươi kế thừa Bắc Trung Ương Vực, cho dù con trai Tiên Đế, Thiên Đạo cũng sẽ không cho ngươi quyền lợi chưởng khống Bắc Trung Ương Vực.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hắn rất muốn kế thừa Bắc Trung Ương Vực của phụ thân, dùng năng lực của mình để phát triển nó lớn mạnh, xuất hiện huy hoàng ngày xưa mà không phải để các gia tộc thế lực trong các thành chém giết lẫn nhau, dân chúng lầm than.
Phá Cổ Tiên Đế nói.
– Nếu như ngươi không phải người thừa kế, còn có biện pháp khác.
– Biện pháp gì?
Vân Phi Dương vội hỏi.
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Ngồi lên Đế Vị phụ thân ngươi!
” “
Vân Phi Dương im lặng.
Hắn đương nhiên muốn ngồi lên Đế Vị nhưng tự mình hiểu lấy, lấy thực lực bây giờ, không nói Thiên Đạo phủ nhận, vô số cường giả cũng sẽ không đồng ý.
– Tiểu tử.
Phá Cổ Tiên Đế chân thành nói.
– Chỉ khi thành tựu Tiên Đế mới có thể quang minh chính đại làm Chúa tể Bắc Trung Ương Vực.
Vân Phi Dương nói:
– Phá lão, ta hiện tại không cần quang minh chính đại, dù sau lưng cũng muốn làm Chúa tể Bắc Trung Ương Vực.
Địa bàn của phụ thân, thân là con, há trơ mắt nhìn, cho nên dù như thế nào cũng phải tìm cách chưởng khống!
– Tiểu tử, nếu ngươi muốn…
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Thế thì dùng thực lực hàng phục Tứ Vương, Tứ Văn, Tứ Tướng để chưởng khống Bắc Trung Ương Vực đi.
Vân Phi Dương nói:
– Có thể hàng phục bọn họ hay không, vẫn phải dựa vào Phá lão.
Mỗi một Tứ Thiên Vương dưới trướng phụ thân đều là đại vị Tiên Vương, muốn hàng phục bọn hắn, lấy thực lực Vân Đại Tiện Thần bây giờ tuyệt đối không làm được.
Cho nên lúc này, Phá Cổ Tiên Đế lần nữa hiện ra tác dụng.
Vân Phi Dương tiếp tục lên đường tiến về Tĩnh Dạ Thành, trên đường cố tình nghe ngóng tin tức về thủ hạ của phụ thân, kết quả chỉ nghe Tứ Vương, chưa nghe nói qua Tứ Văn và Tứ Tướng.
Tám người kia thật giống như hư không tiêu thất.
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương cau mày.
– Sau khi phụ thân vẫn lạc, chẳng lẽ bọn họ rời khỏi Bắc Trung Ương Vực?
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Rất có thể.
Hắn thấy Bắc Trung Ương Vực được mười hai người cộng đồng quản lý hình thành thăng bằng rất tốt, nếu có người rời đi, thăng bằng sẽ bị đánh phá.
Vân Phi Dương tiếp tục đi đường.
Ngày thứ hai, hắn đi vào Tĩnh Dạ Vương Thành – một trong tứ đại vị Vương Thành dưới trướng phụ thân.
Có lẽ vì có Thiên Vương tọa trấn, tòa thành trì này không có rách nát như thành trì khác, được quản lý ngay ngắn rõ ràng.
Lửa giận trong lòng Vân Phi Dương càng mạnh.
Rõ ràng có năng lực quản lý thành trì, thế mà làm cho rất nhiều thành trì trở nên cực độ hỗn loạn, thực sự không nên!
– Phá lão.
Vân Phi Dương đè ép lửa giận nói:
– Mời tên Thiên Vương kia ra đây.
– Hiểu rõ.
Phá Cổ Tiên Đế phóng ra một bước, đứng trên đường phố, điên cuồng khuếch tán Tiên Đế khí tức bên trong thân thể, trong nháy mắt tràn ngập!
Võ giả bên trong Tĩnh Dạ Thành cảm nhận được cỗ khí tức đáng sợ kia, từng người hãi nhiên, thậm chí bị áp chế không thể hô hấp.
“Xoát!”
Đúng vào lúc này, phủ thành chủ trung ương nhất, một trung niên tướng mạo thô cuồng bay ra ngoài, người này chính là một trong Tứ Đại Thiên Vương, tên Hỗ Bất Tiếu.
Hỗ Bất Tiếu treo giữa không trung, nhìn về phía Phá Cổ Tiên Đế, vội vàng chắp tay nói:
– Vị tiền bối này, còn mời thu hồi Tiên Đế chi uy!
– Tiên Đế chi uy?
ấ ề ế ầ ẩ ồ ể ấ ếRất nhiều võ giả chịu đựng khí tức áp chế, tâm thần run rẩy, đồng thời hiểu rõ, nguyên lai lão giả phóng thích khí tức là cường giả cấp Tiên Đế!
– Tiểu gia hỏa.
Phá Cổ Tiên Đế cười hỏi.
– Còn nhận ra ta không?
Hỗ Bất Tiếu khẽ giật mình, nhất thời cảm thấy thanh âm có chút quen tai, hơi chút suy nghĩ, cả kinh hô.
– Tiền bối là Phá Cổ Tiên Đế!?
Phá Cổ Tiên Đế nói:
– Trí nhớ ngươi không tệ.
Thần sắc Hỗ Bất Tiếu đột nhiên ngưng trọng, tiếp theo nhìn về phía người trẻ tuổi đứng bên cạnh hắn, hai tay hơi run rẩy hỏi.
– Ngươi là Vân Phi Dương?
– Không sai.
Vân Phi Dương lãnh đạm đáp.
“Xoát!”
Hỗ Bất Tiếu rơi vào trên đường phố, quỳ một chân trên đất, tay phải dán trước ngực, cúi đầu cung kính chào.
– Thành chủ Tĩnh Dạ Thành, một trong Tứ Vương dưới trướng Chấn Thiên Tiên Đế – Hỗ Bất Tiếu, tham kiến Thiếu Đế!