Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1770
Chương: Tiểu Vị Tiểu Vương, Một Kiếm Miểu Sát
Thân là thành chủ Tĩnh Dạ Thành, lại là một đại vị Tiên Vương, Hỗ Bất Tiếu đã sớm nghe nói về chuyện Đinh Hồn đài trừng trị trước đây không lâu.
Đồng thời cũng biết, người trẻ tuổi cứu Thánh Dao tiên tử, chính là con trai của Chấn Thiên Tiên Đế, tên Vân Phi Dương.
Sau khi lấy được tin tức này, Hỗ Bất Tiếu khiếp sợ không thôi.
Trong nhận biết của hắn, con trai của Tiên Đế đã sớm chết yểu, làm sao có thể còn sống?
Cùng lúc đó, Hỗ Bất Tiếu cũng nghe nói, ngoài người chấp hành là Hồng Uy Tiên Đế, lúc ấy còn có Phá Cổ Tiên Đế và Cực Quang Tiên Đế ở hiện trường.
Còn nghe nói, Phá Cổ Tiên Đế vì bảo vệ Vân Phi Dương, giao thủ cùng Hồng Uy Tiên Đế.
Cho nên hôm nay, biết được Phá Cổ Tiên Đế đến, nhìn thấy người tuổi trẻ kia, Hỗ Bất Tiếu nhất thời suy đoán, hắn là Vân Phi Dương?
Không thể không nói.
Có thể trở thành đại vị Tiên Vương, tư duy Hỗ Bất Tiếu thật cao, nhìn thoáng qua đã đoán đúng, mà sau khi Vân Phi Dương thừa nhận, hành lễ tham kiến.
– Hắn là Thiếu Đế?
Võ giả Tĩnh Dạ Thành nghe Văn thành chủ nói, từng người sợ hãi không thôi.
Chỉ là, sau một lúc kinh ngạc, khóe miệng hiện ra mỉm cười nhàn nhạt, bên trong ánh mắt không biểu hiện ra đủ sự tôn trọng cần phải có đối với con trai Tiên Đế.
Vân Phi Dương cũng ngoài ý muốn.
Bởi vì dù quỳ Hỗ Bất Tiếu một gối xuống trước mặt mình, nhìn qua như cung cung kính kính, bên trong ánh mắt lại không có kính sợ gì cả.
– Phụ thân đã vẫn lạc vạn năm, đám thủ hạ này chỉ sợ sớm đã không có lòng kính sợ, càng đừng nói đến đứa con trai như ta.
Trong lòng Vân Phi Dương không khỏi thương cảm.
Thương cảm phụ thân đường đường là đệ nhất Tiên Đế, sau khi vẫn lạc, những thủ hạ dưới trướng không chỉ không gánh trách nhiệm, ngược lại tự thành lập thế lực, duy ta độc tôn.
Có lẽ đây chính là hiện thực tàn khốc.
Đè ép cảm xúc tiêu cực, Vân Phi Dương cao ngạo nói:
– Đứng lên đi.
Hắn là con trai của Chấn Thiên Tiên Đế, bây giờ lần đầu tới đến Tĩnh Dạ Thành, nhìn thấy thủ hạ phụ thân, tự nhiên phải biểu hiện ra ngạo nghễ cần phải có.
– Thành chủ xem ở phân lượng Chấn Thiên Tiên Đế đã chết mới hành lễ, thật sự xem mình là Thiếu Đế?
Nơi xa, có người lạnh lùng lên tiếng.
Vân Phi Dương nghe vậy, khẽ nhíu mày.
Hỗ Bất Tiếu Đứng dậy nói ngay.
– Huynh đệ của không giữ mồm giữ miệng, xin Thiếu Đế đừng trách.
– Thật sao?
Vân Phi Dương cười cười.
“Xoát!”
Đột nhiên, Phá Cổ Tiên Đế xuất hiện trước mặt người võ giả kia, vung tay lên, trực tiếp đặt trên cổ hắn, lạnh lùng nói:
– Tiểu gia hỏa, ngươi rất không tôn trọng Thiếu Đế.
“Hô!”
Khí tức Tiên Đế khủng bố gào thét ra.
Tên bị trói buộc mặc dù đã đạt đến tầng thứ tiểu vị Tiên Vương, nhưng trước mặt cỗ lực lượng này, lại yếu như con kiến hôi.
– Phá Cổ tiền bối!
Hỗ Bất Tiếu âm mặt, nói:
– Đây là Tĩnh Dạ Vương Thành của ta, xin đừng làm loạn.
Khi nói chuyện, khí thế cuồn cuộn mênh mông bạo phát, chống lại Tiên Đế chi lực của Phá Cổ Tiên Đế, thậm chí không rơi vào thế hạ phong.
“A?”
Phá Cổ Tiên Đế kinh ngạc.
– Không nghĩ tới, ngươi vậy mà đột phá đến Tiên Đế.
Vân Phi Dương âm thầm giật mình.
Thủ hạ này của Phụ thân thật mạnh, vậy mà đột phá đến Tiên Đế.
Cũng khó trách, huynh đệ kia của hắn dám trào phúng mình trước mặt Phá Cổ Tiên Đế, nguyên lai có chỗ dựa.
Hỗ Bất Tiếu đáp.
– Cơ duyên xảo hợp nên nhìn trộm được tầng thứ càng cao.
Phá Cổ Tiên Đế cảm khái.
– Chân Vũ Thần Vực quả nhiên trường giang sóng sau đè sóng trước.
– Tuy nhiên
Hắn dừng một chút, nói tiếp.
– Có tha cho tên này hay không vẫn phải xem Thiếu Đế các ngươi có đồng ý hay không.
– Giết.
Vân Phi Dương lạnh lùng lên tiếng.
Dù Hỗ Bất Tiếu đã đột phá đến Tiên Đế nhưng thủ hạ hắn xem thường mình, nhất định phải mạt sát, răn đe.
– Tốt!
Phá Cổ Tiên Đế tuân lệnh, năm ngón tay hơi dùng lực.
Tiên Đế chi lực khủng bố bạo phát, sắc mặt võ giả bị trói buộc đột nhiên dữ tợn.
– Thành….thành chủ, cứu…
“Bành!”
Bạo hưởng truyền đến, võ giả phách lối kia còn chưa dứt lời, thân thể đột nhiên nổ tung, huyết nhục văng tung tóe.
“Tê!”
Võ giả nội thành hít một hơi lãnh khí.
Dù sao, đây chính là một tiểu vị Tiên Vương, cứ như vậy bị mạt sát!
– Phá Cổ Tiên Đế!
Hỗ Bất Tiếu phẫn nộ quát.
– Ngươi dám tự tiện giết huynh đệ của ta ở Tĩnh Dạ Thành!
“Ba.”
Phá Cổ Tiên Đế phủi phủi tay đáp trả.
ể ế ố ế ầ ồ- Tiểu gia hỏa, Bản Đế muốn giết một người còn cần ngươi đồng ý?
Câu nói này thể hiện ra bá khí một Tiên Đế cần phải có!
Đúng thế.
Hỗ Bất Tiếu đột phá đến Tiên Đế nhưng chỉ là cấp Tiên Đế, Phá Cổ Tiên Đế còn là Tiên Đế chân chính!
Trước Tiên Đế có thêm một chữ “cấp” thì thấp hơn một đoạn.
Hỗ Bất Tiếu cũng biết, trước mặt Tiên Đế trưởng bối, còn có không ít chênh lệch, nếu như lật mặt, ăn thiệt thòi khẳng định là mình.
Cho nên hắn đè ép lửa giận, nói:
– Phá Cổ tiền bối, bản thành chủ còn có chuyện quan trọng trong người, thứ cho ta không tiễn xa.
– Hỗ Bất Tiếu.
Vân Phi Dương thản nhiên lên tiếng.
– Ngươi hình như đã lầm, ta và Phá lão hôm nay tới Tĩnh Dạ Thành cũng không phải làm khách.
Hỗ Bất Tiếu cau mày hỏi.
– Tới đây làm gì?
Vân Phi Dương nhìn xem Tĩnh Dạ Thành to lớn, chân thành nói:
– Ta tới tiếp nhận tòa thành trì này.
“Ha ha ha!”
Hỗ Bất Tiếu cười to.
Rất nhiều võ giả cấp bậc cao trong nội thành cũng mỉm cười.
Cười này là cười nhạo.
– Vân Phi Dương!
Hỗ Bất Tiếu dừng cười, lạnh lùng hỏi lại.
– Ngươi đơn giản là một tiểu vị Tiên Vương, có tư cách gì tới đây tiếp nhận Vương Thành bản thành chủ quản lý?
Vân Phi Dương đi ra một bước, nhìn võ giả đang cười nhạo mình, nói:
– Chỉ bằng ta là con trai của Chấn Thiên Tiên Đế.
Hỗ Bất Tiếu nói:
– Tuy ngươi là con của Chấn Thiên Tiên Đế, nhưng không có thực lực tuyệt đối, Bắc Trung Ương Vực ai phục ngươi!
– Nói như vậy.
Vân Phi Dương nhìn hắn, nói:
– Ngươi không phục ta?
“Phi.”
Một tên Tiên Vương chen lời.
– Đừng nói thành chủ không phục ngươi, những Tiên Vương chúng ta cũng không phục ngươi!
Phá Cổ Tiên Đế âm thầm lắc đầu.
Hắn đã sớm đoán được kết quả này.
Dù sao, Bắc Trung Ương Vực loạn đã lâu, dù Vân Phi Dương là con trai Tiên Đế, muốn tiếp nhận địa bàn phụ thân cũng sẽ khó để kẻ dưới phục tùng.
“Xoát!”
Lưu quang lóe lên, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm xuất hiện.
Vân Phi Dương nắm chuôi kiếm, chỉ tên Tiên Vương đang kêu gào, lãnh đạm nói:
– Ta sẽ để ngươi phục.
– Làm sao?
Tên kia Tiên Vương cười lạnh.
– Gia hỏa vừa mới đột phá Tiên Vương như ngươi muốn so tay với ta?
Vân Phi Dương hỏi lại:
– Không được sao?
– Thiếu Hải.
Hỗ Bất Tiếu nói:
– Thiếu Đế đã có nhã hứng, ngươi không ngại tới luận bàn một chút.
– Tốt!
Tiên Vương kia bay đến, hai tay nắm cùng một chỗ, khinh thường nói:
– Tống Thiếu Hải ta hôm nay đến thỉnh giáo Thiếu Đế một chút…
“Hô!”
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương phẫn nộ huy kiếm, cuồng bạo kiếm khí nổ bắn ra để không gian bốn phía tràn ngập kiếm ý và Đạo Ý cực mạnh.
– Không tốt!
Sắc mặt tên Tiên Vương kia kinh biến, tiếp theo giẫm thân pháp né tránh qua một bên, nhưng kiếm khí như có mắt, dù tránh như thế nào vẫn bị khóa định!
“Oanh!”
Cuối cùng, một kiếm mang theo lửa giận của Vân Phi Dương trảm trên thân tên Tiên Vương kia, một phân thành hai.
Tiểu vị Tiên Vương, một kiếm miểu sát!!