Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1767
Chương: Bắc Trung Ương Vực Hỗn Loạn
Trung Ương vực là khu vực lớn nhất Chân Vũ Thần Vực, diện tích rộng lớn vô biên, nơi này trước đây có hai Tiên Đế chấp chưởng nên có hai tòa Đế thành, đồng thời phân chia nam bắc.
Hơn một vạn năm trước, Chấn Thiên Tiên Đế vẫn lạc, Chấn Thiên Đế thành của hắn cũng bị Thiên đạo phong ấn, về phần nguyên nhân bị phong ấn là do Chấn Thiên Tiên Đế xúc phạm Thiên đạo, nghiệp chướng nặng nề.
Cho đến hôm nay, tòa Đế thành đã từng vô cùng huy hoàng kia vẫn bị Thiên đạo phong ấn, bị thế nhân dần lãng quên.
– Đế thành của phụ thân, ta nhất định phải đi xem.
Vân Phi Dương tiến vào phòng khách, âm thầm quyết định.
Nhưng khiến hắn không hiểu nhất chính là.
Phụ thân đã phạm vào tội gì mới khiến Thiên đạo phong ấn Đế thành?
Vân Phi Dương rất khó đoán được những chuyện này cũng biết chỉ có mẫu thân mới cho mình biết.
Hôm sau.
Vân Phi Dương nghe ngóng trong Dương Chí thành một hồi đã biết khu vực đại khái của Chấn Thiên thành, sau đó khởi hành tiến về đó.
– Hiện giờ ta đang ở khu vực của Hồng Uy Tiên Đế quản lý, đi đường quang minh chính đại nhất định sẽ khiến lão ta chú ý, vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn.
Đi vào sơn lâm, Vân Phi Dương lần nữa dịch dung, hóa thành một tán tiên lang thang phóng đãng không bị trói buộc.
Có Phá Cổ Tiên Đế, hắn cũng không e ngại Hồng Uy Tiên Đế nhưng lúc này lấy tìm kiếm tàn quyển làm chủ, tự nhiên muốn tận lực tránh phiền phức.
…
Trung Ương vực quả thực rất lớn.
Vân Phi Dương đến từ hướng Đông vực, ở khu vực xa xôi nhất phía nam Trung Ương vực. Khi hắn tiến vào phía bắc Trung Ương Vực đã từng thống lĩnh bởi Chấn Thiên Tiên Đế lại dùng trọn vẹn nửa tháng.
Trên đường đi tới, hắn cũng không có nhàn rỗi, ngẫu nhiên giết vài còn hung thú, ngẫu nhiên để thông thiên xà cảm ngộ khí tức tìm kiếm Tiên vương tàn quyển.
Đáng tiếc, tinh hạch đạt được không ít nhưng khí tức liên quan tới Tiên vương tàn quyển lại không bắt được.
– Thuộc tính thiên địa nơi này rất yếu.
Tiến vào phía bắc Trung Ương Vực nơi phụ thân đã từng chưởng khống, Vân Phi Dương phát hiện ra thuộc tính nơi đây hoàn toàn kém nam Trung Ương Vực do Hồng Uy Tiên Đế quản lý.
– Nếu phụ thân là người mạnh nhất trong cửu Đế, khu vực người quản lý hẳn sẽ không yếu đến trình độ như vậy, trong này khẳng định có nguyên nhân.
Vân Phi Dương suy đoán.
“Ầm!”
“Ầm!”
Đột nhiên, sơn lâm truyền đến tiếng ầm vang đinh tai nhức óc.
Trên một mảnh đất trống, mười mấy võ giả đang đánh nhau kịch liệt, bọn họ mặc hai loại quần áo phong cách khác biệt, chắc thuộc về hai thế lực.
Vân Phi Dương lắc đầu, đi đường vòng.
Trong Chân Vũ Thần Vực, các thế lực có mâu thuẫn từ đó ra tay đánh nhau, nhìn mãi quen mắt, hắn cũng không có dự định xông vào tham gia náo nhiệt.
Nửa canh giờ sau.
Vân Phi Dương tiến vào một toà thành trì nhỏ, vừa đi vào đã phát hiện ra trên đường phố có mấy trăm người của hai gia tộc.
Vẫn đang đối nghịch, không khí lộ ra vẻ khắc nghiệt.
– Mẹ nó!
Một võ giả phẫn nộ quát.
– Hôm nay dù Vệ gia ta bị diệt cũng muốn cho Tống gia ngươi biết, nam nhi Vệ gia ta tuyệt không tham sống sợ chết!
“Vù!”
Dòng chính Vệ gia đứng phía sau bộc phát ra khí tức thấy chết không sờn.
Nhìn vào thực lực, bọn hắn hoàn toàn không so được với gia tộc đối diện.
“Hừ.”
Gia chủ Tống gia cười lạnh một tiếng, nói:
– Không biết tự lượng sức mình.”Xoạt!”
Nói rồi, vung tay lên.
– Diệt hết người Vệ gia, tòa thành trì này sẽ là địa bàn của Tống gia chúng ta!
– Giết!
– Giết!
Dòng chính Tống gia rống to, sau đó giận dữ đánh tới.
Vân Phi Dương vừa vào thành thấy thế,lập tức nhăn mày.
Nơi này chính là thành trì, bọn họ lại động thủ không cố kỵ gì, không sợ đả thương người vô tội sao?
– Dừng tay!
Vân Phi Dương nhìn không được, lạnh lùng hét lớn.
Trong giọng nói ẩn chứa khí tức cực mạnh khiến cho hai nhóm người đang muốn đánh nhau dừng lại, kinh ngạc xoay đầu.
Rất nhanh, bọn họ nhìn thấy trước cửa thành, có võ giả lôi thôi lếch thếch đứng đấy, ánh mắt lấp lóe kiêng kị thật sâu.
Võ giả hai đại gia tộc biết, có thể quát lạnh ngăn bọn họ lại, đối phương tuyệt đối là cường giả cấp Tiên vương!
Gia chủ Tống gia chắp tay cười nói.
– Vị bằng hữu này, muốn làm gì?
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
– Các ngươi ở chỗ này xuất thủ không chút kiêng kỵ, không sợ đả thương tới người vô tội?
Gia chủ Tống gia nói.
– Bằng hữu có chỗ không biết rồi, từ sau khi Chấn Thiên Tiên Đế vẫn lạc, các đại thành trì đã không hạn chế võ giả xuất thủ nữa.
Vân Phi Dương cau mày nói.
– Tòa thành trì này không có thành chủ sao?
Gia chủ Tống gia đáp.
– Địa Thân thành đã lâu không có thành chủ, ai thực lực mạnh, người đó là lão đại.
Lông mày Vân Phi Dương nhíu chặt hơn.
Nếu thật ai thực lực mạnh, người đó là lão đại, gia tộc trong thành khẳng định không ngừng tranh đấu, kết quả sẽ chỉ tạo thành đại loạn.
Mà nhìn tường thành và kiến trúc vỡ vụn bên trong, Vân Phi Dương đã nghĩ đến, Địa Thân thành nho nhỏ này loạn không chỉ một hai ngày gì.
Hắn lạnh lùng nói.
– Từ hôm nay trở đi, tòa thành trì này do ta làm thành chủ.
Đây là thành trì phụ thân quản lý, đã tới, tất nhiên hi vọng có thể khiến bọn họ dừng tranh đấu.
Gia chủ Tống gia khẽ giật mình, cười nói.
– Bằng hữu, hơn một vạn năm nay, có rất nhiều cường giả muốn trở thành thành chủ của Địa Thân thành, kết quả đều không ngoại lệ, toàn bộ ngã xuống.
Vân Phi Dương nghi hoặc.
– Vì sao?
Gia chủ Tống gia cười đáp.
– Bởi vì Tứ Thiên vương sẽ không đồng ý.
– Tứ Thiên vương?
Vân Phi Dương nao nao.
Gia chủ Tống gia nói.
– Bằng hữu, chẳng lẽ chưa nghe nói qua Tứ Thiên vương?
– Chưa.
Vân Phi Dương nói đúng sự thật.
“…”
Gia chủ Tống gia và Vệ gia lập tức im lặng.
Khó trách tiểu tử này dám tuyên bố muốn làm thành chủ Địa Thân thành, thì ra là một kẻ lỗ mãng không biết gì.
– Xem ra cần phải giới thiệu cho bằng hữu nghe một chút.
Gia chủ Tống gia lên tiếng.
– Mặc dù Chấn Thiên Tiên Đế vẫn lạc vạn năm, Đế thành cũng bị phong ấn nhưng Tứ Đại Thiên vương dưới trướng Tiên Đế đại nhân lại vẫn còn tại thế, danh vọng cực cao.
Vân Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ.
Nguyên lai cái gọi Tứ Thiên vương là thủ hạ của phụ thân khi còn sống.
Gia chủ Tống gia nói tiếp.
– Bốn vị Thiên vương đại nhân, thực lực đều ở cấp Thiên vương, bọn họ quyết không cho phép có người ngoài nhúng chàm thành trì Tiên Đế quản lí, nếu không chắc chắn sẽ liên thủ xử lí.
Vân Phi Dương nói.
– Bốn thủ hạ của Chấn Thiên Tiên Đế cường hãn như vậy sao các ngươi còn dám làm loạn trong thành trì?
Gia chủ Tống gia cười nói.
– Ai thực lực mạnh, người đó làm thành chủ, chính là quy định của Tứ Thiên vương.
– Thật sao?
Trong ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe tức giận.
Phụ thân vẫn lạc, Tứ Đại Thiên vương không quản lý cho tốt lại còn đặt ra quy định như thế, thật quá vô sỉ
Thậm chí, hắn đã đoán ra được, tình huống trong những thành trì khác nhất định cũng giống Địa Thân thành, các đại gia tộc chém giết lẫn nhau, vô cùng hỗn loạn.
Không sai.
Từ sau khi Tứ Đại Thiên vương định ra quy định “Ai mạnh, người đó làm lão đại”, trành trì do Chấn Thiên Đế thành quản lý đã sớm cực kỳ hỗn loạn.
Các đại gia tộc vì tranh thủ quyền lợi tối cao, chém giết lẫn nhau, hoàn toàn không hề kiêng kị.
Nhóm người vừa rồi Vân Phi Dương gặp phải trong núi rừng cũng vì tranh đoạt quyền lực tiến hành chém giết lẫn nhau.
Trong vực, mạnh được yếu thua không sai nhưng nơi hỗn loạn nhất lại là phía bắc Trung Ương vực nơi Chấn Thiên Tiên Đế từng quản lý!