Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1740
Chương: Quân Đoàn Thứ Sáu Vs Hắc Sư Quân Đoàn
Vương Thành và Huy Hoàng vương thành tuy hòa bình một đoạn thời gian, nhưng khẳng định đều hoặc nhiều hoặc ít hiểu biết về quân đoàn của mỗi bên.
Trong trí nhớ Hoa Mạc Phi, thực lực quân đoàn thứ sáu Vương Thành tuyệt đối là suy nhược nhất trong hai mươi quân đoàn lớn, thậm chí được người gọi là một đám bùn nhão không dính tường.
Bùn nhão mà hiện tại lại như một thanh kiếm sắc trực tiếp cắm vào nội bộ Huy Hoàng vương thành, lần lượt công chiếm bốn tòa thành trì, diệt đi năm quân đoàn.
Điều này không khỏi quá khó tin đi.
Đổi lại người khác có thể sẽ nghi vấn Mộc Thắng Nam đang nói láo, nhưng Hoa Mạc Phi sau khi kinh ngạc, vẫn lựa chọn tin tưởng.
Bởi vì hắn nhìn thấy phó tướng Lý Du, mà năm mươi năm trước, lúc tham gia đối kháng quân sự hai thành, người này vẫn ở quân đoàn thứ sáu.
– Không nghĩ tới, mộc quận chúa tại lĩnh quân ưu tú như thế, càng xây dựng quân đoàn thứ sáu lợi hại như vậy.
Hoa Mạc Phi khen từ đáy lòng.
Tuy quan hệ thù địch nhưng người ta có thể công phá bốn tòa thành, diệt đến năm quân đoàn, thực lực cường hãn bực này, nhất định phải tán thưởng.
Nghe được tán dương, Mộc Thắng Nam có chút đỏ mặt.
Dù sao, quân đoàn thứ sáu sở dĩ cường hãn, không bởi vì mình, mà bởi vì người nam nhân đứng bên.
– Vị này là?
Hoa Mạc Phi nhìn về phía Vân Phi Dương.
Mộc Thắng Nam nói:
– Phó tướng quân quân đoàn thứ sáu, Chân Đức Suất.
“A.”
Hoa Mạc Phi ứng một tiếng, nói:
– Mộc quận chúa từ xa ngàn dặm đến Huy Hoàng vương thành ta, công phá bốn thành, diệt đi năm quân đoàn, hôm nay Hoa mỗ phụng mệnh đến đây, rất muốn lĩnh giáo thực lực quân đoàn thứ sáu.
– Như ngươi mong muốn.
Mộc Thắng Nam nói.
Tuy nói chuyện với nhau rất hòa hài nhưng hai quân đã gặp nhau, khẳng định phải chiến.
Còn về kết quả cũng đơn giản hai khả năng, một, quân đoàn thứ sáu thắng, hai, Hắc Sư đoàn thắng.
“Xoát!”
Hoa Mạc Phi phất tay, hai ngàn binh lính hàng phía trước dậm chân đi ra.
Tốc độ bọn họ chỉnh tề, khoảng cách cách nhau cũng tương tự, xem ra ẩn chứa một loại trận pháp nào đó.
– Quả nhiên không tầm thường.
Vân Phi Dương nói thầm.
Đi vào khu vực Huy Hoàng vương thành, lần lượt giao thủ cùng năm quân đoàn, căn bản không có đụng phải đối thủ hiểu trận pháp.
“Xoát!”
Vào lúc này, binh lính quân đoàn thứ sáu ra khỏi hàng, nhân số đồng dạng cũng hai ngàn, quanh thân bọn họ tán phát khí tức, ánh mắt lóe lên chiến ý.
Đối mặt Quân đoàn mạnh nhất Đông Vực, những binh lính này không có chút xem thường, lấy trạng thái mạnh nhất đối mặt.
Người trong nghề vừa ra tay thì biết rõ lợi hại hay không.
Hoa Mạc Phi nhất thời lý giải, tại sao năm quân đoàn bị diệt, binh lính quân đoàn thứ sáu phát ra khí tức cường hãn, tuyệt không phải quân đoàn bình thường có thể tuỳ tiện chiến thắng.
“Bành! Bành!”
Phía sau Hắc Sư đoàn, trên đài cao lâm thời được dựng, một binh lính cường tráng loã lồ nửa người trên khua tay dùi trống, ra sức đập.
Trống tiếng vang dội, truyền khắp bầu trời.
Binh lính Hắc Sư đoàn nghe được âm thanh, quanh thân nhất thời tản ra chiến ý mãnh liệt.
Vân Phi Dương kinh ngạc không thôi.
Vẫn rất ít gặp quân đoàn có trống trận loại này.
“Xoát! Xoát!”
Đột nhiên, hai ngàn binh lính Hắc Sư đoàn phía trước nhất đột nhiên gia tốc, trong quá trình lao lên phân hóa ra, duy trì tuyệt đối khoảng cách lẫn nhau.
“Giết!”
Binh lính quân đoàn thứ sáu phẫn nộ rống to, tiếp theo điên cuồng tiến lên, một khắc này, bọn họ khai hỏa toàn bộ khí thế, khủng bố khí lãng hóa thành thủy triều cuốn tới.
Hai đội quân tinh nhuệ vào hôm nay mở ra chém giết thảm thiết nhất.
Đáng tiếc.
Cùng vì chiến tranh duyên cớ, chỉ có số ít võ giả đi ngang qua mới có thể may mắn tận mắt nhìn thấy.
Thậm chí, chờ khi chiến sự kết thúc, khi tin tức truyền ra Đông Vực, tức được thế nhân liệt vào quân đoàn chiến kinh điển nhất.
…
Thời điểm hai ngàn binh lính Hắc Sư đoàn xông đến, tách ra theo một loại trận pháp nào đó, đầu đuôi nối liền.
Binh lính quân đoàn thứ sáu cũng vận dụng chiến thuật bên trong Vạn Cổ binh pháp, nhanh chóng chia thành tốp nhỏ.
Giờ khắc này.
Binh lính hai quân đoàn phát huy trận pháp đến cấp độ vô cùng tinh tế, bất kỳ một danh tướng nào gặp được đều sẽ than thở.
“Oanh!”
“Oanh!”Cuối cùng, binh lính hai quân đoàn giao thủ.
Ánh sáng lộng lẫy lấp lóe, âm thanh đinh tai nhức óc truyền khắp không gian!
Hai quân đoàn không thẹn với chữ tinh nhuệ.
Sau khi giao thủ, binh lính ngươi tới ta đi, đánh ra nhiệt hỏa nhưng không có người nào có thể lấy áp chế tuyệt đối.
– Không đơn giản nha.
Vân Phi Dương cùng Hoa Mạc Phi trăm miệng một lời.
Hai người từ khi lĩnh quân đến nay, dù đối mặt bất kỳ quân đoàn gì đều có thể áp chế trong thời gian cực ngắn, lần này đánh ngang tài cân sức, thật hiếm thấy.
Đánh lâu không thể chiếm ưu thế, cần thay đổi trận hình, chỉ thấy Hoa Mạc Phi phất tay, không nói gì mệnh lệnh ra phương án tác chiến khác.
“Xoát!”
“Xoát!”
Hai ngàn binh lính nhận được tin tức bắt đầu biến hóa phương vị, cũng cấp tốc hình thành hình một tấm lưới.
Binh lính quân đoàn thứ sáu ý thức được tia không ổn nhưng gặp nguy không loạn, lúc này chuyển hóa trận pháp, hình thành hình thái lợi kiếm, hiển nhiên muốn xuyên phá lưới lớn ra một lỗ thủng.
Hoa Mạc Phi đốc chiến ngạc nhiên.
Hắn nhìn ra được, hai ngàn binh lính quân đoàn thứ sáu tự chủ chuyển hóa trận pháp, là một loại bản năng ứng biến, cũng không phải tướng quân bày mưu đặt kế.
Đại biểu cái gì?
Đại biểu, đám binh sĩ này trên chiến trường có thể nhanh chóng làm ra điều chỉnh tương ứng căn cứ theo trận thế của địch nhân, mà không phải cứng nhắc đợi tướng quân ra lệnh.
Hai quân đối chọi, không thể rời bỏ tướng soái chỉ huy.
Nhưng trong chiến trường chân chính chém giết, quá nhiều nhân tố không xác định xuất hiện, rất nhiều chuyện cũng không phải tướng quân chỉ dựa vào chiến thuật thì có thể chi phối.
Lúc này, các binh sĩ tự mình thay đổi trận cộng với phán đoán cục diện chiến đấu, không thể nghi ngờ phi thường trọng yếu.
Mắt thấy binh lính quân đoàn thứ sáu tự chủ thay đổi trận, trong lòng Hoa Mạc Phi dâng lên kính nể, dù sao, Hắc Sư đoàn hắn thống lĩnh không cách nào làm đến điểm này.
“Giết!”
“Giết!”
Tiếng rống giận dữ vẫn đang vang vọng.
Năng lực ứng biến của binh lính quân đoàn thứ sáu trên chiến trường mạnh hơn Hắc Sư đoàn, dù lực lượng chiến đấu ngang nhau cũng dần dần chuyển từ cân sức ngang tài thành hơi chiếm thượng phong.
Đương nhiên.
Đối phó Quân đoàn mạnh nhất Đông Vực.
Đừng nói hơi chiếm thượng phong, dù áp chế trình độ nhất định cũng không thể đại biểu có thể lấy được thắng lợi sau cùng.
“Xoát!”
Hoa Mạc Phi phất tay, lại có ba ngàn binh lính ra khỏi hàng, dũng mãnh lao tới chiến trường.
Mà khi bọn hắn vừa mới hành động, phương diện quân đoàn thứ sáu cũng xuất động ba ngàn binh lính, binh lính khu vực giao chiến trong nháy mắt nhảy lên tới mười ngàn.
Nhân số gia tăng, giao chiến cũng càng kịch liệt.
Chỉ là.
Lúc đại chiến say sưa, Vân Phi Dương lại thấp giọng quát.
– Truyền lệnh, rút quân.
“A?”
Mộc Thắng Nam mộng.
Binh lính phe mình đã hơi chiếm thượng phong, đánh nữa nhất định có thể lấy được thắng lợi, lúc này rút lui, quá…
Thời điểm đang nghĩ ngợi, phóng thích tiên niệm ra mấy chục dặm bên ngoài, bắt được chí ít có ba quân đoàn đang cực tốc chạy tới ba hướng xung quanh.
– Nguyên lai có viện quân!
Mộc Thắng Nam biến sắc, vội vàng hô.
– Rút quân!
Binh lính quân đoàn thứ sáu đang giao thủ lúc này thoát chiến, vô cùng cấp tốc lui ra khỏi chiến trường.
Hoa Mạc Phi không có hạ lệnh truy kích, mà nhíu mày.
Giờ phút này hắn đã phát hiện ba quân đoàn Hỏa Linh thành đang bọc tới từ ba phương vị.
– Đáng giận.
Hoa Mạc Phi cả giận nói:
– Bọn họ làm sao tới đây?!
“Uy.”
Đột nhiên, thanh âm Vân Phi Dương truyền đến.
– Hắc Sư đoàn của ngươi không tệ, nếu có cơ hội, hy vọng có thể nhất quyết thư hùng trên chiến trường.