Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1741
Chương: Đại Tướng Quân
Hai đội quân tinh nhuệ triển khai kịch liệt đối chiến trên không nhưng đánh chừng nửa canh giờ, binh lực đầu nhập gần một nửa, Lý thành chủ Hỏa Linh thành xuất động ba quân đoàn theo ba phương vị bọc tới.
Thực lực Hắc Sư đoàn rất mạnh, quân đoàn thứ sáu chỉ tạm thời có chút ưu thế, nếu như bị ba quân đoàn vây quanh, kết quả tất nhiên là bại.
Vân Phi Dương quyết định thật nhanh, lựa chọn thu binh rút lui.
Không thể phân ra cao thấp cùng quân đoàn tinh nhuệ nhất của địch nhân là một tiếc nuối, cho nên trước khi đi, hắn lưu lại câu nói, nếu có cơ hội, nhất quyết thư hùng một lần trên chiến trường.
Hoa Mạc Phi âm mặt, nói:
– Lý Kỳ Phong, ngươi…thằng ngu này!
Từ khi lĩnh quân đến nay, khó đụng phải một quân đoàn cường thế, kết quả lại bị quân đoàn Hỏa Linh thành làm rối, trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
– Hoa tướng quân.
Đúng vào lúc này, Lý thành chủ Hỏa Linh thành tên Lý Kỳ Phong bay tới nói:
– Có muốn đuổi theo hay không?
– Truyền lệnh, thu binh.
Hoa Mạc Phi ra lệnh.
– Tuân lệnh!
Phó tướng vội vàng hạ lệnh, binh lính Hắc Sư đoàn cấp tốc tập kết, cũng rời đi.
– Lý thành chủ.
Hoa Mạc Phi quay người rời đi, có điều trước khi đi lại lạnh lùng nói:
– Hi vọng lần sau không cần chạy đến quấy rối.
– Cái này
Lý Kỳ Phong cứng ngắc.
Hắn phái ba quân đoàn theo ba đường đến cũng hi vọng trợ Hắc Sư đoàn một chút sức lực, hiện tại xem ra tựa như nhiệt tình bị hờ hững.
Hai quân đoàn mạnh nhất Vương Thành và Huy Hoàng vương thành không có phân ra thắng bại để rất nhiều võ giả đi ngang qua tiếc nuối.
Bất quá, cũng rất khó ảnh hưởng đến việc truyền bá chuyện này.
Vẻn vẹn vài ngày, trận chiến đã truyền ra toàn bộ Đông Vực.
Thậm chí trước khi giao chiến, một võ giả am hiểu trận pháp ở phía xa trên không đã bố trí hình ảnh bắt trận pháp, ghi chép toàn bộ quá trình hai quân giao chiến.
Rất nhiều võ giả xem hình ảnh không khỏi bị rung động thật sâu.
– Ba quân đoàn Hỏa Linh thành đột nhiên vọt tới cắt ngang hai quân giao chiến, thực quá đáng tiếc!
– Tuy nhiên không phân thắng bại nhưng hai quân đoàn giao thủ không thể nghi ngờ có thể xưng Kinh Điển Quân Đoàn Chiến a!
– Binh lính đối chiến thuật, vận dụng trận pháp hoàn toàn đạt đến cực hạn!
– Mà quân đoàn binh lính Vương Thành càng hơn một bật, trong lúc bọn họ chém giết trên chiến trường vẫn hay chuyển đổi trận pháp, quả thực thần kỳ!
Võ giả bình thường quan sát hình ảnh giao chiến đều đang nhiệt nghị.
Muốn nói kinh hãi nhất, vẫn là quân đoàn Vương Thành, dù sao, giao thủ cùng Quân đoàn mạnh nhất Đông Vực – Hắc Sư đoàn không những không rơi xuống hạ phong, mà còn chiếm thượng phong!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều võ giả đều đang hỏi thăm, quân đoàn giao chiến đến cùng là quân đoàn thứ mấy của Vương Thành.
– Là quân đoàn thứ sáu!- Tướng quân Mộc Thắng Nam, phó tướng quân Chân Đức Suất!
– Không phải chứ? Theo ta được biết, quân đoàn thứ sáu Vương Thành được người ta gọi là một đám bùn nhão không dính tường mà!
Xác định quân đoàn thứ sáu giao chiến cùng Hắc Sư đoàn, rất nhiều võ giả kinh ngạc không thôi.
Lại nói Vân Phi Dương.
Sau khi hắn suất quân rút lui cũng không có tiếp tục đi công chiếm thành trì Huy Hoàng vương thành, mà rút về Vương Thành.
Mục đích suất quân là tiếp viện Huệ Lan thành, kết quả xâm nhập phía sau địch, quấy người ta gà chó không yên, đã rất không tệ.
Huống hồ, đối phương điều động Hắc Sư đoàn, thực lực không yếu, muốn tiếp tục làm gì thì làm đã không còn khả năng, cho nên hạ lệnh khải hoàn hồi triều.
“Ha ha ha.”
Về Vương Thành, Mộc thành chủ cười to nói:
– Chân tướng quân, một đường vất vả!
Trong khoảng thời gian này, tin chiến thắng một mực truyền tới để hắn vui mừng không xiết.
Càng biết được quân đoàn thứ sáu giao chiến cùng Hắc Sư đoàn mạnh nhất, đánh một trận cân sức ngang tài thì không kìm được vui mừng.
Mấy trăm năm gần đây, dù nhân tài quân sự hay sức chiến đấu quân đoàn, Vương Thành đều hạ mình phía dưới Huy Hoàng vương thành.
Bây giờ có quân đoàn thứ sáu, gần như quấy trong nhà địch nhân đến trời lật địa loạn, còn giao thủ không rơi vào thế hạ phong cùng Quân đoàn mạnh nhất Đông Vực, đây tuyệt đối là đại kinh hỉ.
Nhưng cùng ngày Vân Phi Dương trở về, tiền tuyến đến chiến báo, mười vạn đại quân Huy Hoàng vương thành đã rút khỏi thành trì mình chiếm lĩnh.
– Kỳ quái.
Nhìn qua tình báo, Mộc thành chủ mặc dù vui nhưng cũng rất không hiểu.
– Làm sao rút quân?
Dịch tiên sinh nói:
– Thành chủ, đối phương rút quân có quan hệ với quân đoàn thứ sáu.
– Chỉ giáo cho?
Dịch tiên sinh giải thích.
– Chủ lực Huy Hoàng vương thành lần này tới phạm tất nhiên là Hắc Sư đoàn của Hoa Mạc Phi, dưới cái nhìn của bọn họ, bên ta không có quân đoàn nào có thể cùng đánh một trận.
– Kết quả, quân đoàn thứ sáu của Chân tướng quân không chỉ có giết vào bên trong Huy Hoàng vương thành, còn đánh một trận khó phân thất bại cùng Hắc Sư đoàn để bọn hắn ý thức được, nguyên lai Huy Hoàng vương thành ta còn có quân đoàn cường thế như thế.
– Mục đích bọn họ lần này tới chiến là tốc chiến tốc thắng.
– Nếu như chúng ta điều quân đoàn thứ sáu đến tiền tuyến, dù cuối cùng có thể phân ra cái thắng bại, nhưng kết quả nhưng cũng sẽ thảm thắng, đối với Huy Hoàng vương thành mà nói, khẳng định không đáng, cho nên rút quân mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
– Thì ra là thế.
Mộc thành chủ bừng tỉnh đại ngộ, tiếp theo cười nói:
– Chân tướng quân lần này suất lĩnh quân đoàn thứ sáu xuất chiến, không chỉ có truyền uy của Vương Thành ta, mà còn chấn nhiếp mười vạn đại quân tiền tuyến, để họ rút quân, đây là đại công!
– Thành chủ.
Dịch tiên sinh cười nói:
– Ta cảm thấy, thời cơ hiện tại đã thành thục.
– Không sai.
Mộc thành chủ gật đầu nói:
– Đã thành thục.
Tiền tuyến giương cung bạt kiếm trở nên bình tĩnh lại khi Huy Hoàng vương thành rút quân.
Trên giáo trường quân doanh Vương Thành, quân đoàn thứ sáu trong khi vạn chúng chú mục tiếp nhận Vinh Dự Huân Chương thành chủ ban cho.
Bọn người Lý Du ngẩng đầu ưỡn ngực, hai đầu lông mày bộc lộ ra tự tin và ngạo nghễ.
Bọn họ đã từng được xưng như một đám bùn nhão không dính tường, chịu đủ trào phúng bên trong quân doanh, bây giờ trở thành tồn tại chói mắt nhất, hết thảy nghi vấn, trào phúng đều tan thành mây khói.
Đứng trên đài tướng quân, khóe miệng Vân Phi Dương hiện ra mỉm cười.
Những binh lính này do tự mình hắn huấn luyện, có thể nhận được Vinh Dự Huân Chương, được khẳng định, nội tâm cũng rất vui mừng.
Thụ phong huy chương hoàn tất, Mộc thành chủ đứng trên đài cao, mở lời.
– Phó tướng quân Chân Đức Suất Quân đoàn thứ sáu trong tác chiến có biểu hiện kiệt xuất, bản thành chủ hôm nay chính thức tuyên bố, bổ nhiệm hắn làm đại tướng quân, thống lĩnh 20 quân đoàn!
– Hả?
Vân Phi Dương hết hồn.
Tướng quân các quân đoàn khác đứng bên cạnh hắn cũng mộng.
Hai mươi quân đoàn Vương Thành được thành lập đã lâu, dù tác chiến hay huấn luyện đều là một tướng quân một quân đoàn, chưa từng có người đảm nhiệm chức Đại tướng quân, trực tiếp thống lĩnh 20 quân đoàn!
Ngắn ngủi ngây người, các tướng quân nhao nhao chắp tay cười nói:
– Chân tướng quân, chúc mừng, chúc mừng!
Đổi lại trước kia, Vân Phi Dương đột nhiên được bổ nhiệm làm Đại tướng quân, thống lĩnh 20 đoàn, bọn họ khẳng định khó chịu, khẳng định mâu thuẫn.
Nhưng bây giờ không ai dám nghi vấn.
Dù sao, su khi người ta trở thành tướng quân quân đoàn thứ sáu, trong khoảng thời gian ngắn đã dám cùng khiêu chiến Quân đoàn mạnh nhất Đông Vực.
Phần thực lực này làm đại tướng quân 20 quân đoàn, rất có tư cách, không có vấn đề.
Nhưng.
Vân Phi Dương lại sụp đổ.
Hắn không muốn làm đại tướng quân, hắn muốn tiếp tục làm một phó tướng quân quân đoàn, như thế mới tự do một chút.