Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1728
Chương: Liễu Tứ Hải Xoắn Xuýt
———————
Đông Vực có một tòa Đế Thành, có hai tòa Vương Thành cấp bậc đại vị Tiên Vương, cái thứ nhất là Vương Thành, cái thứ hai là Huy Hoàng vương thành.
Lúc trước Vân Phi Dương đi Đông Vực du lịch, tìm kiếm Tiên Vương tàn quyển, từng nghe được từ trên miệng người đi đường nói qua về tòa thành trì này. Thực lực chỉnh thể của tòa thành này, hoàn toàn không kém hơn Vương Thành.
– Chẳng lẽ…
Hắn hơi trầm ngâm.
– Đám cường đạo chiếm cứ Lăng Hoa Thành kia chính là người Huy Hoàng vương thành?
Dịch tiên sinh nói.
– Căn cứ vào tình báo của ta, chủ soái của Huy Hoàng vương thành đã đổi người. Mấy năm trước, hắn ta bắt đầu chiêu binh mãi mã, khuếch trương quy mô đại quân.
– Vậy hắn tính khai chiến với Vương Thành ta?
– Khó mà nói.
Dịch tiên sinh không dám đoán mò, dù sao số lượng tin tức biết được cũng chỉ có một ít.
Vân Phi Dương nói:
– Nhưng nên có lòng phòng bị người khác. Tên sinh nhắc nhở thành chủ nhiều một chút, hãy làm tốt biện pháp chuẩn bị cho mọi tình huống.
Dịch tiên sinh cười nói.
– Thành chủ cũng nhận ra. Ngày hôm nay vừa ra lệnh năm quân đoàn đi đến biên giới Huy Hoàng vương thành, trấn thủ tại đó.
– Ách?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
– Có quân đoàn thứ sáu không?
– Không có.
Dịch tiên sinh cười nói.
– Quân đoàn mà Chân tướng quân thống lĩnh chính là binh lính tinh nhuệ của Vương Thành ta. Nếu không phải thời khắc mấu chốt sẽ không dễ dàng xuất động.
Vân Phi Dương lắc đầu cười nói.
– Ta hiện tại chỉ là phó tướng quân, người thống lĩnh quân đoàn thứ sáu là quận chúa.
– Chân tướng quân.
Dịch tiên sinh đứng dậy, chắp tay nói:
– Dịch mỗ còn có chuyện phải xử lý, xin cáo từ.
– Cáo từ.
Vân Phi Dương tiễn hắn đến cửa phủ đệ, nhìn lấy bóng người dần dần đi xa, lẩm bẩm.
– Xem ra, qua một thời gian ngắn, Đông Vực sẽ không được yên ổn.
Hiện tại hắn có thể khẳng định, đám cường đạo kia nhất định đến từ Huy Hoàng vương thành, đây rõ ràng là thăm dò trước khi khai chiến.
Sau khi Mộc Thắng Nam làm tướng quân, số lần Vân Phi Dương đi đến quân doanh cũng giảm bớt. Vài ngày sau đó, hắn xin thành chủ cho nghỉ phép để lên đường trở về Tây Nam Vực.Còn về vấn đề Vương Thành và Huy Hoàng vương thành có đánh nhau hay không thì không còn quan hệ gì với hắn, dù sao thân phận của mình cũng chỉ là phó tướng quân mà thôi.
Huống hồ, nếu như hai phe thật khai chiến, thực lực hẳn ngang ngửa nhau, tuyệt không phải một sớm một chiều có thể phân ra thắng bại. Mình rời đi một đoạn thời gian cũng không quan trọng lắm.
Mộc thành chủ tất nhiên nhận ra không lâu sau đó sẽ có chiến sự, cho nên phê chuẩn cho hắn rời đi.
Vân Phi Dương biết, thành chủ rất coi trọng mình, cho nên sau khi quyết định về đến Tây Nam Vực sẽ mang mang mấy người Bách Lý Nghiên đến Đông Vực để phát triển cửa hàng.
– Hưu!
Giữa bầu trời xanh thẳm, Thôn Vân Bạch Long kéo Thất Thải Lưu Vân Xa phi đi rất nhanh. Rất nhanh, hắn đã tiến vào bên trong biển rộng mênh mông.
Một tháng sau.
Vân Phi Dương dùng xe đi qua biển rộng vô tận, nhìn thấy Vọng Hải thành xa xa bên bờ biển.
Hắn đến đây không phải để nghỉ ngơi chỉnh đốn, mà hắn không dừng lao về phía Quan Phong thành.
Vì cái gì?
Bởi vì Phá Cổ Tiên Đế bên trong tạo hóa giới chỉ đã hấp thu sạch không còn một viên Tiên thạch trung phẩm nào, mà bây giờ còn đang ở trạng thái hết hàng, cảnh giới tự nhiên cũng ngừng bước không tiến.
Dưới sự nuôi nấng của một số lượng lớn Tiên thạch, cảnh giới của Phá Cổ Tiên Đế cũng đã khôi phục lại cấp độ tiểu vị Tiên Vương đỉnh phong.
Theo lời của hắn, coi như đối mặt một tên đại vị Tiên Vương cũng có năng lực đánh một trận.
Người hầu tăng chiến đấu lực, mình sẽ an toàn hơn, cho nên Vân Phi Dương muốn mau mau về đến Quan Phong thành, lấy ra số lượng lớn tinh hạch từ bên trong cửa hàng, ngưng luyện nhiều Tiên thạch hơn, để hắn mau chóng khôi phục lại cấp bậc Tiên Đế.
Tốc độ phát triển của Phi Uyển Như cũng cực nhanh.
Bây giờ, một ngày nàng có thể ngưng luyện ra hai viên Tiên thạch trung phẩm, hoàn toàn đạt đến tầng thứ trung vị ngưng luyện đại sư.
Vân Phi Dương đã lên kế hoạch, chờ sau khi an trí cửa hàng tại Vương Thành liền thuê nàng đảm nhiệm vị trí ngưng luyện sư của Tiên Thạch các.
Còn về người ta có nguyện ý hay không vậy thì phải xem khả năng lừa đảo của hắn.
Trong khoảng thời gian Vân Phi Dương rời đi, Tây Nam Vực vẫn bình tĩnh như thường ngày.
Nhưng.
Thành chủ Quan Phong thành – Liễu Tứ Hải gần đây có một chút phiền lòng.
Bởi vì một tháng sau khi Vân Phi Dương rời đi, thành chủ Tây hoài Vương Thành lại tạo cho hắn áp lực, bắt hắn phải giao Bách Lý Nghiên ra.
Mới đầu Liễu Tứ Hải còn có thể chịu nổi áp lực, nhưng đoạn thời gian gần đây, Tây hoài Vương Thành lại làm nghiêm trọng thêm, thậm chí xui khiến người của Vương Thành cùng tạo áp lực cho mình.
Nói thật, nếu như người khác, Liễu thành chủ đã sớm giao người ra để có thể yên tĩnh.
Nhưng Bách Lý Nghiên lại tuyệt đối không thể giao ra.
Bởi vì hắn từng hứa với Vân Phi Dương, nhất định sẽ bảo vệ Vân Ký cửa hàng cùng với bất cứ ai bên trong.
– Thành chủ.
Một ngày nào đó, một tên thủ hạ vội vã mà đến, nói:
– Thành chủ Tây Hoài Thành thành phát thiệp mời.
– Ồ?
Liễu Tứ Hải ngồi trong thư phòng uống trà nao nao. Sau đó, hắn đặt chén trà xuống mở tấm thiệp mời ra xem.
Thiệp mời có ghi “Thành chủ Tây hoài Vương Thành thành sẽ cử hành một cuộc gặp gỡ giữa các Tiên Vương vào nửa tháng sau.”
Hắn tân thân là Tiên Vương, tất nhiên sẽ phải tham gia.
– Hừ.
Liễu Tứ Hải bỏ thiệp mời xuống, cười lạnh.
– Lại chơi trò mới.
Hắn biết, thành chủ Tây Hoài Thành nhất định muốn mượn cơ hội này dựa vào càng nhiều Tiên Vương chống đỡ để tạo áp lực cho mình.
– Kỳ quái.
Liễu Tứ Hải nâng cằm nói.
– Vì sao lão gia hỏa kia lại một mực muốn mình giao Bách Lý cô nương ra?
Đây là vấn đề mà hắn nghĩ mãi cũng không ra.
Phải biết, Bách Lý Nghiên chỉ là chưởng quỹ Thương Hành, cảnh giới không phải quá cao. Coi như đắc tội người khác cũng không đến mức để cho một tên thành chủ cấp bậc Tiên Vương một mực nhớ tới.
Liễu Tứ Hải cũng không biết thành chủ Tây hoài Vương Thành một mực đòi giao Bách Lý Nghiên ra là vì từ Diêm gia mà biết, rất có thể trên người nàng có Tiên Vương tàn quyển!
Tin tức này không thể nghi ngờ rất là nóng. Thành chủ Tây hoài Vương Thành biết được cũng phải chấn kinh nửa ngày, cuối cùng mới quyết định đòi người từ Liễu Tứ Hải.
Đương nhiên, hắn biết phía sah Bách Lý Nghiên có Vân Ký cửa hàng.
Cũng từ trong miệng Diêm Tống Hoài mà hắn biết được, nghe nói qua đại chưởng quỹ của cửa hàng này từng mang một cường giả thâm bất khả trắc xuất hiện tại Quan Phong thành.
Nhưng mà hắn cũng không có để trong lòng.
Coi như Vân Ký cửa hàng có cao thủ tọa trấn, nhưng họ vẫn đang ở Cực Quang Đế Thành.
Thứ hai, Bách Lý Nghiên chỉ đơn giản là một nữ nhân quản lý cửa hàng bình thường, thực lực cũng rất bình thường, nếu như mình đoạt nàng đoạt, Vân Ký cửa hàng hẳn cũng không coi trọng.
Nói thật, ý nghĩ thứ hai từ bình thường góc độ mà nói là hoàn toàn không sai. Dù sao một thương đội lớn tuyệt đối sẽ không vì một nữ nhân mà đi trở mặt với một Vương Thành.
– Nên đi hay không?
Liễu Tứ Hải rối rắm.
Đi, khẳng định sẽ bị lão gia hỏa kia làm khó dễ.
Không đi, Tây Nam Vực rất dễ dàng lâm vào trạng thái cô lập.
– Haiz!
Não Liễu Tứ Hải gần như muốn nổ tung.
– Vù vù ——
Đột nhiên, một khí tức cường đại hiện lên từ bên ngoài thư phòng.
Thần sắc Liễu Tứ Hải biến đổi.
Hắn vội vàng phóng thích tiên niệm thì thấy trên bầu trời Quan Phong thành có một đầu Long Thú phun ra Long Tức chầm chậm rơi xuống, phần đuôi kéo lấy một cỗ xe Lưu Vân bảy màu!
– Đây là…
Tâm thần Liễu Tứ Hải rung động hô.
– Tiên thú – Thôn Vân Bạch Long!
– Vù vù!
Cuối cùng, dưới sự chú ý của cả vạn người, Thôn Vân Bạch Long ngừng trên một con đường rộng rãi trong trong thành, mà khi xe đáp xuống, một thân ảnh tiêu sái nhảy xuống từ bên trong.
– Bách Lý công tử?
Sau khi Liễu Tứ Hải thấy rõ tướng mạo của người đến, trong lòng đột nhiên đại hỉ, sau đó xuất hiện trên đường phố.
– Liễu thành chủ.
Vân Phi Dương chắp tay cười chào.
– Đã lâu không gặp.