Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1717
Chương: Phiền Phức Lại Tới
———————
Ra vậy.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
ế ắ ắ ổ ề ể ầNếu như không phải Mộc Thắng Nam nói Thích Uy Mậu, hắn thật sự không nhớ nổi người này, dù sao người bị mình một quyền miểu sát, không cần nhớ trong lòng.
-Nội thành có cường giả Thích gia.
-Ngươi quang minh chính đại đi trên đường rất dễ bị bọn họ phát hiện.
Mộc Thắng Nam lo lắng nói.
-Phát hiện thì phát hiện.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
-Không quan trọng.
Có Phá Cổ Tiên Đế và Bát Đại Kim Cương còn ở đây, chỉ cần đến không phải cường giả đại vị Tiên Vương, không cần sợ hãi.
Mộc Thắng Nam ngưng trọng nói:
-Thích Uy Mậu rất được coi trọng tại Thích gia, cường giả được phái tới truy sát ngươi có bốn tên đã đạt đến tầng thứ Tiên Nhân đại viên mãn.
-A.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Mộc Thắng Nam im lặng.
Chẳng lẽ khẩu khí mình còn chưa đủ nghiêm túc, hắn hoàn toàn không ý thức được tình cảnh bây giờ của mình?
-Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói.
-Ta không có việc gì.
Mộc Thắng Nam nói:
-Nhớ kỹ, nếu như ngươi bị Thích gia bắt, đừng nói ra bản thân là Tướng quân Vương Thành.
Vân Phi Dương yên lặng cười một tiếng.
Nữ nhân này hiển nhiên lo lắng thân phận của mình bị Thích gia biết, sẽ mang đến phiền toái cho Vương Thành.
-Hiểu không!
Mộc Thắng Nam nói.
-Hiểu rõ, hiểu rõ.
Vân Phi Dương phất phất tay nói:
-Ta còn có việc, đi trước một bước.
Nói rồi nghênh ngang đi ra ngoài.
Nhìn thấy bộ dáng không hề e ngại của tên kia, Mộc Thắng Nam che trán.
-Phụ thân, người từ chỗ nào tìm ra một tên Tướng quân không sợ trời không sợ đất như thế.
Vân Phi Dương quang minh chính đại đi lại trên đường phố, hoàn toàn không quan tâm bị cường giả Thích gia phát hiện.
Thậm chí vô cùng khát vọng đối phương nhanh phát hiện mình, thế thì sẽ có thể danh chính ngôn thuận ăn cướp một phen, kiếm chút thu nhập thêm.
Phá Cổ Tiên Đế trong tạo hóa giới chỉ, mỗi ngày cần phải cung cấp mười viên trung phẩm Tiên thạch.
Trong thời gian ngắn Vân Đại Tiện Thần có thể tiếp nhận, thời gian dài thì khẳng định không chịu nổi, cho nên lúc này hắn cấp thiết hi vọng thu hoạch được lượng lớn tinh hạch để ngưng tụ càng nhiều Tiên thạch.
Xem xét, Thích gia Đế Thành cũng không phải gia tộc nhỏ, trong không gian giới chỉ cường giả truy sát mình nhất định có hàng!
Mang theo suy nghĩ đi ăn cướp, Vân Phi Dương vốn định rời đi, bây giờ ngược lại, bắt đầu đi loanh quanh trong Dục Anh Thành, chỉ thiếu đứng trên đường cái quát to.
Công phu không phụ lòng người.
Một cường giả Thích gia tìm kiếm ngoài dã ngoại không có kết quả, phát hiện Vân Phi Dương đi trên đường, so sánh với bức họa, nhất thời xác định hắn là hung thủ đánh Thích Uy Mậu!
-Tiểu tử, vận khí ngươi thực không tốt, ở trong biển người mênh mông này lại có thể bị ta phát hiện.
Người kia cười lạnh một tiếng, lúc này lấy phương thức đặc thù liên hệ Thích Uy Mậu.
Nhưng tên này cũng không biết, có thể phát hiện Vân Phi Dương không phải bởi vì vận khí của hắn, mà chính vì Vân Phi Dương cố ý để bị phát hiện.
Đã đến nước này.
Võ giả Thích gia nếu như còn không phát hiện, chỉ có người bị mù!
Không bao lâu.
Thích Uy Mậu mang theo một đám cường giả Thích gia chạy tới.
Lúc trước tên này bị Vân Phi Dương tung một quyền miểu sát, thương thế rất nghiêm trọng, sau khi trở về dựa vào đan dược đã khôi phục như lúc ban đầu.
-Chư vị thúc bá.
Thích Uy Mậu nhìn thấy Vân Phi Dương, trừng đến muốn rách cả mí mắt quát.
-Chính là hắn!
Ánh mắt bốn tên cường giả Thích gia sau lưng hiện ra sát cơ.
Những người này đến từ Thích gia, thuộc về dòng chính đời thứ hai, thực lực đồng đều, tất cả đều đạt đến Tiên Nhân đại viên mãn.
Bởi vậy có thể thấy được.
Đại gia tộc trong Đế Thành quả nhiên không phải hạng xoàng.
Phải biết, Trong đại vị Vương thành, cường giả đạt đến Tiên Nhân đại viên mãn đều là dòng chính đời thứ nhất các gia tộc, tuyệt đối là trưởng lão có thực quyền.
Lại nói Vân Phi Dương, hắn đi dạo trong thành hơn nửa ngày, mãi không thấy có người tìm mình gây phiền phức.
-Mẹ trứng.
-Mình rõ ràng như vậy mà người Thích gia chẳng lẽ không thấy?
Vân Phi Dương sụp đổ.
-Xoát!
-Xoát!
Đột nhiên, sau lưng truyền đến âm thanh lạ.
Lúc hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện một đám võ giả cấp tốc tới gần, bao vây mình lại.
-Rốt cục xuất hiện.
Vân Phi Dương mừng thầm.
Thích Uy Mậu theo bốn vị thúc bá đi tới, trên mặt mang hận ý, nghiến răng nghiến lợi nói:
-Tên gia hỏa đáng giận, rốt cục để bản thiếu bắt được.
-A?
-Là người Thích gia!
Võ giả và các học sinh trên đường phố nhìn qua.
Bọn họ có nghe nói việc Thích Uy Mậu bị đánh, nhưng không nghĩ tới người hành hung vậy mà lại dám ở trong Dục Anh Thành, lá gan đủ lớn.
Rất nhiều võ giả rất hứng thú nhìn sang, đồng thời bày tỏ mặc niêm đối với người trẻ tuổi đang bị bao vây.
Thích gia cũng coi như đại gia tộc hàng nhất lưu trong Đế Thành, dòng chính bị người ta đánh, rất tổn hại mặt mũi, lần này bắt hung thủ, khẳng định phải giết.
-Tên này…
Mộc Thắng Nam núp trong bóng tối nhìn thấy Vân Phi Dương bị cường giả Thích gia bắt được, rất bất đắc dĩ lắc đầu.
Mình rõ ràng đã nhắc nhở hắn, kết quả còn dám tản bộ trong thành.
Hiện tại tốt rồi, ngươi bị bắt sẽ dữ nhiều lành ít.
Thích Uy Mậu bị Chân Đức Suất này tung một quyền miểu sát khiến Mộc Thắng Nam thật bất ngờ, nhưng nàng không cho rằng, đối phương có thể chống lại bốn tên Tiên Nhân đại viên mãn.
-Là ngươi?
Vân Phi Dương giả bộ kinh ngạc nói.
Lướt qua hơn mười tên võ giả Thích gia bao vây mình, thực lực đều là Tiên Nhân trung kỳ đến hậu kỳ, trong lòng càng vui vẻ.
Đều là cá lớn.
Trong không gian giới chỉ nhất định có không ít tinh hạch, Tiên thạch!
-Tiểu tử.
Thích Uy Mậu âm u nói:
-Ngày hôm nay muốn để ngươi biết, hậu quả khi đắc tội bản thiếu.
-Làm sao?
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
-Các ngươi dám động thủ trong thành?
-Đi thôi.
Một tên cường giả Thích gia thản nhiên nói:
-Đi ra ngoài thành.
Dục Anh Thành thuộc về chưởng khống của Trung Ương học phủ, có quy định không được tự tiện ra tay, dù đại gia tộc Đế Thành cũng không dám làm loạn.
ể-Ta có thể không đi sao?
Vân Phi Dương nói.
-Hừ.
Cường giả Thích gia cười lạnh nói:
-Đi hay không không phải do nguơi quyết định!
Trong khi nói chuyện, võ giả vây xung quanh áp sát tới, hiển nhiên tính toán muốn “mời” hắn ra ngoài.
-Tốt.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
-Vậy đi ra ngoài thành.
-Hắn có phải ngốc hay không.
Mộc Thắng Nam sụp đổ.
Mặc dù biết tên kia chỉ có thể tạm thời an toàn nếu ở trong thành, nhưng tốt xấu gì cũng có thể sống một đoạn thời gian, tự động ra khỏi thành, chẳng khác nào vội vã đi đầu thai!
Ngoài thành.
Hơn mười võ giả Thích gia vây quanh Vân Phi Dương, bốn tên Tiên Nhân đại viên mãn càng bộc phát toàn bộ tu vi, phòng ngừa tiểu tử này đột nhiên chuồn đi.
Từng đám võ giả xem náo nhiệt đi theo võ giả Thích gia, bọn họ rất muốn nhìn một chút, đại gia tộc Đé Thành sẽ ngược tiểu tử kia như thế nào.
Không bao lâu, mọi người đứng trên một mảnh đất trống.
Thích Uy Mậu nhìn chung quanh một chút, cười lạnh nói:
-Tiểu tử, phong cảnh nơi này không tệ, thích hợp tiễn ngươi lên đường.
Vân Phi Dương nói:
-Ta chỉ đánh ngươi một quyền, ngươi lại muốn mệnh ta?
Võ giả xem náo nhiệt cười rộ lên.
Nếu đổi lại người khác, coi như đánh hai quyền cũng không thể mất đi tính mạng.
Nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại đánh Thích Uy Mậu, tương đương với đánh mặt Thích gia, mọi người trong tộc làm thế nào có thể để ngươi còn sống?
-Tiểu tử.
Cường giả Thích gia lạnh lùng nói:
-Trên thế giới này, có một ít người không phải ngươi có thể tùy ý đánh, bởi vì sẽ để cho ngươi vì vậy mà chết.
-Tam thúc, đừng nói nhảm với hắn.
Thích Uy Mậu hận hận nói:
-Dùng Âm Hồn Đại Pháp của ngài tra tấn hắn thật tốt, để hắn sống không bằng chết mà lên đường!