Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1700
Chương: Tiên Thú Chi Đấu
“Xoát!”
Giữa rừng núi u ám, Vân Phi Dương hóa thành hắc ảnh, lặng yên không một tiếng động rơi vào trên một cây đại thụ.
Ngay khu vực phía trước, vài đầu hung thú to lớn thấu phát khí tức đều là Tiên Nhân đại viên mãn.
– Tiểu xà trùng.
Vân Phi Dương truyền âm.
– Khoảng cách khí tức tàn quyển còn rất xa?
Thông Thiên Xà đáp:
– Còn rất xa.
” “
Vân Phi Dương nhíu mày.
Giờ phút này, vị trí hắn còn ở bên ngoài khu rừng, hung thú thế mà đã đạt đến Tiên Nhân đại viên mãn, thâm nhập hơn nữa thì sợ rằng sẽ đụng phải Tiên Vương!
– Chỉ có thể cẩn thận tiềm hành.
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, che đậy khí tức, thừa dịp hung thú quay người bay vút đi.
“Rống!”
Lại tiến lên vài dặm, tiếng rống đinh tai nhức óc truyền đến từ đằng xa.
Thanh âm phát ra uy áp cường thế khiến cho tâm thần Vân Phi Dương chấn động cũng trong nháy mắt phán đoán, đây tuyệt đối là hung thú cấp Tiên Vương!
“Vù vù!”
Đột nhiên, bên trên sườn đất phía trước, một đầu sư thú lông trắng bạc xuất hiện, trên đầu mọc ra hai cái sừng, cằm có râu cùng loại với râu dê.
Ánh mắt Vân Phi Dương xuất hiện kinh ngạc.
Hình dạng con thú này cùng rất tương tự Bạch Trạch bên trong Thần Thú Đồ Lục.
– Không ngờ.
– Là Thần thú Bạch Trạch!
Vân Phi Dương khẳng định.
Sau khi sáng tạo Phi Dương Thần Giới, hắn từng có thời gian du lịch vạn giới, tìm kiếm Thần thú bên trong Thần Thú Đồ Lục, kết quả không tìm được một con.
– Chẳng lẽ, Thần thú giống Bạch Trạch đều phi thăng đến Chân Vũ Thần Vực?
Vân Phi Dương nói thầm.
Suy đoán này không phải không khả năng.
Dù sao, Thần thú cũng sẽ trưởng thành, khi thực lực chúng đạt đến cực hạn thì sẽ phi thăng.
– Nhất định như vậy, nếu không, sao Thần thú như Thanh Long lại không tồn tại ở nội giới.
Vân Phi Dương khẳng định ý nghĩ của mình.
“Rống!”
Sư thú đứng trên sườn núi phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc, chấn động để không gian bốn phía vặn vẹo.
Vân Phi Dương vốn tính tế ra Thần Thú Đồ Lục, chuẩn bị nếm thử hàng phục, lúc này bỏ ý niệm.
Nói đùa.
Tồn tại cấp Tiên Vương a!
Vạn nhất Thần Thú Đồ Lục không linh nghiệm trong Chân Vũ Thần Vực, không thể thu phục, mình khẳng định bi kịch.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, tạm thời từ bỏ tính toán hàng phục Bạch Trạch, lặng yên không một tiếng động đi vòng, tính tránh đi sư thú đáng sợ kia.
“Hô!”
Đột nhiên, một cỗ khí lãng thổi tới.
Sư thú chẳng biết lúc nào đã xuất hiện trước mặt hắn, thân thể to lớn như một tòa núi cao.
Vân Phi Dương lúc này ngừng bước, biểu hiện trên mặt dị thường đặc sắc.
“Hô!”
Sư thú phun một ngụm khí, hai cặp mắt to chuyển động phát ra thanh âm cẩn trọng:
– Người trẻ tuổi, ta theo khí tức ngươi phát giác được, ngươi hẳn đến từ nội giới.
Tâm thần Vân Phi Dương chấn động.
Mình rõ ràng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, đối phương lại có thể bắt được khí tức, cũng quá trâu bò đi.
Lấy thực lực Vân Đại Tiện Thần bây giờ, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, cường giả tiểu vị Tiên Vương cấp khẳng định rất khó bắt được khí tức.
Nhưng hung thú, mà hung thú càng cao cấp thì có chút khó khăn, vì chúng có khứu giác, cảm giác vô cùng nhạy bén.
– Không sai, ta đến từ nội giới.
Vân Phi Dương bình tĩnh đáp.
Ánh mắt sư thú lấp lóe lộng lẫy, từ từ nói:
– Không nghĩ tới hôm nay sẽ đụng phải đồng hương.
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi không phải là Thần thú Bạch Trạch nội giới đó chứ?
Sư thú đáp:
– Không sai.
Quả nhiên là Bạch Trạch.
Vân Phi Dương cũng không có quá giật mình, dù sao lúc trước đã có phán đoán đại khái.
– Người trẻ tuổi.
Bạch Trạch nói:
– Mảnh rừng núi này rất nguy hiểm, vẫn mau mau rời đi đi.Con thú này được thế nhân xưng điềm lành, tính cách cũng rất ôn hòa, lại nhớ cùng Vân Phi Dương đến từ một nơi, cho nên thiện ý nhắc nhở.
– Ừm.
Vân Phi Dương mặt ngoài gật đầu, kì thực không có tính toán rời đi.
Dù sao, nơi này có khí tức Thông Thiên Tiên Vương, nhất định cất giấu Đạo Hóa Kinh tàn quyển.
“Rống!”
Nơi xa vang lên tiếng rống giận dữ.
Bạch Trạch ngẩng đầu, ánh mắt lấp lóe tia lạnh lùng, tiếp theo kéo lấy thân thể to lớn chạy vào chỗ sâu.
– Tình huống như thế nào?
Vân Phi Dương mờ mịt, nhưng vẫn trốn đi theo bản năng.
Cũng không lâu lắm, nơi xa truyền đến âm thanh ầm ầm, gợn sóng năng lượng cuồn cuộn cuốn tới chấn động cây cối bốn phía.
“Xoát!”
Một đầu hung thú giống như rồng giống như ưng bay lên không từ trong sơn lâm, quanh thân phát ra vô thượng uy nghiêm, mà cặp vũ dực càng dài đến mấy chục trượng.
– Lại là Tiên Vương!
Vân Phi Dương khiếp sợ không thôi.
Đúng vào lúc này, Bạch Trạch toàn thân lấp lóe ngân quang cũng bay ra sơn lâm triền đấu cùng Long Ưng Thú.
– Nguyên lai hai thú đang đánh nhau.
Vân Phi Dương tỉnh ngộ.
“Oanh!”
“Oanh!”
Hai quái vật khổng lồ cấp bậc cao lần lượt va chạm, không gian không thể chịu đựng vỡ vụn.
Dù Bạch Trạch hay Long Ưng Thú đều đã thoát ly tầng thứ hung thú, thuộc về Tiên thú chân chính trên ý nghĩa, cường đại đến chấn vỡ không gian cũng không kỳ quái.
– Cấp bậc loại này, bằng vào thực lực ta bây giờ căn bản rất khó chống lại.
Vân Phi Dương nói thầm.
“Oanh! Oanh!”
Hai thú vẫn kịch liệt giao thủ trên không trung, mỗi lần chúng va chạm đều sẽ hình thành từng đạo năng lượng gợn sóng, quấy rối bốn phía.
Thần tiên ẩu đả, tiểu quỷ gặp nạn.
Đám hung thú cách gần khu giao chiến, hoặc chết oan chết uổng hoặc bị dọa chạy trốn tứ phía.
– Cơ hội tốt.
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên, lúc này thi triển Thiên Túng Bộ chạy vào chỗ sâu.
Rất nhanh, hắn đã thông suốt tiến lên hơn mười dặm, ngày càng gần khu vực hai thú giao chiến.
“Vù vù!”
Cuồn cuộn năng lượng cường đại tràn ngập đến.
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, triệt tiêu dư uy lực lượng do hai thú giao thủ sinh ra, tiếp tục bước về phía trước.
– Khí tức ngày càng đậm.
Thông Thiên Xà ngưng trọng nói.
Vân Phi Dương không nói, lần nữa tiến lên.
Nhưng khi hắn đi vào phía dưới nơi Bạch Trạch và Long Ưng Thú đánh nhau, dư uy táo bạo đã phi thường khủng bố.
May mà trải qua vạn trọng lôi kiếp, nếu không, Vân Phi Dương căn bản đi không đến nơi đây, thân thể đã bị trọng thương.
“Rống!”
Đột nhiên, trên không truyền đến tiếng nộ hống.
Long Ưng Thú đang giao thủ cùng Bạch Trạch như phát hiện ra nhân loại, lúc này lao xuống.
– Không tốt!
Vân Phi Dương kinh hãi, vội vàng thi triển Thiên Túng Bộ, xuất ra hết sức ßú❤ sữa mẹ chạy trốn về phía trước.
“Xoát!”
Tốc độ Long Ưng Thú cực nhanh.
Lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ, rất khó đào thoát trong tay nó.
“Xoát!”
Đúng vào lúc này, Bạch Trạch cũng lao xuống, hung hăng đâm vào trên thân Long Ưng Thú, cũng quát:
– Tiểu tử, làm sao ngươi còn ở đây!
Vân Phi Dương không có thời gian trả lời, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, chạy!
“Rống!”
Long Ưng Thú bị đụng bay ổn định thân thể, ánh mắt vẫn khóa chặt trên người hắn, tiếp theo huy động vũ dực xông lại.
Bạch Trạch khai hỏa toàn bộ tốc độ ngăn nó lại, mở miệng rộng, phun ra một đạo lưu quang.
“Oanh!”
Cường đại lưu quang bay qua người Long Ưng Thú, oanh vào gò đất phía xa, trong nháy mắt nổ thành đất bằng.
“Rống!”
Long Ưng Thú né tránh lưu quang oanh tạc hét lớn một tiếng, tiếp theo huy động hai cánh, một cỗ phong lưu mạnh mẽ nổ bắn ra, mục tiêu công kích không phải Bạch Trạch, mà chính là Vân Phi Dương đang hoảng hốt chạy bừa!