Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1692
Chương: Quét ngang tất cả!
-Quân đoàn thứ tư bị Quân đoàn thứ sáu diệt đoàn, đào thải!
Thanh âm vang dội truyền giữa rừng núi, những Tướng quân kia nghe được tin báo, tròng mắt kém chút lọt ra ngoài.
Lúc trước bọn họ còn nghĩ rằng Quân đoàn Vân Phi Dương diệt đi Quân đoàn mười hai sẽ thương vong thảm trọng, bây giờ còn chưa qua hai canh giờ, lại diệt đi Quân đoàn thứ tư, đây cũng quá khoa trương rồi!
Nhưng đây còn chưa phải kết thúc.
Bởi vì, lúc sau còn khoa trương hơn nữa!
Lại qua hơn hai canh giờ, tiếng của Mộc thành chủ lần nữa vang lên giữa rừng núi.
-Quân đoàn mười lăm bị Quân đoàn thứ sáu diệt đoàn, đào thải!
-…
-Quân đoàn mười sáu bị Quân đoàn thứ sáu diệt đoàn, đào thải!
-…
-Quân đoàn thứ hai bị Quân đoàn thứ sáu diệt đoàn, đào thải!
Bình quân mỗi hai canh giờ, âm thanh chiến báo sẽ vang lên giữa rừng núi, khiến cho các Tướng quân đều hãi nhiên thất sắc!
Tính cả một nửa Quân đoàn mười bảy, Vân Phi Dương đã diệt đi sáu Quân đoàn, phần thực lực này, phần tốc độ này, hoàn toàn có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Các Tướng quân trong núi rừng không phải người ngu.
Lúc này bọn họ đã biết, Chân Đức Suất thống lĩnh Quân đoàn thứ sáu, không phải bùn nhão cũng không phải quả hồng mềm!
Mộc thành chủ và Dịch tiên sinh cũng bị rung động thật sâu, rung động vì khả năng vận dụng chiến thuật của Quân đoàn thứ sáu và lực chiến đấu bộc phát cực mạnh.
Càng rung động là sau khi trải qua đại chiến, Quân đoàn thứ sáu thương vong không tới năm trăm.
Điều này đại biểu cái gì?
Đại biểu Quân đoàn thứ sáu của Vân Phi Dương hoàn toàn lấy tư thái nghiền ép mà quét ngang hết thảy.
Thậm chí Lý Du và các Tướng lĩnh sau khi lần lượt đánh bại các Quân đoàn khác cũng hiện ra biểu lộ khó tin.
-Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương nói:
-Các ngươi còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, tiếp tục giữ vững, tiêu diệt toàn bộ các Quân đoàn còn lại.
-Rõ!
Bọn binh lính giống như đánh máu gà, phấn khởi không thôi.
Những năm gần đây, bởi vì không có Tướng quân, bọn họ bị các Quân đoàn khác châm chọc khiêu khích không ít, trong lòng đè ép lửa giận, bây giờ lực chiến đấu tăng vọt, tất nhiên muốn phát tiết cho thật đã!
…
-Xoát!
-Xoát!
Giữa rừng núi, binh lính Quân đoàn thứ sáu bước nhanh mà đi, rất nhanh tụ tập bên ngoài một cứ điểm.
-Tướng quân.
Lý Du dừng lại, thấp giọng nói:
-Là Quân đoàn thứ tám.
-Quân đoàn thứ tám?
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi hơi giương lên, hiện ra một nụ cười tà.
Hai mươi Quân đoàn trong Vương Thành, có danh khí nhất là Quân đoàn thứ nhất và thứ tám, được xưng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nếu như có thể diệt đi, tất nhiên có thể chứng minh thực lực Quân đoàn thứ sáu.
-Lên nỏ!
Vân Phi Dương hạ lệnh.-Xoát! Xoát! Xoát!
Hơn chín nghìn binh lính nhao nhao phân phối cung nỏ.
Trước khi đối kháng quân sự bắt đầu, Vân Phi Dương không chỉ huấn luyện binh lính, còn cân nhắc trang bị.
Sau cùng, hắn tiến hành cải tạo trọng nỗ mà binh lính Linh tộc sủ dựng, giao cho Quân đoàn thứ sáu, mỗi người một thanh.
Cái gọi là cải tạo, chỉ đơn giản là đổi lại tinh hạch phía trên trọng nỗ thành cấp Chuẩn Tiên, còn về mũi tên, cũng do từ tinh hạch cấp Chuẩn Tiên ngưng tụ mà thành.
-Thượng tiễn!
Lý Du hạ lệnh.
-Xoát! Xoát!
Gần chín ngàn binh lính dựng trọng nỗ, cài Bạo Liệt Tiễn đặc chế lên, nhắm vào cứ điểm giữa rừng núi.
Phàm Giới phân chia thành ba binh, Cung Binh, Kiếm Binh và Thương binh.
Tại Chân Vũ Thần Vực, đã không có phân chia binh chủng, bởi vì binh lính đạt đến cấp Chuẩn Tiên tất nhiên là phải tinh thông mười tám loại binh khí.
-Sao còn cần dùng nỏ?
Mộc thành chủ nhịn không được cười lên.
Quân đội trong Chân Vũ Thần Vực rất ít khi dùng binh khí loại cung nỏ, bởi vì lực sát thương có hạn.
-Thành chủ.
Dịch tiên sinh nói:
-Nỏ mà Quân đoàn thứ sáu phân phối không đơn giản.
-Ồ?
Mộc thành chủ nhìn kỹ lại, phát hiện mỗi tên lính cầm trọng nỗ đều có lưu quang lấp lóe, sau đó kinh ngạc nói:
-Có tinh hạch?
-Bắn tên!
Đột nhiên, Vân Phi Dương phất tay.
Gần vạn binh lính lúc này bóp cò, mũi tên như mưa hiện lên hình chữ ‘Nhất’ bay ra ngoài.
-Hưu! Hưu! Hưu!
Mưa tên đột kích, thanh thế to lớn.
-Địch tập!
Trong cứ điểm vang lên tiếng hô lớn.
Không hổ là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, binh lính Quân đoàn thứ tám biết được có mưa tên đột kích, không hề có biểu hiện bối rối, mà lấy ra khiên đặc chế để ngăn cản.
Lấy khiến để phòng ngự mưa tên,là lựa chọn phi thường sáng suốt.
Nhưng hết lần này tới lần khác, mũi tên bay tới không phải thông thường, mà là Bạo Liệt Tiễn, một khi chúng rơi xuống sẽ kích phát tinh hạch bên trong, tạo thành nổ lớn đến khủng bố!
-Oanh! Oanh!
Mưa tên và khiên vừa tiếp xúc lập tức nổ tung, phát ra ánh sáng mãnh liệt, sóng khí một đợt nối một đợt .
Thậm chí, mặt đất cũng hơi run rẩy.
Sau đó, nổ tung dừng lại, sóng khí tiêu tán.
Sau khi trải qua oanh tạc, cổng thành cứ điểm mà Quân đoàn thứ tám thành lập bị phá vỡ.
Bên trong, binh lính lúc trước dùng khiên chống đỡ, hoặc chết, hoặc bị oanh tạc không còn sức chiến đấu.
Chỉ một đợt mưa tên đột kích, Quân đoàn thứ tám đã hao tổn gần hai ngàn binh lính.
-Cái này. . .
Mộc thành chủ và Dịch tiên sinh trợn tròn.
Bạo Liệt Nỗ và Bạo Liệt Tiễn xuất hiện, không chỉ rung động hai người, còn rung động binh lính Quân đoàn thứ sáu.
-Mẹ nó, mạnh như vậy!
Bọn họ nhìn trọng nỗ trong tay, trong ánh mắt biểu lộ vừa mừng vừa sợ.
-Tiến công.
Đột nhiên, Vân Phi Dương hạ lệnh.
-Xoát! Xoát!
Binh lính Quân đoàn thứ sáu lúc này thu hồi trọng nỗ, lấy ra trường mâu, toàn diện bạo phát tu vi, phóng đến cứ điểm.
Một trận cận chiến, lần nữa mở ra.
Binh lính Quân đoàn thứ tám đi qua oanh tạc, còn chưa từ trong hoảng sợ lấy lại tinh thần đã đối mặt Quân đoàn thứ sáu thế như hổ báo, có thể nói rất bi kịch.
Trận chiến tranh này đánh hai canh giờ, Quân đoàn tám vội vàng nghênh chiến bị diệt đoàn, tướng quân chỉ có thể ngậm oán niệm mà biến mất.
-Đinh!
Giữa rừng núi truyền đến thanh âm:
-Quân đoàn thứ tám bị Quân đoàn thứ sáu diệt đoàn, đào thải!
-Cái gì!?
-Trời ạ, toàn diệt Quân đoàn thứ tám?
-Điều này sao có thể!
Tròng mắt rất nhiều Tướng quân kém chút rớt khỏi hốc mắt.
Quân đoàn tám là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, mà lại sớm thành lập cứ điểm, Quân đoàn thứ sáu làm sao diệt được!
Nếu như chiến báo không phải xuất từ miệng Mộc thành chủ, bọn họ thậm chí hoài nghi có thể đọc sai hay không, trên thực tế phải là Quân đoàn thứ sáu bị Quân đoàn tám toàn diệt?
Nhưng tính ra Quân đoàn thứ tám sở dĩ bị diệt, nguyên nhân chủ yếu là do cứ điểm, bởi vì nếu như núp trong bóng tối, Quân đoàn thứ sáu muốn tìm đến, khẳng định cần thời gian.
Sau đó, Vân Phi Dương tiếp tục hành động, mục tiêu là Quân đoàn có cứ điểm.
Mục tiêu lớn như vậy thủ giữa rừng núi, không đánh ngươi thì đánh người nào?
Kết quả là, những Quân đoàn tự nhận thực lực mạnh mẽ cũng là Quân đoàn thành lập cứ điểm nhất thời trở thành bia ngắm, chờ đợi Vân Phi Dương đến đánh tan.
-Oanh! Oanh!
Tại cứ điểm Quân đoàn mười chín, một đợt mưa tên đột kích, cuối cùng bị san thành bình địa, binh lính phòng thủ hao tổn một nửa.
-Oanh! Oanh!
Cứ điểm Quân đoànthứ chín cũng trải qua mưa tên đánh tới, kết quả cuối cùng bị Quân đoàn thứ sáu toàn diệt.
-Hưu!
Trận pháp ngoài giáo trường lấp lóe lên, Tướng quân Quân đoàn thứ chín xuất hiện với vẻ mặt đau khổ.
Mà trong khu vực có chín tên Tướng quân Quân đoàn bị đào thải đang đứng, chỉ có Tướng quân Quân đoàn mười tám là bị Quân đoàn mười bảy diệt, còn lại tám tên đều bị Quân đoàn thứ sáu đào thải.