Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1693
Chương: Không Cố Ý, Toàn Diệt Các Ngươi Rồi!
Vân Phi Dương thống lĩnh Quân đoàn thứ sáu, điên cuồng thu hoạch sân bãi trong rừng núi, thậm chí giống như đang biểu diễn.
Bởi vì, ngắn ngủi ba ngày, trừ Quân đoàn mười tám bị Quân đoàn mười bảy tiêu diệt, còn lại tất cả những Quân đoàn bị đào thải khác đều do Quân đoàn thứ sáu làm.
Bất luận là Quân đoàn có cứ điểm hay Quân đoàn ẩn tàng, chỉ cần bị Vân Phi Dương phát hiện, kết quả chính là bị đào thải.
Sức chiến đấu nghiền ép, quét ngang hết thảy này, triệt để chấn kinh Mộc thành chủ và Dịch tiên sinh.
-Ông!
Khu vực Tướng quân bị đào thải, Tướng quân Quân đoàn thứ ba xuất hiện với khuôn mặt buồn khỏ.
Các Tướng quân bị đào thải lúc trước trăm miệng một lời hỏi:
-Quân đoàn thứ sáu làm?
-Ai…
Tướng quân Quân đoàn ba thở dài một tiếng.
Mọi người đạt được đáp án, trên mặt không có biểu lộ gì, bởi vì bọn hắn đã thành thói quen.
Nếu có Tướng quân xuất hiện, nói ra mình không phải bị Quân đoàn thứ sáu đào thải, lúc đó mới cảm thấy không bình thường.
-Đáng giận!
Trịnh Tướng quân phát điên nói:
ế ể ắ ố ế-Tên kia tiếp nhận Quân đoàn thứ sáu không tới một tháng, làm sao có thể làm cho bọn hắn khủng bố như thế chứ!
Mọi người trầm mặc.
Trước khi dự thi, bọn họ hoàn toàn không để Vân Phi Dương cùng Quân đoàn của hắn vào mắt, kết quả là bị lần lượt đánh mặt một cách mãnh liệt.
Ngay cả Quân đoàn thứ tám cũng bị đào thải, cường độ và chiều sâu đánh mặt càng tột đỉnh.
-Ai…
Có người nói:
-Lúc này, chỉ có thể trông cậy vào Quân đoàn thứ nhất.
-Đúng vậy.
Các Tướng quân đồng ý nói.
Từ tình huống trước mắt mà xem, ngoại trừ Quân đoàn thứ nhất mạnh nhất, còn lại tất cả Quân đoàn khác một khi gặp được Chân Đức Suất, kết quả chính là bị đào thải.
-Ông!
Hơn hai canh giờ sau, lại có một Tướng quân bị truyền tống đến khu bị đào thải.
Không hề nghi ngờ, Quân đoàn hắn cũng bị Quân đoàn thứ sáu đào thải.
Giờ phút này, trong đào thải khu đã tụ tập mười lăm Tướng quân, nói cách khác, trong sân đấu vẫn còn tồn tại năm Quân đoàn.
Đối kháng quân sự thời gian quy định là một tháng, vậy mà vẻn vẹn ba ngày đã có ba phần tư Quân đoàn bị đào thải, tốc độ này có thể nói quá nhanh.
Bởi vì số lượng Quân đoàn ít đi, hơn nữa các Quân đoàn còn sót lại giỏi về ẩn tàng, cho nên ngày thứ tư, Vân Phi Dương tìm nửa ngày cũng không tìm được.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể nhắm mục tiêu vào Quân đoàn thứ nhất.
Quân đoàn này là đám đầu tiên thành lập cứ điểm, cường độ phòng ngự mạnh hơn xa so với Quân đoàn tám.
Thậm chí vùng không gian phía trên cứ điểm còn có trận pháp tồn tại.
Vân Phi Dương vốn định tiêu diệt ba Quân đoàn khác trước, nhưng tìm không thấy, đành phải chuyển mục tiêu thành Quân đoàn thứ nhất.
-Xoát!
-Xoát!
Binh lính Quân đoàn thứ sáu tế ra trọng nỗ, cài Bạo Liệt Tiễn vào.
-Bắn tên!
Vân Phi Dương ra lệnh một tiếng.
-Hưu! Hưu!
Binh lính bóp cò, mũi tên nổ bắn ra như mưa mà đến, cuối cùng đánh vào kết giới phòng ngự phía trên cứ điểm.
Nhưng mà sóng khí sau khi tiêu tán, không ngờ kết giới phòng ngự vẫn bình yên vô sự.
-Chậc chậc.
Vân Phi Dương nói:
-Trận pháp vẫn rất mạnh.
-Xoát!
Hắn vung tay lên, binh lính Quân đoàn thứ sáu lần nữa giơ nỏ, bóp cò, tiến hành oanh tạc lần thứ hai, kết quả vẫn không phá được kết giới phòng ngự.
Vân Phi Dương cau mày nói:
-Chẳng lẽ trận pháp này có rất nhiều binh lính đang gia trì?
Đúng vậy.
Trận pháp Quân đoàn bố trí, thật có binh lính đang gia trì.
Trải qua hai lần oanh tạc, hai ngàn binh lính theo đi ra trong trận pháp, sắc mặt từng người tái nhợt, hiển nhiên bị thương trong lúc chống đỡ oanh tạc.
-Nhóm ba tiến vào trận pháp!
Bên trong cứ điểm, Lữ Tướng quân Quân đoàn thứ nhất phẫn nộ quát.
-Xoát!
-Xoát!
Hai ngàn binh lính nhóm thứ ba tiến vào trận pháp, rót linh hồn lực vào, trong nháy mắt trận pháp được gia trì đến cường độ cực kì cao.
-Để ta xem trận pháp này có thể chống đỡ tới trình độ nào.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
-Xoát!
Binh lính Quân đoàn thứ sáu lần nữa lắp Bạo Liệt Tiễn vào, tiến hành oanh tạc lần ba, lần bốn, thậm chí lần thứ sáu, cuối cùng đã đánh nát trận pháp.
Sau khi trận pháp bị phá mất, chỉ còn lại có cứ điểm, Vân Phi Dương lần nữa hạ lệnh oanh kích, nhất thời nổ ra một cái khe lớn.
-Giết!
Lý Du quát to.
Binh lính Quân đoàn thứ sáu nhao nhao thu nỏ, phóng đến cứ điểm.
-Giết!
-Giết!
Trong cứ điểm tuôn ra số lớn binh lính, số lượng nhiều tới ba mươi ngàn!
Vân Phi Dương thấy thế, nhất thời tỉnh ngộ.
Khó trách tìm không thấy ba Quân đoàn kia, hoá ra giấu trong cứ điểm Quân đoàn một, xem ra họ đã hình thành quan hệ đồng minh.
Trong đối kháng quân sự không có quy tắc, Quân đoàn liên minh với nhau cũng rất phổ biến.
Lần này bốn Quân đoàn kết thành liên minh, là Lữ Tướng quân Quân đoàn thứ nhất khởi xướng, bởi vì hắn biết Quân đoàn thứ sáu có thể diệt đi mười ba Quân đoàn khác, thực lực tuyệt đối khủng bố, muốn chiến thắng nhất định phải liên hợp người khác mà diệt trừ.
-Hừ!
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
-Các ngươi nghĩ chỉ cần liên hợp lại là có thể đối phó với ta?
-Xoát!
Một tay phất lên, bố trí chiến thuật.
Binh lính đang xung phong thu được mệnh lệnh, nhao nhao chia thành tốp nhỏ, lần nữa mở ra Tán Sa Trận.
Lúc này, Quân đoàn thứ sáu đối mặt tiến công của ba Quân đoàn, điển hình cho lấy ít đánh nhiều, rất mang tính chất khảo nghiệm một Quân đoàn.
-Giết!
-Giết!
Lý Du mang người đánh tới, tiếng hét phẫn nộ dập dờn trong thiên địa.
Chỉ nhìn nhân số, Quân đoàn thứ sáu rõ ràng xếp sau, nhưng đã trãi qua mười bốn lần ác chiến khiến cho sĩ khí bọn hắn vô cùng cao, vững vàng ép ba Quân đoàn một đầu.
Rất nhanh, binh lính hai phe giao thủ, Quân đoàn thứ sáu tuy yếu về nhân số nhưng biểu hiện ra sức chiến đấu siêu cường, trong nháy mắt chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Mộc thành chủ xệ mặt xuống.
Ba Quân đoàn tổng cộng ba mươi ngàn người, bình quân ba đánh một, vậy mà để Quân đoàn thứ sáu đè đánh ngược lại, vô năng tới bực nào!
Nếu như đến trên chiến trường thực sự, đối mặt Quân đoàn mạnh mẽ, trận chiến còn đánh thế nào?
-Thành chủ.
Dịch tiên sinh nói:
-Không thể trách ba Quân đoàn kia, chủ yếu vẫn do Quân đoàn thứ sáu của Chân Tướng quân quá mạnh mẽ.
-Cũng chỉ đành vậy.
Khuôn mặt Mộc thành chủ đang căng cứng bổng nở giãn ra, hiện ra mỉm cười.
Ba Quân đoàn biểu hiện để hắn thất vọng, Vân Phi Dương thống lĩnh Quân đoàn thứ sáu còn mang đến cho hắn to lớn kinh diễm.
Quân đoàn thứ sáu muốn tới chiến trường, thật có khả năng chỉ bằng vào một Quân đoàn cũng đủ để đại sát tứ phương!
-Giết! Giết!
Trong rừng núi bên ngoài cứ điểm, chiến tranh vẫn đang tiếp tục.
Binh lính Quân đoàn thứ sáu dựa vào chiến thuật cùng với khí thế tăng vọt, ép ba cái Quân đoàn đến mức liên tục bại lui.
Cuối cùng, sau hơn ba canh giờ giao thủ, toàn bộ ba mươi ngàn địch quân bị diệt, cứ điểm cũng bị phá hủy, còn về Quân đoàn thứ nhất, bởi vì lúc trước chống cự Bạo Liệt Tiễn, vạn binh lính đều đã bị thương, căn bản không cách nào chống cự mà bị toàn diệt.
-Hưu! Hưu! Hưu!
Bốn Quân đoàn, bốn Tướng quân lần lượt bị truyền tống đến khu đào thải.
-Lữ Tướng quân…
Các Tướng quân vốn đang ôm hy vọng đối với Quân đoàn một, nhìn thấy Lữ Tướng quân xuất hiện, khóe miệng kịch liệt run rẩy.
-Ông!
Đúng vào lúc này, trận pháp phai mờ.
Mười chín Tướng quân xuất hiện trên giáo trường, ngay phía trước, vạn binh lính Quân đoàn thứ sáu chỉnh tề mà đứng, từng người ngẩng đầu ưỡn ngực.-Chư vị.
Vân Phi Dương đứng phía trước đội ngũ, cười nói:
-Không cố ý toàn diệt hết các ngươi rồi.
-. . .
Chúng Tướng quân phun ra một ngụm máu.
-Ha ha ha!
Trên đài cao, Mộc thành chủ cười lớn.
-Bản thành chủ chính thức tuyên bố, Chân tướng quân Quân đoàn thứ sáu biểu hiện thần dũng, đạt được chức Vô Địch đối kháng quân sự lần này!
-Xoát! Xoát!
Binh lính Quân đoàn thứ sáu hành lễ, trên mặt tràn đầy ngạo nghễ.