Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1661
Chương: Phi Hành Trên Hải Vực
Hải vực Chân Vũ Thần Vực hung hiểm vạn phần, không chỉ có bão táp và hải thú hung mãnh, còn có một loại gọi là tấm chắn thiên nhiên.
Tấm chắn thiên nhiên tồn tại trên vùng biển, ngăn cản võ giả phi hành, chúng sẽ xuất hiện với rất nhiều hình thái, giống như khu vực chứa đầy lôi vụ mà Vân Phi Dương đang đi qua.
“Oanh!”
“Oanh!”
Lôi điện đánh xuống, âm thanh chấn động đại hải.
“Ha ha ha.”
– Tiểu tử kia đã gặp phải tấm chắn thiên nhiên, để xem hắn vượt qua như thế nào.
Đằng sau, rất nhiều võ giả trên thuyền nhìn về phía khu vực bị mê vụ bao phủ, cười trên nỗi đau của người khác.
Bọn họ cũng không lo lắng sương mù khu ở trước mắt, bởi vì tấm chắn thiên nhiên chỉ nhằm vào người phát động, cho dù bây giờ bọn họ đi vào cũng sẽ không bị lôi điện động đến.
“Chậc chậc.”
– Màn mê vụ này bao phủ nửa bầu trời, uy lực chỉ sợ cực kỳ đáng sợ, theo ta thấy, sau khi lưu quang kia tiến vào, tám thành sẽ vẫn lạc.
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
Thời đại này, chỉ có người ngốc mới thúc đẩy Chí Bảo phi hành vượt ngang đại hải, quả thực tự tìm đường chết.
Thực ra, Vân Phi Dương không phải tìm đường chết.
Mà chính hắn cũng không biết tấm chắn thiên nhiên trên vùng biển sẽ cố ý nhằm vào phi hành.
Phi Uyển Như nghe nói qua, nhưng cũng chỉ nghe nói qua, nếu không phải vừa rồi Vân Phi Dương nhắc thì nàng cũng không nhớ ra được.
– Xong, xong.
Nhìn từng đạo từng ánh lôi cường thế đánh xuống thoáng qua bên cạnh, Phi Uyển Như khóc không ra nước mắt nói:
– Chúng ta phải chết ở trong tấm chắn thiên nhiên này rồi.
– Cô…nữ nhân này.
Vân Phi Dương im lặng nói:
– Có thể nói điều gì tốt đẹp hơn một chút hay không?
“Oanh!”
“Oanh!”
Đúng vào lúc này, đợt lôi điện thứ hai điên cuồng nổ xuống, số lượng nhiều hơn, chỉ nhìn liếc qua đã dọa Phi Uyển Như hoa dung thất sắc.
Lôi điện ngưng tụ trong sương mù hoàn toàn mạnh hơn lôi kiếp.
Bởi vì khi độ kiếp hình thành lôi điện do Thiên Đạo ngưng tụ, nhằm vào người độ kiếp, lực lượng ẩn chứa trong đó đa số là thiên uy lực.
Lôi điện ngưng tụ trong sương mù là lực lượng thiên địa, uy lực của mỗi một đạo đều có thể mạnh hơn cấp độ Tiên Nhân.
Nhưng.
Mặc dù lôi điện mạnh hơn lôi kiếp, Vân Phi Dương cũng chỉ cười nhạt một tiếng.
– Tên này…
Phi Uyển Như nhìn thấy hắn đang cười, nhất thời sụp đổ.
Kỳ quái là, trong lòng nàng đang bối rối nhưng khi nhìn thấy nam nhân này cười thì dần dần bình ổn lại, đồng thời dâng lên một cảm giác an toàn trước đó chưa từng có.
“Rống!”Thôn Vân Bạch Long hét lớn một tiếng, lần nữa lôi kéo Thất Thải Lưu Vân Xa, lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua khe hở bên trong lôi điện.
Không thẹn với Tiên thú cực hiếm thấy, đối mặt loại tình huống này, gặp nguy không loạn, cuối cùng nhẹ nhàng bay qua như mây bay nước chảy, bình yên vô sự vượt qua đợt lôi điện thứ hai.
“Vù vù!”
Trong sương mù, ánh lôi lần nữa ngưng tụ.
Vân Phi Dương nói:
– Nuốt hết tất cả sương mù trong khi vực này cho ta.
Thôn Vân Bạch Long đạt được mệnh lệnh của chủ nhân, thân thể nháy mắt hóa thành hình thái hoàn chỉnh, mở rộng đến mấy trăm trượng, sau đó nó mở miệng rộng ra, hình thành hấp lực khủng bố.
– Trời ạ!
Phi Uyển Như che miệng kinh hãi.
Nàng chỉ cảm thấy con Long Thú rất đặc thù, lại không biết nó có thể hóa thành lớn như vậy!
“Hô!”
Cuồng phong gào thét, kéo theo mê vụ hóa thành hình thủy châu bay vào trong miệng Thôn Vân Bạch Long.
Thân là một Tiên thú có thể nuốt gió thổi mây, mê vụ do tấm chắn thiên nhiên hình thành không thể nghi ngờ là đưa đồ ăn cho nó.
“Oanh!”
Đúng vào lúc này, nhóm lôi điện thứ ba đánh xuống.
Thôn Vân Bạch Long vừa thôn phệ mê vụ, vừa chuyển động thân thể to dài, nhẹ nhàng vượt qua lôi điện.
Bên ngoài.
Rất nhiều thuyền đã đi vào mê vụ.
Nhưng những lôi điện đánh xuống giống như mọc thêm mắt, cố ý né tránh bọn họ.
Xác định sẽ không ảnh hưởng đến mình, rất nhiều võ giả trên thuyền hứng thú thưởng thức cảnh tượng Vạn Lôi đánh xuống cực kỳ hùng vĩ trước.
Chỉ là.
Không bao lâu, bọn họ phát hiện.
Mê vụ nguyên bản rất nồng nặc đã dần trở nên mờ nhạt.
– Mau nhìn!
Có người cả kinh hô.
– Đó là cái gì!
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên không hiện ra một cái bóng rất to vài dài.
Mới đầu bóng dáng này cũng không rõ ràng lắm, nhưng sau khi mê vụ mờ nhạt dần, bắt đầu có thể thấy rõ ràng hơn thì họ cũng đã nhìn thấy một chút.
Rất nhiều võ giả phán đoán, cái bóng kia rất dài giống như con rắn, còn có bốn móng vuốt, sau đó thấy rõ đầu, phán đoán trên đầu mọc ra sừng, còn có hai sợi râu.
– Đây là…
Có người cả kinh nói:
– Rồng! ?
Đúng vào lúc này, sương mù lần nữa nhạt hơn, thân thể to lớn dần xuất hiện, tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng từng khối lân phiến lấp lóe hào quang màu bạc.
– Trời ạ!
– Thật sự là rồng!
Rất nhiều võ giả hoảng sợ bật thốt.
“Vù vù!”
Thôn Vân Bạch Long không để ý võ giả phía dưới kinh hô, vẫn hấp thu mê vụ.
Cuối cùng, mê vụ bao phủ phạm vi mấy chục dặm sau khi bị điên cuồng thôn phệ đã triệt để tiêu tán trả lại bầu trời trong xanh như lúc đầu.
Đứng tại boong tàu, võ giả cũng thấy rõ, phần đuôi của con Long Thú uy phong lẫm liệt này kéo theo một chiếc xe, thông qua cửa sổ, họ rõ ràng nhìn thấy bên trong ngồi một nam một nữ.
“Tê!”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Dùng Rồng kéo xe, thân phận hai người ngồi bên trong nhất định không đơn giản!
– Thôn Vân.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Chúng ta đi.
– Tuân mệnh, chủ nhân.
Thôn Vân Bạch Long truyền đến thanh âm cung kính, thân thể lần nữa thu nhỏ tới trình độ nhất định, kéo Thất Thải Lưu Vân Xa hóa thành lưu quang bay về phía trước.
Rất nhiều võ giả thấy thế mới hiểu được lưu quang vừa rồi bay qua bầu trời là một con Rồng và một chiếc xe.
Rung động.
Rung động thật sâu.
Trên mặt những võ giả đang cười trên nỗi đau của người khác dâng lên cảm giác đau rát mãnh liệt.
Khó trách người ta dám quang minh chính đại phi hành, thì ra có Long Thú cường hãn như thế hộ tống!
…
Vân Phi Dương tiếp tục đi đường.
Cũng không lâu lắm, lại gặp được tấm chắn thiên nhiên, lần này thì không phải mê vụ, mà là cuồng phong bạo vũ và cự lãng thao thiên.
“Hưu!”
Thôn Vân Bạch Long không thèm để ý, cứ thể chạy nhanh xuyên qua bão táp.
Tấm chắn thiên nhiên dùng để ngăn cản võ giả không kiêng nể gì phi hành qua hải vực, nhưng chỉ có thể nhằm vào võ giả phổ thông.
Nếu gặp loại võ giả cấp bậc như Vân Phi Dương, lại có Tiên thú cấp Tiên Nhân Hậu Kỳ, trừ việc bị trì hoãn một chút tốc độ ra thì hoàn toàn sẽ không mang đến bất kỳ thương tổn thực chất gì.
Cái này không sai.
Ba ngày sau.
Trong khi Thất Thải Lưu Vân Xa chạy trong hải vực, trải qua tám lần bị tấm chắn thiên nhiên làm khó dễ, đều hữu kinh vô hiểm vượt qua.
– Thế nào?
Vân Phi Dương cười nói:
– Cùng ta đến Đông Vực, có phải là một lựa chọn sáng suốt hay không?
Phi Uyển Như trầm mặc không nói.
Trong khoảng thời gian này, nàng chính mắt thấy quá nhiều hình ảnh kinh tâm động phách, nội tâm triệt để bị chấn động đã không cách nào diễn tả bằng lời.
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương thả người nhảy một cái, từ trên không trung rơi vào trong biển.
Trên lục địa, giữa rừng núi trải rộng hung thú, mà trong biển rộng lớn vô biên đương nhiên cũng tồn tại nhiều vô số kể Hải Thú.
Vân Phi Dương phải thừa dịp đi đường giết nhiều cao cấp Hải Thú một chút để thu hoạch tinh hạch, còn phải ngưng luyện Tiên Thạch, từ đó lớn mạnh Đạo Ý trong không gian Đạo Thai.
Khoan hãy nói.
Có rất ít võ giả bước chân đến đại hải, Hải Thú cấp Chuẩn Tiên đại viên mãn, thậm chí cấp Tiên Nhân khắp nơi có thể thấy được.
Mấy ngày kế tiếp, hắn thu hoạch không ít tinh hạch cao cấp.
– Hoàn toàn có thể nếm thử ngưng luyện thượng phẩm Tiên Thạch.
Linh hồn Vân Phi Dương dung nhập tạo hóa giới chỉ, lấy toàn bộ Tinh Hạch phẩm chất cao dự trữ ra.