Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1622
Chương: Gặp Trầm Hạo
———————
Trung niên ngăn trở đường đi trong lúc vô hình tản ra một cỗ long uy, tuy cười hòa ái dễ gần lại phát ra một cỗ khí tức cao cao tại thượng.
Võ giả Tiên Nhân cấp được thuê đến trước mặt hắn, phảng phất ánhư nh sáng đom đóm đang đối mặt với ánh trăng.
– Cao thủ!
– Cao thủ tuyệt đối!
Tâm thần Ô Thông Du rung động.
Trung niên thấu phát khí tức tuy vô cùng ôn hòa nhưng lại để hắn cảm giác được còn cao thâm mạt trắc hơn cả Cực Quang Tiên Đế!
Chẳng lẽ nói.
Người này còn mạnh hơn Tiên Đế?
Thời khắc Ô Thông Du suy nghĩ lại nghe Vân Phi Dương kinh ngạc hô một tiếng Trầm tiền bối, nội tâm lần nữa bị rung động thật sâu, cũng thầm nghĩ:
– Tiểu gia hỏa, nhận biết người này?
Trầm tiền bối?
Trầm Thiên Hành sao?
Hiển nhiên cũng không phải.
Trung niên ngăn đường đi, quanh thân phát ra long uy chính là gia gia Trầm Tiểu Vũ, người được xưng Long Hồn Chiến Đế, Trầm Hạo.
– Tiểu gia hỏa.
Trầm Hạo cười nói:
– Chúng ta rốt cục gặp mặt.
Hai người gặp qua trong Cửu Long Cấm Trận, nhưng lúc đó Trầm Hạo chỉ lưu lại linh hồn.
Hai người gặp qua ở Vạn Thế đại lục nhưng lúc đó Trầm Hạo lấy nguyên thần xuất khiếu dung nhập vào thân nhi tử Trầm Lận Phong.
Hai người lúc trước cũng từng gặp qua ở Chân Vũ Thần Vực, nhưng lúc đó Vân Phi Dương lại lấy hình thái linh hồn.
Cho nên ngày hôm nay gặp nhau mới thật sự là gặp mặt chân chính trên ý nghĩa.
– Trầm tiền bối.
Vân Phi Dương vội vàng xuống xe, cung kính hỏi,
– Sao ngài lại ở chỗ này?
Vân Phi Dương vô cùng cảm kích và tôn trọng Trầm Hạo, bởi vì nếu không có hắn năm đó ở Vạn Thế đại lục xuất thủ, mình đã chết trong tay Giới Chủ Linh Vũ Giới.
Huống hồ, Cửu Long Cấm Trận hắn lưu lại cũng để bản thân nhanh chóng đột phá, rồi ngưng luyện ra thuộc tính càng tinh khiết hơn.
Trầm Hạo cười nói:
– Trong lúc rảnh rỗi, tùy tiện đi dạo nội vực, vừa vặn gặp được ngươi, xem ra, giữa chúng ta rất có duyên phận.
Trong lúc rảnh rỗi?
Vân Phi Dương đột nhiên vui vẻ, nói:
– Nếu tiền bối không bận chuyện gì, xin mời theo vãn bối tiến về Quan Phong thành một lần, được chứ?
Vừa rồi hắn còn đang rầu rĩ không tìm được cường giả Tiên Vương cấp đến trang bức, bây giờ có một ngưu nhân đơn đấu với hai đại Tiên Đế siêu cấp, nếu mạo xưng làm hộ vệ, độ trâu bò tuyệt đối nổ tung!
– Tiểu gia hỏa.
Trầm Hạo cười nói:
– Ngươi muốn ta giúp ngươi diễn một vở kịch?
Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng, nói:
– Trầm tiền bối quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể đoán ra ý nghĩ của vãn bối.
– Tiểu gia hỏa.
Trầm Hạo nghiêm túc nói:
– Mượn nhờ lực lượng người khác chung quy chỉ là nhất thời, chỉ có tự thân cường đại mới có thể để cho người khác kính sợ.
– Trầm tiền bối nói phải.
Vân Phi Dương nói:
– Vãn bối thụ giáo.
Nghĩ thầm, Trầm Tiểu Vũ quả nhiên không nói sai, gia gia nàng cảm thấy một lời không hợp thì sẽ bắt đầu lên lớp.
“Hưu!”
Trầm Hạo nhẹ nhàng bay tới, rơi vào bên trong xe, nói:
– Vừa vặn, ta cũng đang nhàm chán, tới giúp ngươi diễn một tuồng kịch đi.
Vân Phi Dương đại hỉ.
– Đa tạ Trầm tiền bối!
Ô Thông Du thì co giật khóe miệng.
Năng lực tiểu gia hỏa này thật lớn, đảo mắt đã tìm được một cao thủ thâm bất khả trắc đến phối hợp diễn kịch.
Bên trong Quan Phong thành.
Vương chưởng quỹ và các chưởng quỹ chi nhánh đứng trước cửa thành, yên tĩnh chờ đợi đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng đến.
Mấy chưởng quỹ Hằng Thông cửa hàng không ngạn từ vạn lý chạy tới đủ để chứng minh thân phận đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng phi phàm, cho nên bát đại gia tộc nhận được tin tức cũng nhao nhao phái trưởng lão tới đón tiếp.
Rất nhiều võ giả cũng tụ tập ở cửa thành, nghênh đón đại nhân vật sắp đến kia.
Vân Phi Dương chơi trò rất thành công.Trong khoảng thời gian ngắn đã chế tạo ra hình tượng đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng – một người có thân phận không tầm thường.
“Uy.”
Đột nhiên, trên không truyền đến thanh âm uể oải.
– Các ngươi đang đợi người nào?
Mọi người ngẩng đầu thì thấy trên thành tường, một lam bào trung niên đang ngồi, hắn đang mỉm cười cho người ta một loại cảm giác bất cần đời.
– Liễu thành chủ!
Trưởng lão Bát đại gia tộc cùng kêu lên.
Nguyên lai, nam nhân ngồi trên tường thành chính là Thành chủ Quan Phong thành, tiểu vị Tiên Vương – Liễu Tứ Hải.
– Trời ạ, là Liễu thành chủ!
Rất nhiều võ giả khiếp sợ không thôi.
Võ giả bên trong Quan Phong thành, vô luận người cư ngụ lâu năm hăy người ở tạm, ngày thường rất ít gặp khi gặp được Liễu Tứ Hải, vì người này từ trước đến nay đều thích du lịch thiên hạ, đi một lần rất nhiều năm.
Có thể tận mắt thấy một Tiên Vương, đối với rất nhiều võ giả, tuyệt đối là một loại vinh hạnh lớn lao, cho nên ánh mắt nhìn về phía nam nhân trên thành tường đều hiện vẻ sùng bái.
“Xoát!”
Liễu Tứ Hải phiêu nhiên rơi xuống, vỗ vỗ bụi đất trên vai, cười hỏi:
– Không phải các ngươi biết bản thành chủ hôm nay trở về, nên cố ý nghênh đón trước cửa ra đó chứ?
– Cái này…
Mọi người nhất thời trầm mặc.
Vương chưởng quỹ còn chắp tay lên tiếng.
– Liễu thành chủ, chúng ta đang nghênh tiếp đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng, chưa từng nghĩ Liễu thành chủ hôm nay cũng trùng hợp trở về.
Liễu Tứ Hải kinh ngạc.
– Vân Ký cửa hàng?
Hắn thân là nhất thành chi chủ cũng chưa nghe nói qua Vân Ký cửa hàng.
Nhưng vào lúc này, Liễu Tứ Hải phát hiện chưởng quỹ chi nhánh Hằng Thông cửa hàng ở các Vương Thành khác, cười nói:
– Đây không phải Bình Sa Thành, Thiên Xu thành Tôn chưởng quỹ và Chúc chưởng quỹ à? Sao có rảnh rỗi đến Quan Phong thành ta?
– Liễu thành chủ.
Hai chưởng quỹ chắp tay cười nói:
– Chúng ta đang nghênh tiếp đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng.
Lời vừa nói ra, Liễu Tứ Hải càng thêm kinh ngạc.
Làm cho các chưởng quỹ Vương Thành khác từ xa chạy đến đón tiếp, Vân Ký cửa hàng chưa từng nghe nói qua chỉ sợ không đơn giản.
Cao tầng bát đại gia tộc cũng ở chỗ này, nhìn ra được cũng không phải đón tiếp mình, mà chính là đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng.
– Ba vị chưởng quỹ.
Liễu Tứ Hải gãi gãi đầu, cười nói:
– Bản thành kiến thức nông cạn, chưa từng nghe nói nội vực có cửa hàng này đây.
– Liễu thành chủ.
Trưởng lão một gia tộc lên tiếng.
– Tổng bộ Vân Ký cửa hàng tại Cực Quang Đế Thành, ngươi chưa nghe nói qua?
Vân Đại Tiện Thần muốn cho Vân Ký lộ ra sự ngưu bức, cho nên tuyên bô là tổng bộ thiết lập tại Cực Quang Đế Thành, sở dĩ lựa chọn Cực Quang Đế Thành, chủ yếu là vì khoảng cách từ đến Quan Phong thành rất xa.
Liễu Tứ Hải nâng cằm lên, nói:
– Hơn mười năm trước, bản thành chủ từng đi qua Cực Quang Đế Thành, chỉ nghe nói qua Du Viễn cửa hàng và Hối Bảo cửa hàng, chưa từng nghe nói Vân Ký cửa hàng.
– Phiền phức…
Vơng chưởng quỹ nói thầm.
Có quan hệ đến Vân Ký cửa hàng, Vân Phi Dương đã ăn ngay nói thật với hắn, là một cửa hàng vừa sáng tạo, mà hắn gọi hai chưởng quỹ kia tới cũng chỉ vì phối hợp diễn kịch.
Bây giờ Liễu thành chủ xuất hiện, chỉ sợ có khả năng lộ tẩy.
Quả nhiên như vậy.
Cao tầng bát đại gia tộc và rất nhiều võ giả nghe Liễu Tứ Hải nói xong không khỏi buồn bực, Vân Ký cửa hàng này đến cùng có trâu bò hay không đây.
Nếu như ngưu bức, tại sao cường giả Tiên Vương cấp như Liễu thành chủ hay du lịch thiên hạ chưa nghe nói qua?
Nếu như không ngưu bức, sao Hằng Thông cửa hàng lại muốn liên minh, bây giờ đại chưởng quỹ đến đây, còn triệu chưởng quỹ các Vương thành khác đến đón tiếp?
– Thú vị.
Liễu Tứ Hải nhếch miệng cười rộ lên.
Một cửa hàng mình chưa nghe nói qua kinh động các chưởng quỹ Hằng Thông cửa hàng còn để cao tầng bát đại gia tộc nội thành đến đón tiếp, bên trong chuyện này nhất định có cổ quái.