Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1621
Chương: Chiêu trò Cuối Cùng!
———————
Vân Phi Dương dám đến tìm đại trưởng lão rồi vạch mặt, khẳng định đã có chuẩn bị.
Quả nhiên, Thôi Thiên Ngự đang phẫn nộ nghe Quan Phong thành có hình ảnh trận pháp, nhất thời thu liễm khí tức bạo phát.
Thành như Vân Phi Dương nói, nếu loại chuyện này truyền đi, bị nội thành võ giả nhìn thấy, mất mặt không chỉ có hắn, còn có toàn bộ Thôi gia.
– Tiểu tử!
Thôi Thiên Ngự tỉnh táo lại, đè ép lửa giận hỏi.
– Ngươi muốn thế nào?
Thân là Thôi gia đại trưởng lão, lại là một vị cường giả Tiên Nhân cảnh, hắn đã ý thức được mình bị nắm điểm yếu.
– Đại trưởng lão.
Vân Phi Dương cười nói:
– Người quang minh chính đại không làm chuyện mờ ám, tại hạ có một chuyện muốn nhờ.
” “
Thôi Thiên Ngự kém chút ngã quỵ.
Dám ghi lại hình ảnh mình mờ ám cùng nam nhân mà còn mạnh miệng bảo người quang minh chính đại không làm chuyện mờ ám?
– Chuyện gì?
Thôi Thiên Ngự cau mày hỏi.
Vân Phi Dương cười nói:
– Từ bỏ vị trí gia chủ.
– Từ bỏ vị trí gia chủ?
Thôi Thiên Ngự lạnh lùng nói:
– Xem ra, ngươi làm thế do Thôi Tinh Liễm chỉ thị.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến.
“Hừ, “
Thôi Thiên Ngự có chút bực tức nói:
– Không ngờ tiểu tử Thôi Tinh Liễm này thâm sâu như thế, bản trưởng lão bây giờ còn chưa nghĩ đến.
– Bất quá.
Hắn dừng một chút, thản nhiên nói:
– Dương Phi Vân, ngươi hình như đã lầm, lão phu cũng không có tính toán làm gia chủ, sao từ bỏ vị trí gia chủ chứ?
– Vậy sao.
Vân Phi Dương vạch trần.
– Xúi giục Thôi Hữu Vọng tranh đoạt vị trí gia chủ, ngươi không phải muốn thao túng toàn bộ Thôi gia sau hậu trường à.
Người khác nhìn không ra, hắn nhìn ra.
Đại trưởng lão thích nam nhân này có dã tâm thâm sâu, muốn tìm một khôi lỗ để khống chế Thôi gia trong bóng tối.
Thôi Hữu Vọng si võ chính là khôi lỗ hắn chọn.
Bị vạch trần kế hoạch ấp ủ nhiều năm, sắc mặt Thôi Thiên Ngự trở nên khá khó nhìn.
Nói thật.
Đại trưởng lão đa mưu túc trí, tâm cơ vô cùng thâm trầm.
Dù Thôi TinhLiễm và Thôi Tinh Thế liên thủ, chỉ sợ cũng rất khó đấu thắng.
Nếu như không có ngoài ý muốn, nội dung cốt truyện tiếp tục diễn biến, Thôi Hữu Vọng tiếp nhận vị trí gia chủ, hắn trong bóng tối chưởng khống Thôi gia là sự việc chắc chắn.
Không biết sao.
Xuất hiện ngoài ý muốn.
Vân Phi Dương hóa thân thành Dương Vân Phi lẫn vào Thôi gia.
Rồi nắm bắt được nhược điểm của hắn.
– Đại trưởng lão.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngươi muốn bo bo giữ mình hay tiếp tục khư khư cố chấp?
“Ai.”
Thôi Thiên Ngự thở dài một hơi.
Nếu như một Chuẩn Tiên đại viên mãn khác uy hϊế͙p͙ mình, hắn đã ra hiểm chiêu, lấy tốc độ nhanh nhất giết chết.
Nhưng Dương Phi Vân trước mặt thực cao sâu khó lường.
Chỉ bằng vào việc có thể lặng yên không một tiếng động thâm nhập vào trận pháp mình bố trí, sau đó ghi lại hình ảnh cũng đủ để nhìn ra.
Vân Phi Dương biết lão nhân này đã có lựa chọn, cười nói:
– Đại trưởng lão, lần sau trên hội nghị trưởng lão, còn xin ủng hộ Thôi Tinh Đàm.
– Thôi Tinh Đàm?
Thôi Thiên Ngự khẽ giật mình, bừng tỉnh đại ngộ.
– Ngươi do hắn phái tới?
Vân Phi Dương cười cười, triệt tiêu phòng ngự kết giới, phiêu nhiên rời khỏi đình viện.
Nhìn bóng lưng đân biến mất, khóe miệng Thôi Thiên Ngự co giật, thầm nghĩ.
– Không nghĩ tới, Thôi Tinh Đàm không ôm chí lớn kia mới thật sự là thâm tàng bất lộ!
Sau khi giải quyết đại trưởng lão, Vân Phi Dương không có dừng lại.
Sau đó, hắn tiếp tục quan sát, âm mưu dương mưu cùng dùng, tấn công các thực quyền trưởng lão khác.
Người sống lâu.
Khẳng định có chút tỳ vết.
Ngày bình thường không bị phát hiện cũng không có gì.
Chỉ khi nào bị Vân Phi Dương phát hiện, thường thường sẽ phi thường trí mạng.
Mấy ngày ngắn ngủi.
Chí ít có ba thực quyền trưởng lão bị Vân Đại Tiện Thần nắm được nhược điểm.
Hắn lấy phương pháp như cũ uy hϊế͙p͙ bọn họ, cuối cùng khiến cho ba tên trưởng lão bị ép đi vào khuôn khổ, quyết định trong hội nghị trưởng lão tiếp theo sẽ ủng hộ Thôi Tinh Đàm.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương sẽ không lôi kéo tất cả trưởng lão, có mấy người quyền uy nhất đã đủ.
Sau đó, trọng điểm vẫn đặt vào người Thôi Tinh Liễm.
Một ngày nào đó, Vân Phi Dương tìm một cơ hội, kéo bọn người Lý Phi ra ngoài, dựa vào thần công lừa gạt để bọn hắn toàn bộ thoát ly khỏi Thôi gia, đầu nhập vào Vân Ký cửa hàng.
Chỉ cần có cuốc tốt, không có góc tường nào đào không ngã.
Huống hồ, trong lòng những môn khách này vốn đã oán giận Thôi Tinh Liễm, vứt bỏ hắn chỉ là vấn đề thời gian.
“Ba.”
Sau khi an trí bọn người Lý Phi thỏa đáng, Vân Phi Dương cười nói:
– Màn kịch sau cùng, bắt đầu trình diễn.
Ngày thứ hai.
Bên trong Quan Phong thành lưu truyền ra một tin tức.
Đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng sẽ đến nội thành thị sát ba cửa hàng Bách Lý Phi Dương quản lý!
Tin tức này truyền ra, nhất thời gây nên nhiệt nghị.
Đồng thời cũng làm cho rất nhiều võ giả khẳng định suy đoán của mình trước đó.
Bách Lý Phi Dương chỉ là tiểu chưởng quỹ của Vân Ký cửa hàng, phía sau còn có đại chưởng quỹ!
– Trong khoảng thời gian ngắn làm sinh ý lớn như vậy, rất khó tưởng tượng, đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng sẽ là dạng gì người tài ba gì.
– Ta nghe nói, sau khi Hằng Thông cửa hàng nhận được tin tức đã bắt đầu chuẩn bị nghi thức hoan nghênh, các chưởng quỹ chi nhánh Vương thành khác cũng đang trên đường tới đây.
– Không phải chứ?
Chúng người thất kinh.
Đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng đến đây để tất cả chưởng quỹ phân bộ của Hằng Thông cửa hàng đều chạy tới, dù thành chủ Quan Phong thành cũng không có đãi ngộ lớn như vậy, phô trương như vậy nha!Tin tức đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng đến đây thị sát truyền khắp Quan Phong thành, khiến cho rất nhiều võ giả trông mong, muốn nhìn một chút, đến cùng là đại nhân vật trâu bò bực nào!
Bên ngoài Quan Phong thành ngàn dặm.
Một chiếc xe hào hoa chầm chậm đi tới, bên trong ngồi một cẩm y nam tử, xung quanh ngoài xe cũng có võ giả Tiên Nhân cấp hộ giá, phát ra một cỗ khí tức cường thế.
Ô Thông Du dịch dung đi trong đám người, khóe miệng kịch liệt run rẩy, nghĩ thầm:
– Tiểu tử này, chơi thật lớn.
Nguyên lai, công tử ca cẩm y hoa quý là Vân Phi Dương, thân phận hắn bây giờ là đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng.
Còn về các cường giả Tiên Nhân hộ giá là lấy số tiền lớn mời đi theo, mục đích là tạo nên khí thế ngưu bức.
Vân Đại Tiện Thần làm như vậy có hai nguyên nhân.
Một, muốn để người Quan Phong thành biết, đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng có quyền có thế, từ đó tăng uy vọng lên đến cực hạn.
Hai, dùng thân phận trâu bò của mình đến giúp đỡ Thôi Tinh Đàm trở thành Thôi gia gia chủ.
Có thể nói.
Đại chưởng quỹ Vân Ký cửa hàng là chiêu trò cuối cùng của Vân Phi Dương.
Hằng Thông cửa hàng vì phối hợp hắn, sớm đã liên hệ với các Vương Thành chưởng quỹ khác để bọn hắn ra roi thúc ngựa chạy tới.
– Đáng tiếc.
Vân Phi Dương lắc đầu nói:
– Không tìm được cường giả Tiên Vương cấp, không phải vậy mời đi theo, độ trâu bò càng cao hơn.
Thời khắc suy nghĩ, xe đột nhiên dừng lại.
– Chưởng quỹ!
Ô Thông Du thông báo.
– Có người cản đường!
Không phải chứ?
Mình kéo nhiều Tiên Nhân nghênh ngang đi đường, người nào ăn tim gấu gan báo mà dám cản đường!
Vân Phi Dương vén rèm xe lên nhìn về phía trước, chỉ thấy một trung niên anh tuấn uy vũ nhân tung bay mà đứng, trên mặt mang theo mỉm cười, quanh thân phát ra long uy nhàn nhạt.
Sắc mặt từng võ giả Tiên Nhân cấp được mời đến hãi nhiên.
Bởi vì bọn họ dựa vào long uy phát ra ý thức được, người đột nhiên chặn đường tuyệt đối là trong cao thủ cao thủ!
Vân Phi Dương thấy rõ bộ dáng người kia, thần sắc khẽ giật mình, tiếp theo cả kinh hô.
– Trầm tiền bối!