Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1617
Chương: Hàng Phục Thông Thiên Xà
Vân Phi Dương đã sớm biết, gia tộc Bách Lý Nghiên sở dĩ bị diệt là vì Tiên Vương tàn quyển, còn về có hay không, nữ nhân kia không nói, hắn cũng không hứng thú hỏi.
Bây giờ Thông Thiên Xà nói ra vị trí đại khái đã để Vân Phi Dương suy đoán, Bách Lý Nghiên hẳn có Tiên Vương tàn quyển.
Có điều nhớ tới thời điểm nàng bị Diêm gia võ giả vây công nhấn mạnh mình cũng không có Tiên Vương tàn quyển lại để cho Vân Phi Dương nhất thời mê mang.
Sau cùng hắn đưa ra hai khả năng.
Một, Bách Lý Nghiên không có Tiên Vương tàn quyển.
Hai, Bách Lý Nghiên có Tiên Vương tàn quyển, nhưng chính nàng cũng không biết.
Dù một hay hai.
Vân Phi Dương căn cứ theo cảm giác của mình và lời Thông Thiên Xà nói nhận định, bên trong Quan Phong thành nhất định cất giấu Tiên Vương tàn quyển.
– Nhân loại.
Thông Thiên Xà nói:
– Ta đã nói ra bí mật lớn nhất của mình cho ngươi, có thể thả ta ra ngoài hay không!
– Thả ngươi, có thể.
Vân Phi Dương cười nói:
– Bất quá, phải đáp ứng ta một điều kiện.
– Chuyện gì?
Thông Thiên Xà nhất thời cảnh giác.
Nó lo lắng tên nhân loại này sẽ bảo mình ký kết khế ước.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngươi ta hợp tác cùng một chỗ tìm kiếm sáu phần tàn quyển trong nội vực.
– Không được.
Thông Thiên Xà quả quyết từ chối.
– Sáu phần tàn quyển là di vật chủ nhân lúc còn sống lưu lại, ta sẽ không hợp tác cùng bất kỳ ai, mà muốn mang chúng về mộ địa, phong tồn thật tốt.
– Nói hay lắm.
Vân Phi Dương cười nhạo nói:
– Với trí thông minh và chút thực lực này của ngươi, không chừng sẽ bị ai đó cầm đi nấu canh mất.
Thông Thiên Xà bị đả kích lại không thể phản bác.
Trải qua ba vạn năm, nó nhiều lần cảm giác được tàn quyển, không biết sao thực lực người sở hữu quá cường đại, mỗi lần xuất thủ đều ngược đái ra máu.
Về sau học khôn, ý thức được đối thủ cường đại thì chuồn mất.
Trong lúc phiêu bạt du đãng, nó đi vào Tây Nam Vực, lần nữa cảm nhận được khí tức tàn quyển, lại không có mù quáng tiến về đó mà ẩn núp trong sơn lâm, tính toán trước đề cao thực lực, sau đó đoạt Tiên Vương tàn quyển.
Thông Thiên Xà nằm gai nếm mật cuối cùng vào mười ngày trước, thuận lợi đột phá đến Tiên Nhân cấp, sau đó phong quang vô hạn đi ra, chuẩn bị ăn một đám nhân loại để tăng thêm can đảm.
Kết quả gặp được Vân Phi Dương, ngu ngơ tiến vào Tru Thiên Kiếm Trận, bị cuồng oanh loạn tạc hơn mười ngày.
Khi còn nhỏ thì tham ngủ để trộm mộ có cơ hội tiến vào mộ địa, lấy đi sáu phần tàn quyển chủ nhân phong tồn, bây giờ lại tự chui đầu vào lưới, nhìn chung cả đời Thông Thiên Xà, tuyệt đối bi kịch.
– Tiểu xà trùng.
Vân Phi Dương cười nói.
– Lấy tình cảnh ngươi hiện tại, chỉ có thể lựa chọn hợp tác cùng ta, nếu không…
Xoát! Xoát!
Mười chuôi cự kiếm, lần nữa xuất hiện.
Thông Thiên Xà vội nói:
– Tốt, tốt! Chúng ta hợp tác!
Nếu như không phải vì đền bù sai lầm của mình, thề phải mang về sáu phần tàn quyển trở lại mộ địa, nó cũng không ngại tử vong.
– Thế này mới đúng.
Vân Phi Dương cười nói:
– Đến đây, buông lỏng tâm thần, ký kết khế ước cùng ta.
Lúc trước không hứng thú với đầu rắn xấu xí này, bây giờ nghe đối phương nói có thể cảm nhận Tiên Vương tàn quyển, khẳng định phải chưởng khống triệt để.
– Không được!
Thông Thiên Xà kiên định nói:- Chủ nhân ta chỉ có một người, Thông Thiên Tiên Vương!
– Rất trung thành đó.
Vân Phi Dương cười nói:
– Như vậy đi, giao Linh Hồn Bản Nguyên cho ta bảo quản.
Thông Thiên Xà kinh hãi.
Dù nhân loại hay hung thú, Linh Hồn Bản Nguyên đều cực kỳ trọng yếu, giao cho người khác thì rõ ràng sinh tử không còn bị mình khống chế.
– Tiểu xà trùng.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
– Đây là nhượng bộ lớn nhất của ta, nếu như ngươi không phối hợp, cũng đừng trách ta không khách khí.
“Hưu! Hưu!”
Mười chuôi cự kiếm xuất hiện, kiếm ý cường thế trong nháy mắt bạo phát.
Tình huống Thông Thiên Xà bây giờ là không thỏa hiệp sẽ phải chết, cho nên vì mạng sống, chỉ có thể ngoan ngoãn giao Linh Hồn Bản Nguyên ra.
“Xoát!”
Vân Phi Dương vung tay lên, bắt lấy lưu quang đại biểu Linh Hồn Bản Nguyên, cười nói:
– Tiểu xà trùng, chỉ cần ngươi phối hợp, ta sẽ trả Linh Hồn Bản Nguyên lại cho ngươi.
Thông Thiên Xà suy yếu co quắp trong kiếm trận, tâm lý đang yên lặng rơi lệ.
Thật vất vả đột phá đến Tiên Nhân.
Kết quả là bị tên nhân loại này khống chế, mình sao mà xui xẻo như vậy chứ.
“Hưu!”
Đột nhiên, lưu quang bao phủ xung quanh biến mất, Thông Thiên Xà đang bi thương lần nữa thấy ánh mặt trời.
“Xoát xoát!”
Kiếm trận huỷ bỏ, xà thú to lớn hiện ra.
Sắc mặt đám người Lý Phi đại biến, theo bản năng lùi gấp về phía sau.
Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy con rắn trên mặt đất đang hiện ra bi thương nhân tính hóa, từng người trợn mắt hốc mồm.
– Phi ca!
Một danh môn khách lắp bắp nói:
– Con đại xà này giống như đang… Khóc á?
Mọi người chợt cảm thấy như đang nằm mơ.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương thả người nhảy lên, rơi vào trên đầu Thông Thiên Xà, cười nói:
– Tiểu xà trùng, nghiêm túc nói cho ta biết, chuyện lúc trước ngươi nói là thật hay giả.
– Thật!
Thông Thiên Xà chân thành đáp.
Mặc dù chỉ là hung thú nhưng nó biết, nếu như mình trả lời là nói dối, hậu quả sẽ là lập tức vẫn lạc.
Có phải thật hay không, trong lòng Vân Phi Dương đã nắm chắc.
Hắn nhìn về phía bọn người Lý Phi đang hoảng sợ, nói:
– Chư vị chớ sợ, đầu tiểu xà trùng này đã bị ta hàng phục, không còn bất kỳ nguy hiểm gì.
– Trời ạ!
Mọi người nhất thời trợn mắt hốc mồm.
Một đầu hung thú Tiên Nhân cấp bị khốn bên trong kiếm trận 10 ngày, đã bị Dương Phi Vân Chuẩn Tiên cảnh hàng phục, điều này khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
…
Vân Phi Dương không có thu Thông Thiên Xà vào tạo hóa giới chỉ, bởi vì muốn tùy thời tùy chỗ dò xét Tiên Vương tàn quyển, cho nên để nó thu nhỏ hình thể, quấn trên cổ tay mình.
Trên đường trở về Quan Phong thành.
Bọn người Lý Phi ngẫu nhiên quay lại, nhìn về phía đầu tiểu xà Mini đang thỉnh thoảng lè lưỡi tím, trong lòng vẫn có chút không tin, có chút ngơ ngơ ngác ngác.
Hàng phục Thông Thiên Xà, cứu mọi người.
Vân Phi Dương hiện tại có uy vọng rất cao trong lòng rất nhiều môn khách, thậm chí áp đảo Thôi Tinh Liễm.
Hắn cũng không vội đào chân tường mà chính quyết định tiếp tục tiềm phục trong Thôi gia, duy trì mối quan hệ cùng Thôi nhị công tử.
Về đến Quan Phong thành.
Thông Thiên Xà dựa vào khí tức, rõ ràng phán định, nội thành tất có Tiên Vương tàn quyển.
Vân Phi Dương trước kia cũng không hứng thú đối với Tiên Vương tàn quyển, nguyên nhân là không thể nào tìm được.
Bây giờ, Thông Thiên Xà có thể cảm giác được khí tức mà Thông Thiên Tiên Vương lưu tại trên tàn quyển, nhất thời hứng thú.
Nhất định phải có hứng thú.
Bởi vì theo lời Thông Thiên Xà nói, Thông Thiên Tiên Vương khiến cho cửu đại Tiên Đế kiêng kị là vì tu luyện Đạo Hóa Kinh.
– Đạo Hóa Kinh này nhất định không tầm thường.
Vân Phi Dương nói thầm.
Ngày thứ hai, hắn mượn cớ rời khỏi Thôi gia, khôi phục thân phận Bách Lý Phi Dương trở về Vân Ký y quán, tính toán dựa vào Thông Thiên Xà đến chứng thực xem Bách Lý Nghiên có Tiên Vương tàn quyển hay không.
– Tiên niệm khí tức thật mạnh!
Mới vừa đi vào y quán, Thông Thiên Xà ở cổ tay ngưng trọng nói:
– Nơi này nhất định ẩn chưa tàn quyển!
– Quả nhiên.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
– Bách Lý Nghiên có Tiên Vương tàn quyển!
Kết quả này nằm trong dự liệu của hắn, có điều càng để ý là, nữ nhân kia đến cùng là hiểu rõ tình hình hay không rõ tình hình đây?