Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1615
Chương: Ta Cũng Không Tin, Chặt Không Chết Ngươi
Đầu kia hắc sắc xà thú gọi Thông Thiên Xà, một loại hung thú đạt đến Tiên Nhân cấp, thực lực tuyệt đối mạnh hơn Thần thú bên trong Phi Dương Thần Giới.
Chuẩn Tiên võ giả trước mặt nó, không thể nghi ngờ là vô cùng yếu như con kiến nhỏ, một ngụm đã có thể nhẹ nhõm nuốt hết.
Cho nên, khi Thông Thiên Xà đánh tới, trái tim đám người Lý Phi đột nhiên ngừng đập, khí tức tử vong mãnh liệt xông lên đầu, tất cả đều cảm thấy tuyệt vọng.
“Vù vù —— “
Cuồng phong gào thét mà đến.
Cuồng phong lạnh lùng đập trên mặt bọn họ hình thành từng đạo vết thương nhỏ bé, máu tươi chảy ròng.
Một khắc này.
Bọn người Lý Phi không cảm giác được thống khổ, bởi vì cái này so với chết, thực không có ý nghĩa.
Nhưng.
Trong lúc mọi người nghĩ mình chết, một nam tử bị ngọn lửa bao phủ đột nhiên xuất hiện tại trước mặt bọn hắn.
Cuồng phong gào thét thổi bay tóc người này hiện ra gương mặt, hai con ngươi ẩn chứa vô tận chiến ý.
Đây là ai?
Đây là Vân Phi Dương!
Hắn cũng không chạy trốn, mà khoác Liệt Diễm Chiến Giáp lên người, kích phát ba loại hỏa diễm, đứng trước mặt Lý Phi, muốn đánh với Thông Thiên Xà một trận!
– Dương huynh!
Lý Phi trợn mắt.
Đám môn khách cũng trợn tròn.
– Chư vị.
Ánh mắt Vân Phi Dương tập trung vào đại xà khổng lồ đang đánh tới, nhếch miệng cười nói:
– Có ta ở đây, ai nào cũng đừng hòng thương tổn các ngươi.
Lời vừa nói ra, bọn người Lý Phi cảm động.
Chỉ là.
Đối mặt xà thú Tiên Nhân cấp khủng bố như thế, hắn có thể bảo hộ mọi người sao?
– Dương huynh!
Lý Phi quát:
– Ngươi đi nhanh đi, đừng quản chúng ta!
Thân là võ giả, bọn họ cũng không sợ chết, nhưng nếu như vì mình mà liên lụy hạng người hiệp nghĩa này, thực tội ác tày trời.
– Dương huynh, ngươi đi nhanh đi!
Rất nhiều môn khách rối rít quát.
– Không phải tất cả võ giả nội vực đều máu lạnh vô tình, vong ân phụ nghĩa.
Khóe miệng Vân Phi Dương xuất hiện mỉm cười.
Dù muốn đơn đấu hung thú Tiên Nhân cấp hay diễn trò, hắn đã quyết định, như thế nào cũng phải cứu những người này.
Nguyên nhân rất đơn giản.Bọn họ trong thời khắc nguy nan, quan tâm không phải mình mà chính là ân nhân mình.
“Hưu!”
“Hưu!”
Tâm niệm Vân Phi Dương vừa động, trăm đạo kiếm quang bay ra trong hư không, đợi ánh sáng tán đi, hiện ra từng chuôi kiếm vô cùng sắc bén.
Đây kiếm là sau khi hắn tại tái tạo Thần Giới, tự mình tiến về Đoán Tạo Giới tìm đại sư ngưng luyện, phẩm chất mỗi một chuôi kiếm đều đã đến gần vô hạn Chuẩn Tiên.
“Xoát! Xoát!”
Trăm thanh phi kiếm cấp tốc tản ra, sắp xếp lại một chỗ.
– Đây là…
Lý Phi giật mình, nói:
– Kiếm trận!
Không sai.
Đây là kiếm trận.
Hơn nữa, còn là —— Chư Thiên Kiếm Trận!
Vân Phi Dương leo lên Chân Vũ Thần Vực gần một năm, hôm nay mới chính thức lấy ra át chủ bài lớn nhất của mình.
Không có cách nào.
Hung thú Tiên Nhân cấp quá mạnh.
Hắn muốn cứu đám người phía dưới hoặc chém giết Thông Thiên Xà, phải lấy ra át chủ bài lớn nhất, nếu không thì năng lực so chiêu cũng không có.
“Ông!”
Trăm kiếm sắp xếp, hơi run rẩy.
Tại vị trí trung tâm có một chỗ trống, khiến cho kiếm trận chưa thể vận chuyển bình thường.
“Xoát!”
Không gian dập dờn, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm chầm chậm xuất hiện.
Lần này, vải trắng bao phủ thân kiếm đã mất, thân kiếm phát ra hào quang loá mắt thấu phát một cỗ kiếm ý cường thế.
“Hưu —— “
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay lượn đến vị trí trung tâm.
Trong lúc nhất thời, trăm thanh phi kiếm nhất thời được kết hợp lại hình thành một hàng lưu quang, cấp tốc mở rộng ra phía ngoài.
Chỉ một lát, kiếm trận lưu quang to lớn bao phủ phương viên ngàn trượng.
“Rống!”
Đúng vào lúc này, Thông Thiên Xà phẫn nộ lao đến, đầu to đánh vỡ lưu quang, thân thể trong nháy mắt đi vào.
– Thiên Đường có lối, ngươi không đi.
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
– Địa Ngục không cửa, ngươi xông vào!
“Ông!”
Khi nói chuyện, linh hồn lực có thể so với Tiên Nhân điên cuồng tràn vào, gia trì Tru Thiên Kiếm Trận khiến cho lưu quang vỡ tan cấp tốc vá kín lại.
Từ khi VânPhi Dương bố trí Tru Thiên Kiếm Trận đến lúc Thông Thiên Xà tiến vào, toàn bộ quá trình diễn ra với tốc độ ánh sáng, vô cùng nhanh.
Bọn người Lý Phi bị ngăn cách ngoài trận ngốc trệ, thậm chí không thấy rõ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bị kiếm mang bao phủ.
“Ông!”
Đột nhiên, lưu quang run rẩy, tiếng va chạm như có như không truyền lại.
Mọi người nhất thời khẳng định, đại xà bị vây ở bên trong đang công kích kết giới kiếm trận.
Lại nói Thông Thiên Xà.
Khi nó xông vào kiếm trận, nhất thời cảm nhận được kiếm ý đầy trời cùng chạm mặt với vô tận Kiếm Vũ.
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Kiếm Vũ đánh tới, đánh vào trên thân Thông Thiên Xà truyền đến tiếng vang thanh thúy, mặc dù không có rung chuyển thân thể nó, nhưng cũng khiến nó phẫn nộ.
“Rống!”
Thông Thiên Xà nộ hống, ngẩng đầu to, đong đưa thân thể to dài mạnh mẽ đâm tới trận pháp.
Không biết sao, Vân Phi Dương kịp thời lấy linh hồn lực gia trì kiếm trận để phòng ngự nó tăng nhiều, qua vài lần đập lại không thể rung chuyển.
– Không hổ là hung thú Tiên Nhân cấp, lực lượng quả nhiên cường hãn.
Vân Phi Dương cưỡng chế huyết dịch đang sôi trào trong người, thao túng kiếm trận, tiếp tục lấy Kiếm Vũ oanh kích.
“Hưu! Hưu! Hưu!”
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Từng vòng oanh tạc đổi tới từng đạo tiếng vang.
Lại nổ mấy lần, Vân Phi Dương rốt cục ý thức được, chỉ bằng vào hình thái thứ nhất của kiếm trận rất khó thương tổn đối phương.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể động dụng hình thái thứ hai, kiếm trận trong nháy mắt ngưng tụ ra mười chuôi cự kiếm, từ các phương vị khác nhau chặt xuống.
“Oanh! Oanh!”
Thông Thiên Xà bị vung chặt, thân thể không những lông tóc không thương, ngược lại ngày càng nổi giận.
– Có hơi phiền toái.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Lấy cảnh giới cùng Đạo Ý hắn hiện tại, thi triển hình thái thứ hai của Tru Thiên Kiếm Trận, dù trăm Chuẩn Tiên đại viên mãn ở bên trong cũng có thể tuỳ tiện bị mạt sát.
Nhưng Thông Thiên Xà là hung thú Tiên Nhân cấp, mặc dù không có trải qua độ kiếp, trình độ phòng ngự của thân thể đủ để so với Tiên Thân.
– Ta cũng không tin, chặt không chết ngươi!
Vân Phi Dương thao túng mười chuôi cự kiếm, chém giết điên cuồng.
Hắn thấy, bất kỳ phòng ngự gì cũng không chịu nổi cuồng oanh loạn tạc không ngừng nghỉ, dù một khối đá cứng cũng sẽ bị nước xuyên thấu từng chút.
May mà Thông Thiên Xà không có thông minh, tự chui đầu vào lưới tiến vào kiếm trận, nếu không, sẽ không cho Vân Phi Dương cơ hội điên cuồng ném bom thế đâu.
“Oanh! Oanh!”
Bên trong kiếm trận, mười chuôi cự kiếm điên cuồng vung chặt, cũng điên cuồng đứt gãy. Vân Phi Dương không phiền chán, một mực ngưng tụ, một mực oanh kích.
Tuy Thông Thiên Xà tức giận không thôi, mặc dù bị điên cuồng đập vào người lại rất khó phá vỡ Tru Thiên Kiếm Trận trong khoảng thời gian ngắn.
– Mẹ.
– Da thật cứng.
Chặt trọn vẹn một ngày, đầu Vân Phi Dương đầy mồ hôi, năng lượng bên trong tiên hạch đã hao phí bảy tám phần.
“Xoát!”
Hắn vung tay lên, lấy ra vài bình đan dược, mở nắp bình, ăn hếtđan dược, đến bổ sung năng lượng bị tiêu hao.
Những đan dược này do hắn ngưng luyện tạiChân Vũ Thần Vực, tài liệu cao cấp, hiệu quả khôi phục năng lượng cực mạnh.
Được tiếp tế, Vân Phi Dương lần nữa ngưng tụ mười chuôi cự kiếm, điên cuồng oanh chặt Thông Thiên Xà, hoàn toàn không cho nó bất kỳ cơ hội thở dốc.
Ba ngày sau.
Dưới chân Vân Phi Dương tán lạc mười mấy bình đan dược rỗng, còn hắn thì đang chăm chú oanh sát.
Thông Thiên Xà bị trận pháp trói buộc, bọn người Lý Phi sớm đã khôi phục tự do, bọn họ cũng không chạy trốn, mà tự giác bảo hộ trước người Vân Phi Dương, để phòng có người đến quấy rầy.
Đương nhiên.
Trong lòng mọi người vẫn chấn kinh nhiều hơn.
Chấn kinh vì Vân Phi Dương có thể dựa vào kiếm trận vây xà thú Tiên Nhân cấp ở bên trong bốn ngày.
Lại qua sáu ngày.
Vân Phi Dương vẫn vững chắc kiếm trận, điên cuồng vung chém.
Bất quá, nhưng cũng rất ít xuất ra đan dược để tiếp tế, bởi vì đi qua 10 ngày không ngừng oanh tạc, đầu Thông Thiên Xà uy phong lẫm liệt sớm đã đến tình trạng kiệt sức.