Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1546
Chương: Khắp Nơi Là Đạo Ý
Vân Phi Dương tại ngọn nguồn thôn phệ lấy một địch hai, chém giết Bắc Môn Hạc và Bắc Môn Tùng, Thái Vũ đã mở ra màn sáng tại các thành lớn trong Chân Vũ Thần Vực,.
Lúc đó, lão thôn trưởng trùng hợp tiến về thành trì làm việc, thấy toàn bộ quá trình.
Tuy chấn kinh một võ giả vậy mà có thể chém giết hai Chuẩn Tiên, nhưng cũng không có để trong lòng, làm xong sự việc liền trở về.
Nhưng.
Ai có thể nghĩ, ngay hôm nay, thấy rõ tướng mạo Vân Phi Dương, nhất thời nhớ tới, người này không phải võ giả màn sáng từng hiện sao!
Mà võ giả trong thôn cũng khiếp sợ không thôi, tuy bọn họ xa cách thành trì, ở trong sơn cốc vắng vẻ.
Nhưng trong khoảng thời gian này, sự tích Vân Phi Dương cũng thỉnh thoảng nghe thôn trưởng và người qua đường đề cập.
Mới đầu bọn họ không tin.
Mà khi Vân Phi Dương nhảy dựng lên, thừa nhận chính mình là Vân Phi Dương, từng ánh mắt mới hiện ra vẻ kiêng kị.
Đây chính là ngưu nhân có thể giết Chuẩn Tiên nha.
Người trong thôn, cảnh giới cao nhất cũng chỉ đến Bán Tiên đại viên mãn, ở trước mặt hắn, hoàn toàn không chịu nổi một kích.
– Hắn là Vân Phi Dương?
Tiểu Việt ngơ ngác.
Làm một người lập chí muốn trở thành Tiên Đế, lúc hắn nghe sự tích Vân Phi Dương, có thể nói hâm mộ muốn chết.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ bả vai hắn nói:
– Tiểu tử, loại độc ngươi hạ, quá ngây thơ.
– Ách
Mặt Tiểu Việt nhất thời bắt đầu nóng lên.
Vân Phi Dương cũng không có làm khó Tiểu Việt, chỉ tạm thời ở trong thôn, bởi vì hắn cần một chút thời gian, để thích nghi Chân Vũ Thần Vực.
Đồng thời cũng muốn biết vì sao thôn trưởng tiểu thôn hoang dã sẽ nhận biết mình.
– Có hơi phiền toái.
Vân Phi Dương nói.
Nếu như trong giới, bị người nhận biết không quan trọng, dù sao không ai có thể uy hϊế͙p͙ được mình.
Đi vào Chân Vũ Thần Vực, có người cảnh giới càng cao cường hơn, vạn nhất có ý tưởng đối với mình, vậy thì rắc rối.
Đột phá đến Chuẩn Tiên trung kỳ, Vân Phi Dương rõ ràng phát giác được, thực lực mình đề cao gấp mười lần Chuẩn Tiên sơ kỳ.
Chuẩn Tiên hậu kỳ thì sao?
Tiên nhân thì sao?
Không khó tưởng tượng, thực lực sẽ chỉ càng thêm khủng bố.
Cho nên Vân Đại Tiện Thần tiến vào Chân Vũ Thần Vực, đầu tiên muốn làm là ẩn mình tu luyện.
Vài ngày sau.
Vân Phi Dương từ trong miệng thôn trưởng biết được một số sự việc Chân Vũ Thần Vực, biết muốn muốn trở nên mạnh hơn, nhất định phải tiến vào thành trì hoặc Tiên Tông.
Ở tại thành trì tu luyện, được cho là tán tu, tiến vào Tiên Tông thì thuộc về có bối cảnh.
Lựa chọn tán tu hay là Tiên Tông
Vân Phi Dương thì thầm.
Sau cùng lựa chọn tán tu, không có ý định vào Tiên Tông, dù sao ước thúc quá lớn, còn không bằng tự thú tự mãn.
Vân Đại Tiện Thần cũng không biết, khi hắn tiến vào Chân Vũ Thần Vực, các đại tiên tông đã nhận được tin tức, số lớn nhân mã xuất động, đang tìm hắn khắp vực.
Bên trong chuyện này không phải đều muốn lôi kéo hắn cũng có tâm thuật bất chính.
Trong tam Giới hỗn chiến, Vân Phi Dương biểu hiện ra chấn kinh Chân Vũ Thần Vực, đồng thời cũng làm cho rất nhiều cường giả để mắt tới.
Nếu như tìm được trước một bước, vơ vét toàn bộ, không thể nghi ngờ là đại thu hoạch.
Tiên Tông đơn giản muốn lôi kéo hắn.
Cường giả khác chỉ muốn đánh cướp hắn.
Muốn mệnh Vân Phi Dương tất nhiên là Bắc Môn gia, Nam Môn gia.
Bọn họ thu được tin tức Vân Phi Dương tiến vào Chân Vũ Thần Vực, tự nhiên cũng điều động số lớn cao thủ tìm kiếm khắp nơi.
Riêng Chuẩn Tiên hậu kỳ cũng xuất động bốn tên.
Vân Phi Dương cũng không biết những điều này, giờ phút này, hắn vẫn ở trong thôn, tiếp tục nghe ngóng sự việc Chân Vũ Thần Vực.
Xác thực mà nói, hắn đang đắm chìm trong Đạo Ý không cách nào tự kềm chế.
Thân thể tiến vào Chân Vũ Thần Vực, Vân Phi Dương mới hiểu được, tại sao người người hướng tới vị diện cao đẳng.
Thuộc tính trong thiên địa, càng phong phú toàn diện, cực kỳ cường hãn.
Đây chỉ là trong thôn, nếu như tiến vào trong trấn, tiến vào trong thành trì, thiên địa thuộc tính và Đạo Ý chỉ càng mạnh.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực.
Hắn đã quyết định, trời sáng xuất phát, tiến về thành trì lân cận, trước lăn lộn thân phận lại nói.
– Vân đại ca.
Tiểu Việt đẩy cửa vào, bưng một đống hoa quả, nói:
– Ta hái ngoài sơn cốc một ít hoa quả mùi vị không tệ, ngươi đến nếm thử.
– Ừm.
Vân Phi Dương cầm một quả táo, chỉ gặm một ngụm, nhất thời cảm giác thịt quả cùng nước trái cây ẩn chứa Đạo Ý.
Không hổ là Chân Vũ Thần Vực!
Cả hoa quả đều ẩn chứa Đạo Ý, khó trách Tiểu Việt tuổi như vậy đã có thể đột phá đến Bán Tiên.
Chân Vũ Thần Vực cường hãn rung động Vân Phi Dương.
ắ ể ể ầHắn có thể xác định, dù một con lợn ở chỗ này, mỗi ngày chỉ ăn ngủ cũng có thể thành Thần thú.
Ta chỉ mới đến.
Những cường giả sinh tồn lâu ở chỗ này không biết lĩnh ngộ Đạo Ý đến tầng thứ gì.
Thực quá chờ mong giao thủ cùng võ giả!
Ngày thứ hai, Vân Phi Dương lên đường rời đi.
Lúc thôn trưởng tiễn đưa, ngưng trọng nói:
– Vân tiểu hữu, dã ngoại nguy hiểm trùng điệp, ngươi phải cẩn thận.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói:
– Ta có thể tự vệ.
Hắn đã biết, Chân Vũ Thần Vực trải rộng hung thú, một khi rời đi, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp được nguy hiểm.
– Tiểu Việt.
Trước khi đi, Vân Phi Dương nói:
– Về sau ngươi sẽ trở thành Tiên Đế.
Đây không phải chế giễu, đây là cổ vũ.
– Ừm.
Tiểu Việt trọng gật đầu, nói:
– Vân đại ca, ta sẽ cố gắng!
Vân Phi Dương rời thôn trang, bước vào trên đường tiến về thành trì.
Đưa mắt nhìn hắn rời đi, thôn trưởng ngữ khí sâu xa nói:
– Người phi thăng này, nếu như không vẫn lạc, tương lai nhất định có thành tựu lớn.
Thôn dân tán thành.
Có thể tại giới chém giết Chuẩn Tiên, bây giờ phi thăng tới Chân Vũ Thần Vực, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn bọn họ hoàn toàn sẽ không hoài nghi, Vân Phi Dương có thể trở nên càng mạnh.
Chỉ là.
Chuyện thứ nhất muốn mạnh lên, chính là sống sót.
Nếu không, hết thảy đều là nói suông, cho dù tư chất tốt cũng chỉ biến thành hạt bụi.
Oanh!
Sơn lâm u ám, đột nhiên truyền đến tiếng nổ mạnh đánh vỡ bình tĩnh lâu dài.
Xoát!
Vân Phi Dương nhảy lên nhẹ nhàng rơi trên tàng cây.
Phía dưới, hung thú như hổ như sư thể trạng to lớn, thực lực có thể so với Chuẩn Tiên sơ kỳ ngã xuống.
Ngực nó bị xuyên thủng, một khỏa tinh hạch sáng chói lăn xuống.
Hưu!
Vân Phi Dương vung tay lên, cầm tinh hạch trong tay, lại lắc lắc đầu nói:
– Loại hung thú cấp bậc này uẩn dục ra tinh hạch có Đạo Ý quá yếu.
Rời đi thôn làng đã ba ngày.
Trên đường, hắn gặp được rất nhiều hung thú, giết không ít, thu được đại lượng tinh hạch.
Tuy bên trong ẩn chứa Đạo Ý nhưng vô cùng yếu ớt, xa kém xa Tiên thạch lấy được từ bọn người Bắc Môn Tùng
Ai.
Vân Phi Dương tìm một sơn động, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, thu Đạo Ý trong tinh hạch.
Sau đó, tiến vào tạo hóa giới chỉ, dựa vào 200 lần thời gian gia tốc, tiếp tục thôi diễn Thái Thanh Kiếm Quyết và Túng Bộ Di Vị.
– Hả?
Đột nhiên, hắn phát giác được bên ngoài sơn động có động tĩnh, lúc này hoàn hồn, đã thấy mấy bóng người từ chỗ tối nhảy ra.
– Đại ca!
– Tiểu tử vừa rồi giết Hổ Sư Thú kia nhất định ở bên trong!