Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1290
Chương: Bắt Đầu Tấn Công
Tinh Tộc và Quỷ Tộc ngưng chiến, Cửu U Giới tiến vào giai đoạn tương đối bình tĩnh, nhưng không ai sẽ nghĩ tới, sau khi ngưng chiến vài ngày, một đám võ giả không rõ lai lịch lấy tốc độ cực nhanh công chiếm một thành trì nào đó của Tinh Tộc.
Nhanh bao nhiêu?
Chỉ ngắn ngủi một canh giờ.
Hai quân đoàn đóng giữ thành trì có hơn 2 vạn binh lính hoàn toàn bị ngược trước mặt đám võ giả lai lịch bất minh, thực lực cường hãn.
Không chỉ như thế.
Hai thành trì khác cũng diễn ra tình huống tương tự, vẻn vẹn mấy canh giờ, ba thành trì của Tinh Tộc thất thủ.
Bên ngoài mấy ngàn dặm.
Bên ngoài một tòa thành khác của Tinh Tộc, vạn tên võ giả khoác áo giáp, được huấn luyện nghiêm chỉnh ngang nhiên phát động tấn công, dù thân thể rất nhỏ trước mặt Tinh Tộc nhưng hình thành khí thế lại cực mạnh.
Hậu phương, trăm võ giả dựng lên từng Oanh Thiên Pháo, oanh kích hướng về cổng thành to lớn.
Oanh! Oanh!
Qua mấy vòng, cổng thành bị phá vỡ, thành tường nhiều chỗ sụp đổ.
Xoát!
Xoát!
Mấy tên Vạn Phu Trưởng đóng giữ thành trì phẫn nộ bay ra đánh tới đám võ giả đang tiến công.
“Hô!”
Vừa mới động thủ thấy thấy một tôn vượn thú to lớn bỗng nhiên ngưng tụ trên hư không vung hai nắm đấm oanh tới.
“Bành!”
Một quyền vừa xuất, hai tên Vạn Phu Trưởng đạt tới Thiên Tôn sơ kỳ bị chấn nát thành mưa máu tại chỗ.
– Mẹ kiếp, quá yếu.
La Mục thu hồi thần thông lộ vẻ mặt khó chịu.
Nguyên lai, những võ giảnày là binh lính linh tộc, mà La Mục thì phụng mệnh Gia Cát Cẩm tới đây chiếm tòa thành này.
Vân Lịch cùng Long Chấn Vũ bọn người, từ lâu chia ra mấy cái đường, cầm xuống các loại khóa chặt thành trì.
Hai tên Vạn Phu Trưởng vẫn lạc khiến cho binh lính Tinh Tộc trong nội thành hãi nhiên đại biến, sĩ khí kịch liệt xuống thấp.
– Giết!
– Giết!
Bên Linh tộc, sau khi Tướng quân La Mục đánh giết địch tướng đối phương, sĩ khí phóng đại, nhao nhao nắm lấy vũ khí do Chân Long Hóa Khí Quyết ngưng luyện ra giết vào thành trì.
Đối mặt binh lính Linh tộc có trang bị tinh xảo, có thực lực cường đại, có ăn ý tuyệt đối, Hắc Diệu Quân mạnh nhất Tinh Tộc hoàn toàn bị nghiền ép.
Ngắn ngủi một canh giờ, tòa thành này đã bị công phá, mà hơn 2 vạn Tinh Tộc đóng giữ thành trì bị toàn diệt.
La Mục đứng trên thành lâu, nói.
– Chắc đám Vân Lịch cũng đã cầm xuống mục tiêu.
Nói rồi bắt đầu chỉnh đốn quân đội, tấn công đến một tòa thành trì khác.
Hắc Thằng thành, trong đại điện.
Khi biết bốn tòa thành lần lượt thất thủ sau mấy canh giờ ngắn ngủi, Trọng Tôn Đình chau mày.
– Đại ca, nhất định là Quỷ Tộc!
Đại tướng Hác Liên Lưu nói.
– Kỳ quái, lúc nào Quỷ Tộc có quân đoàn cường đại như vậy, tại sao chưa từng nghe nói?
Long Đa cau mày.
Trọng Tôn Đình nói.
– Dựa theo các thành trì bọn họ công chiếm, hiển nhiên muốn bao vây Sơn Lĩnh thành.
Vẻ mặt ba tên Đại tướng nghiêm túc.
Long Đa nói.
– Sơn Lĩnh Thành là trọng địa quân sự của Hắc Thủy ngục, nếu như bị công phá, chẳng khác nào mất đi toàn bộ Hắc Thủy ngục.
Trọng Tôn Đình nói.
– Long Đa, nhanh điều động quân đội của ngươi lấy tốc độ nhanh nhất trợ giúp Sơn Lĩnh thành, dù như thế nào cũng không thể mất tòa thành này.
– Tuân mệnh.
Long Đa rời đi, không bao lâu đã suất lĩnh lấy năm mươi vạn đại quân của mình trùng trùng điệp điệp chạy về phía Sơn Lĩnh thành.
Trong một tòa thành trì, bị công chiếm Vân Phi Dương xem kĩ địa đồ, nói.
– Địa thế Sơn Lĩnh thành hiểm yếu, dễ thủ khó công, nếu như không đoán sai, beenn Tinh Tộc đang phái binh tới đó.
Gia Cát Cẩm nói.
– Ta đã lệnh bọn người La Mục tấn công Sơn Lĩnh thành sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
– Không được.
Vân Phi Dương nói.
– Vì an toàn, để ta tự mình đi xem thế nào.
– Ta cũng đi.
Gia Cát Cẩm nói.
Vân Phi Dương ôm nàng biến mất trong đại sảnh, lấy tốc độ cực nhanh bay về hướng Sơn Lĩnh thành.
“Hô!”
Gió lạnh thổi loạn, Gia Cát Cẩm núp trong ngực nam nhân của mình, nói.
– Chàng giống như đã mạnh lên.
– Phải.
Vân Phi Dương cười nói.
– Nam nhân của nàng đã bế quan một đoạn thời gian rất dài.
– Hiện tại đến cảnh giới gì?
Gia Cát Cẩm hỏi.
– Bí mật.
Vân Phi Dương cười nói.
Gia Cát Cẩm không hỏi thê,.
Vân Phi Dương hiện tại xác thực mạnh hơn trước kia, nhưng không chủ động bạo phát, dù cường giả cấp Giới Chủ cũng nhìn không thấu cảnh giới cùng thực lực chân chính của hắn.
Sơn Lĩnh thành, thành trì lớn nhất Hắc Thủy ngục, thành này được núi vây quanh, địa thế hiểm yếu, Tinh Tộc binh lính đóng giữ bên trong nhiều đến 30 vạn.
– Trời ạ.
Đứng trên một ngọn núi bên ngoài thành trì, La Mục ngạc nhiên nói.
– Tòa thành này lớn hơn rất nhiều so với mấy thành lúc trước công phá nha.
Vân Lịch góp lời.
– Gia Cát tướng quân nói, thành này là thành lớn nhất Hắc Thủy ngục, cũng là yếu địa quân sự trọng yếu nhất.
– Vậy còn chờ gì, mau động thủ đi.
La Mục nhếch miệng cười nói.
– La thúc, bên trong khẳng định có rất nhiều cường giả, chúng ta có nên chờ sư phụ đến?
Trầm Thanh hỏi.
– Không cần chờ.
La Mục nói.
– Gia Cát tướng quân có nói, sau khi chúng ta gặp nhau thì trực tiếp khởi xướng tấn công.
“Xoát!”
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Sơn Lĩnh nội thành bay ra từng Tinh Tộc võ giả dáng người to lớn, hiển nhiên đã phát hiện bên ngoài có đại quân tới gần. Thực lực bọn hắn phần lớn đều đến sơ giai Chí Tôn, Thiên Tôn.
“Hắc.”
La Mục sờ mũi, nhếch miệng cười nói.
– Bọn họ ngược lại giết ra.
Nói rồi bay qua.
Vân Lịch, Trầm Thanh và Long Chấn Vũ theo sát phía sau.Hai phe căn bản không nói gì đã trực tiếp xuất thủ, mà bốn người La Mục tuy chỉ có cảnh giới Chí Tôn nhưng đối mặt mấy chục Tinh Tộc cường giả, lại không chút yếu thế.
– Phi Long Tại Dã!
“Hô!”
Trên bầu trời, từng cự Long lấp lóe ánh sáng kim sắc gào thét mà đến trực tiếp giải quyết mấy tên Tinh Tộc Thiên Phu Trưởng.
– Thuẫn Kích!
Trầm Thanh lơ lửng giữa không trung, Thần lực bạo phát hóa thành cự thuẫn trấn áp Tinh Tộc cường giả phía trước.
La Mục cũng không cam lòng yếu thế, vận dụng thần thông Kim Cương Thần hóa thành vượn thú bạo lực oanh tạc hết thảy.
Bỉ ổi nhất vẫn là Vân Lịch, hắn không có vận dụng Thần lực mà dựa vào tốc độ tới gần ám sát mục tiêu, trong thời gian cực ngắn, Tinh Tộc cường giả bay ra từ nội thành đã bị bọn người La Mục tiêu diệt, dù Thiên Tôn sơ kỳ cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Thực lực đám La Mục không ngừng đề cao, lĩnh ngộ Thần thông càng sâu, thực lực cũng dần được thể hiện ra.
– Quá yếu, không có tính khiêu chiến a.
La Mục treo giữa không trung nói.
Vân Lịch còn nhếch miệng cười nói.
– Đều là Thiên Tôn sơ kỳ, tốt nhất đến trung kỳ, hậu kỳ đánh mới đã tay.
Vừa dứt lời, võ giả hắn chờ mong, chỉ thấy ngoài Sơn Lĩnh thành, một đạo bị Tinh khí bao phủ ánh sáng nổ bắn đến.
Người chưa tới, uy áp khủng bố đã cuốn tới, sắc mặt bốn người đột biến, cùng cả kinh hô.
– Bán Tiên!
– Chết!
Đại tướng Long Đa đi đầu bay đến phẫn nộ giơ chưởng, thực lực tam phẩm Bán Tiên bạo phát, Tinh khí hóa thành bốn cự thủ ngang nhiên đập tới.
– Xong!
La Mục vừa rồi còn rất vênh váo nhất thời lòng sinh không ổn, muốn chạy trốn cũng đã không thể.
Sắc mặt mấy người Vân Lịch cũng khó coi.
Trước mặt tam phẩm Bán Tiên, bọn họ tuyệt đối ở yếu thế, thậm chí, năng lực đối kháng cũng không có.
– Liều!
La Mục phẫn nộ rống to, Thần lực trong cơ thể toàn diện bạo phát hóa thành một tôn vượn thú to lớn đón lấy đại thủ đang đánh tới.
Mấy người Vân Lịch cũngtoàn diện bạo phát, dù biết rõ không địch lại cũng không ngồi chờ chết.
Nhưng ngay thời điểm bọn hắn làm tốt chuẩn bị tử chiến, một đạo lưu quang cực tốc bay tới, chính là Vân Phi Dương, hắn ôm Gia Cát Cẩm, một cánh tay giơ lên, quát.
– Phiên Thiên Thủ!
“Hô!”
Trong khoảnh khắc, mây đen cấp tốc tụ tập trên không Long Đa, hoang vu đại thủ thông qua tầng mây vô tình trấn áp xuống.