Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1291
Chương: Lại Diệt Đại Tướng!
Đối mặt tứ phẩm Bán Tiên – Long Đa, đu bọn người La Mục bạo phát Thần lực cũng không thể chống lại, dù sao, lực lượng song phương quá cách xa.
Nhưng dù như thế, bốn người không thúc thủ chịu trói, toàn bộ bạo phát Thần lực và lực lượng bản thân.
“Hừ.”
Long Đa cười lạnh.
– Không biết tự lượng sức mình!
Hắn thấy mình tiện tay thì có thể bóp chết bốn người phía trước như bóp chết con kiến.
– Chết đi!
“Hô —— “
Bốn cự thủ gào bay đến.
Nhưng vào lúc này, nơi xa đột nhiên bộc phát ra khí tức cường đại, một đạo lưu quang cực tốc bay tới.
Rất mạnh, mạnh phi thường, mạnh đến nổi để lòng Long Đa dâng lên cảm giác không ổn, cả kinh hô.
– Ngũ phẩm Bán Tiên?
Hắn đang chất vấn là bởi vì không thể xác định người tới có mạnh hơn ngũ phẩm hay không!
– Phiên Thiên Thủ!
Đột nhiên, đối phương quát lạnh.
“Hô!”
Mây đen cấp tốc ngưng tụ trên không, một đại thủ như đến từ tinh không vô tận ngang nhiên trấn áp xuống.
Thời khắc đó.
Thiên địa như mây đen, trong nháy mắt tối thui, lực lượng mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống để kiến trúc, thành tường trong Sơn Lĩnh thành phía dưới nháy mắt vỡ nát!
“Phốc!”
“Phốc!”
Tinh Tộc võ giả trong nội thành nhao nhao phun máu, người tu vi thấp thì vẫn lạc tại chỗ.
Dư uy loại này mang đến phá hư cực kỳ khủng bố, dù đại quân Linh cách đó trăm lý cũng bị chấn động, khí huyết sôi trào.
– Là Phi Dương ca!
– Sư phụ thật mạnh!
Đám người La Mục ngốc trệ.
Long Đa đứng trong khu vực bị đại thủ trấn áp càng hãi nhiên, trong lòng dâng lên khí tức tử vong nồng đậm.
Hiện tại hắn đã đoán được, thực lực người đang bay tới tuyệt đối siêu việt ngũ phẩm, hoàn toàn không kém gì Trọng Tôn Đình!
– Không!
Đứng trước tử cảnh, Long Đa phẫn nộ rống to, tiếp theo kích phát toàn bộ lực lượng, da thịt chuyển màu đá, mở ra hình thức cuồng bạo mạnh nhất.
Không thể chết.
Dù như thế nào cũng phải sống sót!
“Hô!”
Sau khi Long Đa khai hỏa toàn bộ phòng ngự, đại thủ như đến từ thiên ngoại kia cuối cùng trấn áp xuống.
“Ầm ầm!”
Đại thủ oanh lên mặt đất, gợn sóng năng lượng mạnh mẽ trong nháy mắt khuếch tán, Sơn Lĩnh thành bị quấy rối, điên cuồng vỡ nát.
Một lúc sau.
Bụi đất kết thúc, đại thủ biến mất.
Một trong các Đại tướng Tinh Tộc, tứ phẩm Bán Tiên – Long Đa nằm trong hố lớn của chưởng ấn, bắp thịt vỡ nát, máu thịt be bét.
Hắn không chết.
Nhưng chỉ còn lại một hơi.
Nói đúng hơn là, Vân Phi Dương ôm Gia Cát Cẩm cực tốc bay tới, xuất một chiêu Phiên Thiên Thủ đã trực tiếp miểu sát tứ phẩm Bán Tiên!
Khóe miệng bọn người La Mục xuất hiện vẻ mỉm cười.
Bị tên yêu nghiệt này đả kích vô số lần, giờ thấy hắn miểu sát cường giả Bán Tiên, bọn họ đã không còn quá chấn kinh.
Trong Sơn Lĩnh nội thành bị tàn phá, Tinh Tộc võ giả và binh lính đứng lên từ trong phế tích lại trợn tròn mắt.
Đại tướng a!
Chiến đấu lực mạnh nhất Tinh Tộc.
Vậy mà bị một chưởng đánh thành dạng này?
“Xoát!”
Vân Phi Dương rơi vào trước người Long Đa, lạnh lùng ra lệnh.
– Chiếm tòa thành này.
– Tuân lệnh!
Đám La Mục quát lớn.
– Tấn công!”Xoát!”
“Xoát!”
Linh tộc binh lính sớm đã chuẩn bị kỹ càng nhao nhao bay lên, khởi xướng tấn công về hướng Sơn Lĩnh thành vỡ vụn, trăm khỏa Oanh Thiên Pháo càng bành bành bành oanh tạc.
Đại tướng bị đánh sấp mặt, cổng và tường thành đổ sụp, sĩ khí của 20 vạn trú quân trong nội thành Sơn Lĩnh đại giảm, đối mặt Linh tộc binh lính bưu hãn, kết quả chỉ có một, tan tác.
Mà trong lúc công thành, Vân Phi Dương thả Gia Cát Cẩm xuống, một tay đặt trên đầu Long Đa, thôn phệ lực phun trào.
Thực ra, hắn có thể tung một chưởng vỗ chết tứ phẩm Bán Tiên này, nhưng vẫn hạ thủ lưu tình, mục đích cũng là giữ lại năng lượng hạch trong đan điền đối phương.
Đây chính là thuốc bổ.
Giết thì rất đáng tiếc.
“A!”
Thôn phệ lực không ngừng thôn phệ năng lượng Long Đa, mà hắn bị trọng thương thì chỉ có thể thống khổ kêu thảm, sau cùng dần dần mất đi tư duy.
Một lúc lâu sau.
Thành trì trọng yếu nhất Hắc Thủy ngục – một trong tứ đại ngục Tinh Tộc bị Linh tộc đại quân công kích mà đổi chủ, mất đi tòa thành trì này cũng đại biểu, Tinh Tộc mất đi một ngục.
Gia Cát Cẩm lúc này hạ lệnh tu sửa thành trì này làm cứ điểm, nửa ngày đi qua, được mấy vạn binh lính Linh tộc tu sửa, thành tường và cổng thành bị hao tổn đã được kiến tạo lại.
“Ông!”
Cùng lúc đó, một tòa phòng ngự đại trận xuất hiện triệt để bao phủ Sơn Lĩnh thành, bố trận cũng không phải Vân Phi Dương, mà là ngàn tên Trận Pháp Sư của Đông Lăng Học Phủ.
Cảnh giới võ đạo bọn họ không cao nhưng trải qua huấn luyện, bố trí trận pháp cũng rất ổn.
– Tướng quân.
Một binh lính đến báo.
– Ngoài ngàn dặm, năm mươi vạn đại quân Tinh Tộc đang chạy tới.
Gia Cát Cẩm nỉ non.
– Hẳn là quân đội của tên Đại tướng kia.
Nàng nhìn về phía bọn người La Mục trong quân doanh, nói.
– Cửu đại quân đoàn, nghênh chiến.
– Tuân lệnh!
La Mục mấy người tuân lệnh, suất lĩnh quân đội của mình bay ra khỏi thành giết tới.
Dựa theo biên chế Gia Cát Cẩm, một quân đoàn 2 vạn người, chín quân đoàn thì có 18 vạn.
18 vạn đối 50 vạn.
Binh lực thật quá cách xa nhưng bọn người La Mục lại chẳng sợ hãi, cuối cùng gặp mặt đại quân của Long Đa.
– Giết!
– Giết!
18 vạn binh lính Linh tộc tế ra binh khí, rống giận giết qua, khí thế rất mạnh, vượt qua cả đại quân Tinh Tộc 50 vạn.
Một trận chiến này.
Đánh trọn vẹn một ngày.
Một trận chiến này.
Cũng triệt để thể hiện chiến đấu lực của binh lính Linh tộc được Gia Cát Cẩm luyện nhiều năm huấn cộng thêm việc Vân Phi Dương không tiếc đắp vào các loại tư nguyên.
Mạnh.
Mạnh phi thường!
Đối mặt50 vạn Tinh Tộc binh lính thân thể to lớn, 18 vạn Linh tộc binh lính tựa như hung thú phát cuồng, lại giống như một thanh kiếm sắc, kiếm phong (*) chỉ đánh đâu thắng đó!
Kiếm phong: Mũi kiếm.
Trong khu vực ngàn trượng, vô số thân thể khổng lồ ngã trên mặt đất chồng chất thành vô số cao sơn, máu tươi ngưng tụ hóa thành huyết hà, mùi máu tươi gay mũi lan tràn trong không khí.
50 vạn Hắc Diệu Quân của Long Đa trong một ngày bị diệt diệt hơn 20 vạn, còn lại chạy trối chết.
Cửu đại quân đoàn Gia Cát Cẩm thống lĩnh có 18 vạn quân, thương tổn và thương vong cộng lại chỉ mới mấy ngàn.
Có thể có ít thương vong như vậy cũng nhờ cửu đại quân đoàn chính là quân đoàn tinh nhuệ của Linh tộc đại quân, mà đám Tướng quân như La Mục cũng có thực lực phi phàm.
Sau khi khai chiến, bọn họ lần lượt chém giết Thiên Phu Trưởng, Vạn Phu Trưởng của đối phương, đả kích sĩ khí Tinh Tộc đại quân.
– Binh lính Tinh Tộc này mạnh hơn trong tưởng tượng của ta, thương vong hơi nhiều.
Gia Cát Cẩm tự trách.
Mấy ngàn thương vong, nàng đã cảm thấy cao.
Nếu để cho Quỷ Tộc hoặc võ giả tinh thông quân sự nghe được, nhất định sẽ sụp đổ.
Hấp thu năng lượng Long Đa, trở về từ Phi Dương đại lục – Vân Phi Dương còn cười nói.
– Đã rất không tệ.
Gia Cát Cẩm nói.
– Chúng ta cứ tiến công như vậy, Quỷ Tộc cũng đã nhận được tin tức.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói.
– Tiếp tục tiến công.
Gia Cát Cẩm lấy địa đồ ra nói.
– Ta tính phát động nhiều đường trong thời gian cực ngắn chiếm ba ngục còn lại nhưng cần càng nhiều binh lực.
– Bao nhiêu?
Vân Phi Dương hỏi.
Gia Cát Cẩm hơi hơi trầm ngâm rồi nói.
– Một trăm vạn.