Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1271
Chương: Thân Bại Danh Liệt
Dựa vào võ đạo kết tinh của ngũ phẩm Bán Tiên, Huyền Cửu Trọng có thể từ Thiên Tôn đại viên mãn bước vào Bán Tiên, mà cảnh giới rất vững chắc.
Nhưng trước mặt Vân Phi Dương vẫn yếu rối tinh rối mù, dù không có triệt để bạo phát, lấy lực lượng thân thể đơn thuần nhất cũng có thể tuỳ tiện chà đạp.
Đám người quan chiến kinh ngạc đến ngây người.
Thiên tài đan vũ mạnh nhất Dược Giới bị giẫm dưới chân để bọn hắn bị trùng kích rất lớn.
Huyền Cửu Trọng không đành lòng chịu nhục nhã, phẫn nộ hét lớn một tiếng, bạo phát hết thần thông trong thể nội.
Kim sắc lưu quang bay ra từ thân thể, hình thành vòng xoáy sinh ra hấp lực cường đại.
Đây là Thôn Phệ thần thông của Thôn Phệ Thần, có thể thôn phệ hết thảy, từ đó chiếm thành của mình.
Hỗn Độn Hỏa của Thu Y Thủy bị thần thông này thôn phệ, trở thành vật của Huyền Cửu Trọng.
Đáng tiếc, tên này tính toán sai một bước, chính là, lấy thực lực hắn bây giờ đâu có thể thôn phệ Vân Phi Dương?
“Xoát!”
Lực lượng kinh khủng cùng linh hồn lực trực tiếp bao phủ thôn phệ vòng xoáy, Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, điên cuồng luyện hóa.
“A —— “
Huyền Cửu Trọng kêu thảm.
Một khắc này, hắn trải qua mọi loại thống khổ tra tấn, muốn thu hồi thần thông đã không thể.
– Chuyện gì xảy ra?
– Kim quang là cái gì thế?
– Huyền công tử giống như rất thống khổ!
Mọi người kinh ngạc không thôi.
“Hưu!”
Đột nhiên, kim sắc quang mang biến mất không thấy gì nữa trước mắt bao người, Huyền Cửu Trọng nằm rạp trên mặt đất, toàn thân run rẩy.
Thôn Phệ thần thông của Thôn Phệ Thần đã bị Vân Phi Dương triệt để thu hết, điên cuồng luyện hóa, chiếm thành của mình.
Một lát sau.
Đan điền Vân Phi Dương ngưng tụ ra một vòng xoáy quỷ dị, mà đây cũng là Thần thông của Thôn Phệ Thần.
Nói đúng hơn là, hiện tại hắn lại nhiều thêm một loại thuộc tính, lại tìm được một Thần hồn khác.
Kết thúc?
Chưa.
Vân Phi Dương vung tay lên, bắt Huyền Cửu Trọng đang run rẩy lại, cường đại linh hồn lực trong nháy mắt dung nhập vào trong.
Cùng lúc đó, thôn phệ thuộc tính vừa mới dung nhập trong đan điền chen chúc ra, tiến lên vô cùng bá đạo.
“A!”
Thần sắc Huyền Cửu Trọng dữ tợn kêu thảm, thanh âm truyền khắp diễn võ trường khiến người ta rùng mình.
– Đáng giận!
Trên quan chiến đài, ánh mắt Bắc Minh Phách lấp lóe tia lạnh lùng, tiếp theo bay ra ngoài, đánh tới Vân Phi Dương.
Lúc này, nếu như hắn không ý thức được Huyền Cửu Trọng sẽ đại nạn, vậy thì không xứng làm Minh Chủ.
“Hưu!”
Nhưng Bắc Minh Phách vừa bay ra ngoài, một đạo lưu quang đã ngăn trước mặt hắn, Tửu Bán Tiên híp mắt, cười nói.
– Bắc Minh Minh Chủ, ngươi muốn quấy nhiễu trận đấu sao?
Khi nói chuyện, khí tức mạnh mẽ bạo phát, hiển nhiên đang cảnh cáo đối phương đừng làm loạn.
– Ngươi…
Ánh mắt Bắc Minh Phách lạnh lùng, nhưng thực lực lão nhân này không kém mình, có hắn kéo chân, mình tuyệt rất khó xông vào.
“Phù phù.”
Nhưng vào lúc này, võ đài truyền đến âm thanh rơi xuống, đưa mắt nhìn lại thì thấy Huyền Cửu Trọng uể oải ngã trên mặt đất, thần sắc vẫn dữ tợn vặn vẹo.
Trí nhớ tên này bị Vân Phi Dương trộm hết, Hỗn Độn Hỏa và Chân Long hạch trong đan điền bị thu lấy, triệt để biến thành phế nhân.
“Hưu!”
Vân Phi Dương thu hồi linh hồn và thôn phệ thuộc tính, ánh mắt nhìn về phía Ái Thiên Đạo trên đại điện, nhếch miệng xuất hiện tà tiếu.
Ái Thiên Đạo không khỏi lạnh run.
– Yến cung chủ, ngày hôm nay Vân Phi Dương ta sẽ thay Nguyệt Hoa Đan Cung thanh lý môn hộ, ngài không ý kiến chứ?
Vân Phi Dương cười nói.
Yến cung chủ?
Mọi người hoảng hốt, tiếp theo nhìn theo ánh mắt Vân Phi Dương, chỉ thấy một lão giả đang mặc y phục người hầu đang ngồi cạnh Thu Y Thủy.
“Xoát!”
Yến Thượng Hải triệt tiêu ngụy trang, hiển lộ ra khuôn mặt đang vô cùng căm hận, phẫn nộ nói.
– Làm phiền Vân tiểu hữu!
– Là Yến cung chủ!
Rất nhiều người quan chiến cả kinh hô.
Tất cả trưởng lão Nguyệt Hoa Đan Cung cũng đại biến, dù sao, tiền nhiệm cung chủ đã mất tích mấy chục năm, sinh tử không rõ.
Vân Phi Dương một tay nắm Lăng Thiên chiến kích, lãnh đạm nói.
– Ái Thiên Đạo cùng Huyền Cửu Trọng cấu kết với nhau làm việc xấu, trộm lấy Hỗn Độn Hỏa của nữ nhân ta, hãm hại Yến cung chủ bị ép nhường ngôi.
– Hôm nay ta lợi dụng lợi khí trong tay, chém giết ác tặc này.
Khi nóichuyện, từng bước đi đến đại điện.
“Hô!”
Sát khí nồng nặc tràn ngập đến, mọi người ở Nguyệt Hoa Đan Cung cảm nhận được cỗ sát khí đáng sợ kia, tâm thần không khỏi rung động.
Ái Thiên Đạo hoảng sợ sắc mặt tái nhợt, hắn muốn chạy nhưng bị Chiến Thần uy áp chiếu thẳng lại khó có thể bước ra một bước.
Tử vong ngày càng gần.
Hắn không muốn chết, hắn muốn tiếp tục sống, cho nên hoảng sợ nhìn về phía Bắc Minh Phách, hô.
– Bắc Minh Minh Chủ, cứu…cứu ta!
Sắc mặt Bắc Minh Phách âm trầm, nhưng bất lực, bởi vì Tửu Bán Tiên nhìn chằm chằm mình, không thể nhúc nhích mảy may.
– Không ai có thể cứu ngươi.
Vân Phi Dương đi từng bước một đến, Lăng Thiên chiến kích trong tay nhẹ nhàng huy động, nói.
– Dùng tử vong để rửa sạch linh hồn dơ bẩn đi.
“Hưu!”
Một đạo lưu quang nổ bắn ra ra giống như lưỡi hái tử thần, chém rụng đầu lâu Ái Thiên Đạo dễ như trở bàn tay.
“Phốc!”
Máu tươi phun trào như suối trước mặt các Trưởng lão để từng người bọn hắn ngây ra như phỗng.
Thi đấu võ đạo kết thúc.
Rất nhiều người đều không ngờ rằng Huyền Cửu Trọng sẽ bại dứt khoát, dễ dàng như vậy.
Không ai nghĩ tới Vân Phi Dương sẽ dùng Thứ Tiên Khí chém giết Cung chủ Nguyệt Hoa Đan Cung tại chỗ.
Sẽ không ngờ Yến Thượng Hải nhường ngôi là bị Ái Thiên Đạo bức hϊế͙p͙.
Càng sẽ không nghĩ tới thần tượng bọn họ sùng bái trộm Hỗn Độn Hỏa của Thu Y Thủy, là tiểu nhân vô sỉ từ đầu đến đuôi.
Trên màn sáng lớn, trí nhớ hình ảnh Huyền Cửu Trọng lần lượt được hiện ra, bên trong hiện ra việc hắn như thế nào cấu kết cùng Ái Thiên Đạo, như thế nào trộm lấy Hỗn Độn Hỏa của Thu Y Thủy.
– Mẹ kiếp, chúng ta bị lừa!
– Tên này thật xảo trá!
Sau khi rất nhiều võ giả thấy hình ảnh trí nhớ của Huyền Cửu Trọng, sắc mặt từng người đỏ bừng, tiếp theo tức giận không thôi.
Bi kịch nhất không ai qua được đệ tử cùng các cao tầng Nguyệt Hoa Đan Cung, bởi vì bọn họ bị lừa rất thảm, thậm chí còn nối giáo cho giặc.
– Cung chủ, chúng ta có tội!
Tất cả Trưởng lão cùng nhau quỳ trước mặt Yến Thượng Hải, sắc mặt vô cùng thống khổ, áy náy.
Yến Thượng Hải lắc lắc đầu.- Ta đã nhường vị không còn là cung chủ, các ngươi muốn bái thì bái nàng đi.
Nói rồi nhìn về phía Thu Y Thủy, tất cả Trưởng lão tỉnh ngộ, tiếp theo hướng về Thu Y Thủy hành lễ.
– Tham kiến Cung chủ!
Thu Y Thủy ngốc trệ.
Bắc Minh Phách rời khỏi nhưng cũng không theo Huyền Cửu Trọng, bởi vì sau khi sự việc, tên này như chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.
Vì vinh dự Thần Đan Minh, phải bỏ qua.
Nói thật, hắn còn muốn cảm tạ Vân Phi Dương, bởi vì từ đầu đến cuối đều không nói việc Huyền Cửu Trọng, Ái Thiên Đạo và Thần Đan Minh cấu kết với nhau ra.
Rất rõ ràng.
Vân Phi Dương đang cấp cho Thần Đan Minh lối thoát, mà nếu người đứng đầu một minh như hắn còn nhìn không ra, vậy sống uổng phí.
Đan Vũ giao đấu kết thúc.
Võ giả đến xem chiến lần lượt xuống núi, nhưng đi ngang qua sơn môn đều sẽ tận lực dừng lại nhìn về phía Huyền Cửu Trọng cực độ suy yếu đang bị trói trên cây cột.
“Phi!”
– Tiểu nhân hèn hạ!
Mọi người phỉ nhổ.
Thiên tài mạnh nhất Dược Giới trước kia không chỉ mất đi một thân tu vi võ đạo và Hỗn Độn Hỏa, mà còn triệt để thân bại danh liệt.