Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1270
Chương: Lấy Danh Nghĩa Thần
Vân Phi Dương lấy Túy Ảnh Bộ huyền diệu đăng tràng gây nên oanh động không nhỏ, nhưng để rất nhiều người khịt mũi coi thường.
Kẻ này thật rất giả vờ.
Đến lúc đối mặt nhất phẩm Bán Tiên Huyền công tử, hi vọng còn có thể tiêu sái như thế.
Sau khi Vân Phi Dương đăng tràng, Huyền Cửu Trọng cũng đi tới, hắn không cao điệu giống main, rất điệu thấp đi bộ đến.
– Huyền công tử thật khiêm tốn.
Mọi người khen.
Vân Phi Dương lắc đầu, nghĩ thầm.
– Đám người này thật sùng bái Huyền Cửu Trọng.
– Bất quá.
Hắn cười nói.
– Ngược người bọn hắn sùng bái trước mặt bọn hắn mới thú vị.
“Đạp.”
Huyền Cửu Trọng đi lên võ đài, khí tức Bán Tiên cường thế trong nháy mắt bạo phát, từng đạo liên y mắt trần có thể thấy khuếch tán ra bốn phía.
“Ông! Ông! Ông!”
Khí tức tiếp xúc trận pháp ở mép võ đài để chúng trở nên vặn vẹo, mà mười mấy Thiên Tôn đại viên mãn phụ trách gia trì lộ vẻ mặt nghiêm túc.
– Thật mạnh!
– Bán Tiên đây sao?
Tâm thần bọn họ chấn kinh, tràn ngập lo lắng đối với giao đấu sắp bắt đầu, lo lắng một khi Huyền công tử bạo phát, tất cả mọi người có thể ổn định được trận pháp hay không?
Vân Phi Dương thì cạn lời.
Tên này cố ý phóng thích khí tràng rõ ràng khoe khoang thực lực mình với thế nhân, con bà nó chứ, khiêm tốn ở đâu?
Sau khi hai người lên đài, Nguyệt Hoa Đan Cung trưởng lão nói.
– Căn cứ quy định, lần này đấu võ cấm sử dụng bất kỳ binh khí nào.
Lời vừa nói ra, rất nhiều người cười.
Không thể động dụng binh khí, Vân Phi Dương còn có năng lực gì đi tranh phong với Huyền công tử?
Tửu Bán Tiên khẽ nhíu mày.
Sinh tử đấu võ mà cấm dùng binh khí, rất hiển nhiên, Nguyệt Hoa Đan Cung phương cố ý thiên vị.
– Không sao.
Vân Phi Dương cười nói.
– Hai quả đấm của ta đủ để giải quyết tên xảo trá này rồi.
Mọi người khịt mũi coi thường.
Nguyệt Hoa Đan Cung trưởng lão nói.
– Như vậy, đấu võ chính thức…
– Chậm đã.
Huyền Cửu Trọng ngăn cản, nhìn về phía Vân Phi Dương nói.- Nếu ta thắng, Thứ Tiên Khí trả lại cho ta.
“Bành!”
Vân Phi Dương vung tay lên, Lăng Thiên chiến kích ầm vang rơi xuống đất, cười nói.
– Ngươi thắng, ta tự tuyệt, nó sẽ là của ngươi.
– Đây chính là Thứ Tiên Khí?
Mọi người đánh giá chiến kích, trong ánh mắt hiện ra chấn kinh.
Mã Thượng Tái nói.
– Chậc chậc, không nghĩ tới tên này có chiến kích Thứ Tiên Khí.
Lý Tề Phi và Sa Bảo Long cũng kinh thán.
Sau khi Lăng Thiên chiến kích xuất hiện hấp dẫn ánh mắt mọi người, bọn họ hiểu thần binh lợi khí như thế chỉ có thiên tài như Huyền công tử mới xứng sử dụng.
Thấy chiến kích, Huyền Cửu Trọng cũng yên tâm.
– Huyền công tử.
Nguyệt Hoa Đan Cung trưởng lão hỏi.
– Có thể bắt đầu chưa?
Huyền Cửu Trọng gật đầu.
Như thế, Trưởng lão lần nữa cất cao giọng tuyên bố.
– Thần Đan Minh Huyền Cửu Trọng, Thượng Càn đan cung Vân Phi Dương, đấu võ bắt đầu!”
Nói xong, người cấp tốc bay ra khỏi đài.
“Ba.”
Huyền Cửu Trọng hợp hai tay lại, khí tràng Bán Tiên cấp lần nữa bộc phát chấn động trận pháp ở mép run lẩy bẩy.
Mười mấy Thiên Tôn đại viên mãn đang vững chắc trận pháp lại âm thầm kêu khổ.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Bọn họ cũng không dễ dàng, làm gì lần lượt phóng thích khí tràng làm khó người ta chứ.
– Theo ta thấy.
Hắn dừng một chút, cười nói.
– Không bằng giải thoát cho bọn họ.
Hai chữ Giải Thoát vừa ra, quanh thân Vân Phi Dương bộc phát ra Thần uy cường thế sóng biển hóa thành ngập trời điên cuồng hướng lao tới bốn phía.
“Oanh!”
Một tiếng nổ vang, trận pháp mấy chục Thiên Tôn gia trì nhất thời vỡ vụn, mà bọn họ thì từng người thổ huyết bay ra ngoài, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Cỗ lực lượng vừa rồi kia quá mạnh, mạnh đến nổi mười mấy Thiên Tôn đại viên mãn không có năng lực liên thủ đối kháng!
– Khí tràng thật mạnh!
Rất nhiều võ đạo cường giả chấn kinh.
Huyền Cửu Trọng cũng bắt đầu lo lắng, mình hai lần bạo phát chỉ để trận pháp run rẩy, người này vừa bạo phát đã đánh tan, khí thế mạnh hơn mình xa.
Phải.
Vân Phi Dương nắm giữ Thần Cách hoàn chỉnh, bàn về khí tràng, tuyệt đối phi thường trâu bò.
Đương nhiên.
Trâu không chỉ khí tràng, còn có thực lực, khi trận pháp vỡ vụn, Vân Phi Dương động, hóa thành vô số tàn ảnh.
“Xoát!”
“Xoát!”
Rất nhanh, trên võ đài, hàng trăm hàng ngàn tàn ảnh lít nha lít nhít hình thành khiến người ta hoa mắt.
Rất nhiều võ giả không phân rõ, đâu là bản thể Vân Phi Dương, đâu là hư ảnh.
Huyền Cửu Trọng cũng chảy mồ hôi lạnh, giờ phút này hắn cũng không cách nào phán đoán hư ảnh thật giả.
Không thể phủ nhận, bàdiệun về đan đạo, hắn có thể so tay với Vân Phi Dương, nhưng bàn về võ đạo.
Thật rất yếu.
Yếu đến nổi lúc Vân Phi Dương đang không ngừng thi triển thân pháp vẫn không quên trêu đùa.
– Tiểu tử, ta cho ngươi một lần cơ hội thi triển át chủ bài mạnh nhất để chuyển bại thành thắng.
– Đáng giận!
Huyền Cửu Trọng phẫn nộ, hai tay đánh r thủ ấn a phức tạp, quát lạnh.
– Vạn Vật Tịch Diệt Chưởng!
“Hô!”
“Hô!”
Trong khoảnh khắc liên tục đánh ra mấy chục đạo chưởng ấn đánh tan toàn bộ tànảnh tràn ngập trên võ đài.
Đáng tiếc cũng không đánh trúng Vân Phi Dương, mà hắn còn xuất hiện sau lưng Huyền Cửu Trọng, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, cuồng bạo lực lượng phun trào.
“Bành!”
Tiếng nổ vang truyền đến, Huyền Cửu Trọng bị Vân Phi Dương đánh bay đến mép võ đài, sau lưng một mảnh cháy đen.
“Tê!”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Bắc Minh Phách thì đứng lên, ánh mắt lấp lóe vẻ chấn kinh, hiển nhiên không nghĩ tới, Huyền Cửu Trọng đột phá đến nhất phẩm Bán Tiên bị Vân Phi Dương chà đạp dễ dàng như thế.
Ba thiên kiêu bên ngoài Nguyệt Hoa Sơn cũng lộ sắc mặt nghiêm túc.
Bọn họ cảm nhận được khí thế của Huyền Cửu Trọng, người này không chỉ là nhất phẩm Bán Tiên hàng thật giá thật, mà đã vô cùng vững chắc.
Vân Phi Dương này dễ như trở bàn tay đánh bay, thực lực chỉ sợ đã đến cấp độ nhất phẩm Bán Tiên đỉnh phong.
Tửu Bán Tiên cười không nói.
Vân Phi Dương biểu hiện cường hãn chỉ có một khả năng, chính là trong một năm ngắn ngủi, thuận lợi lĩnh ngộ được một tầng của Thượng Càn Tiên Công.
– Huyền công tử không chịu nổi một kích?
– Không phải không chịu nổi một kích, mà tên kia quá lợi hại!
Thời khắc mọi người nghị luận, Vân Phi Dương thi triển thân pháp xuất hiện trước mặt Huyền Cửu Trọng, một chân giẫm trên lưng hắn, lạnh lùng nói.
– Đan Vũ thiên tài mạnh nhất Dược Giới?
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Đám người tận mắt nhìn thấy Đan Vũ thiên tài được xem như truyền kỳ của Dược Giới bị Vân Phi Dương giẫm lên, bị chà đạp tôn nghiêm.
“A!”
Đột nhiên, Huyền Cửu Trọng phẫn nộ rống to, quanh thân hiện ra kim sắc quang mang, khủng bố Thần lực trong nháy mắt bạo phát.
“Vù vù —— “
Cùng lúc đó, trong miệng hắn bay ra một đạo kim sắc lưu quang, nó vô hạn mở rộng, sinh ra hấp lực mãnh liệt!
– Thôn Phệ thần thông?
Vân Phi Dương cười lạnh, lúc này giơ tay lên, nói.
– Đến đây, xem ai hút ai!
“Vù vù!”
Lực lượng cường đại bạo phát, trong nháy mắt bao phủ vòng xoáy thôn phệ kia, tiếp theo thôi động Nghịch Thiên Quyết, bắt đầu điên cuồng luyện hóa.
– Cái gì!
Huyền Cửu Trọng phóng xuất ra át chủ bài mạnh nhất hãi nhiên đại biến, hoảng sợ muốn thu hồi Thôn Phệ thần thông.
Đã muộn.
Thôn Phệ thần thông của Thôn Phệ Thần một khi đã xuất ra, một khi bị Vân Phi Dương bao phủ, đó sẽ thuộc về hắn.
– Tiểu tử.
Vân Phi Dương nói.
– Ngươi không xứng nắm giữ loại thần thông này, ngày hôm nay ta lấy danh nghĩa Thần, thu hồi.
– Không…
Huyền Cửu Trọng gầm thét.