Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1272
Chương: Ta Sẽ Chờ Huynh!
Không đến mấy ngày.
Những chuyện xảy ra ở Nguyệt Hoa Đan Cung như cuồng phong thổi khắp toàn bộ Dược Giới, từ đó gây nên oanh động xưa nay chưa từng có.
Thời khắc đó.
Không ai đi để ý việc Huyền Cửu Trọng thua Vân Phi Dương khi tranh đấu đan vũ, mà chỉ để ý người này nguyên lai là một tiểu nhân hèn hạ.
– Đáng giận!
– Chúng ta bị hắn lừa gạt mấy chục năm!
– Nguyên lai, Hỗn Độn Hỏa của hắn là trộm lấy từ trên người Thu Y Thủy, trái lại hãm hại nàng!
Nhiều năm sùng bái giờ lộ bộ mặt thật dối trá khiến cho đan giả Dược Giới rất phẫn nộ, rất tự trách.
Không qua mấy ngày, lại có một tin tức truyền đến, Thu Y Thủy bị bêu danh mấy chục năm tiếp nhân chưởng chức Cung chủ Nguyệt Hoa Đan Cung.
– Cần phải thế.
Mọi người đều đồng ý.
Dù sao, bao nhiêu năm rồi, Thu Y Thủy một mực gánh vác oan khuất, bị đám người thóa mạ xem thường.
Nguyệt Hoa Đan Cung, trong mật thất.
Hỗn Độn Hỏa không ngừng xuất hiện để nhiệt độ chung quanh không ngừng gia tăng, tại chừng một lát, dần dần thu liễm.
“Hô!”
Vân Phi Dương thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cười nói.
– Từ giờ trở đi, hỏa diễm thuộc về cô lại trở về.
Thu Y Thủy nhẹ nhàng mở mắt, cảm thụ được Hỗn Độn Hỏa thuộc về mình, nước mắt rơi xuống.
Bị khu trục khỏi Nguyệt Hoa Đan Cung, nàng nghĩ tới báo thù, nhưng từ chưa tưởng tượng được mình còn có thể lần nữa nhận lại được Hỗn Độn Hỏa.
– Cám ơn.
Thu Y Thủy nức nở nói.
Vân Phi Dương cười đáp.
– Khách khí.
Thu Y Thủy đứng lên, ẩn ý đưa tình nhìn hắn.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
– Cô sẽ không lấy thân báo đáp đó chứ?
– Huynh đã nói.
Thu Y Thủy theo sát đi tới, lấy hết dũng khí nói.
– Ta là nữ nhân của huynh mà.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta chỉ vì giúp cô mới nói như vậy, cô đừng coi là thật.
– Đúng không?
Thu Y Thủy cúi đầu xuống, ánh mắt hiện lên một chút ảm đạm, lại xóa đi nước mắt, miễn cưỡng cười nói.
– Ta còn có việc cần phải xử lý.
– Đi thôi.
Vân Phi Dương nói.
– Ta nghỉ ngơi một hồi.
Thu Y Thủy rời đi, mà nhìn bóng lưng uyển chuyển kia, Vân Phi Dương nói thầm.
– Thật xin lỗi.
Hắn đến Dược Giới vì để trả lại hài cốt Thần Nông Thị và tu luyện đan đạo. Không có cân nhắc nhi nữ tình trường, huống hồ đã đạt đến thập nhất phẩm Đan Vương cũng nên lên đường rời đi.
Ngày thứ hai.
Được Yến Thượng Hải chủ trì, Thu Y Thủy thuận lợi tiếp chưởng chức Cung chủ Nguyệt Hoa Đan Cung, mà chuyện thứ nhất sau khi tiếp nhận chính là kết minh cùng Linh Tuyền Tông và Thượng Càn Đan Cung.
Tất cả Trưởng lão không có bất cứ ý kiến gì.
Dù sao, hai thế lực này đều có quan hệ với Vân Phi Dương.
Bất quá.
Lúc Thu Y Thủy tiếp nhận Cung chủ, Vân Phi Dương lặng yên rời đi, vào một mật thất bên ngoài Thần Đan Minh mấy chục dặm, thuận lợi tìm đến Võ phần và Võ đạo kết tinh.
– Cũng may, tên kia chỉ hấp thu một phần mười năng lượng.
Vân Phi Dương nói thầm cũng đọc qua Võ phần.
Phía trên ghi lại lý giải về võ đạo và một vài vũ kỹ áp đảo Thiên Giai, tỉ như Vạn Vật Tịch Diệt Chưởng Huyền Cửu Trọng thi triển lúc trước là một trong số đó.
– Dựa theo cảnh giới Chân Vũ Thần Vực phân chia, loại chưởng pháp này hẳn đến thứ Tiên cấp, có thể bế quan tại Dược Giới một đoạn thời gian, tu luyện vũ kỹ bên trong Võ phần luyện rồi rời đi cũng không muộn.
Vân Phi Dương trở về Nguyệt Hoa Đan Cung, vội vàng nói chuyện với Thu Y Thủy nhau vài câu, sau đó dung nhập vào Phi Dương đại lục.
Muốn tu luyện vũ kỹ trong Võ phần, muốn thu võ đạo kết tinh còn thừa, mà đan đạo tự nhiên cũng muốn tu luyện.
Bề bộn nhiều việc, vô cùng bận bịu.
Đến mức Vân Phi Dương tu luyện trọn vẹn năm mươi năm trong Phi Dương đại lục.
– Vạn Vật Tịch Diệt Chưởng!
Hô! Hô! Hô! Hô! Hô!
Diễn võ trường phủ Thành chủ, vô số chưởng ấn tràn ngập, khí thế bàng bạc khiến người ta kinh thán.
“Bành!”
“Bành!”
Mỗi một chưởng đều cực kỳ tinh chuẩn đánh vào trước ngực Thao Thiết, còn hắn thì không ngừng lui nhanh, sau cùng miệng sùi bọt mép ngã quỵ nghĩ thầm.
– Tên này lấy ta làm bao cát…
– Không tệ.
Vân Phi Dương thu hồi chưởng, cười tươi.
Chưởng pháp thứ Tiên cấp được hắn lĩnh ngộ đại thành, trong lúc xuất thủ biến ảo trăm chưởng ấn, một khi bạo phát chân chính, đủ để cho vạn vật tịch diệt.
Đề bạt không chỉ vũ kỹ.
Năm mươi năm qua, Vân Phi Dương triệt để hiểu rõ đan đạo kết tinh Đan Đế cấp, dù không sử dụng Tử Liên Nghiệp Hỏa cũng có thể luyện chế ra nhất phẩm Kim Đan, nắm giữ thực lực nhất phẩm Đan Đế.
Cảnh giới võ đạo cũng đề bạt không ít.
ể ố ẩGiờ phút này, Vân Phi Dương đã thuận lợi bước vào Thiên Tôn sơ kỳ, có thể dễ dàng chống lại nhị phẩm Bán Tiên.
Hắn có thể từ Chí Tôn hậu kỳ bước vào đại viên mãn, lại bước vào Thiên Tôn bởi vì hấp thu bộ phận võ đạo kết tinh rồi lĩnh ngộ Thượng Càn Tiên Công đến tầng thứ ba.
“Ha ha ha!”
Nhưng vào lúc này, La Mục hưng phấn chạy tới, huơ tay múa chân.
– Phi Dương ca, ta đột phá đến Chí Tôn đại viên mãn rồi!
– Cắt.
Vân Lịch nơi xa còn khinh thường.
– Thật chậm.
Tên này ba ngày trước đã thuận lợi đột phá đến Chí Tôn đại viên mãn, mấy người Long Chấn Vũ và Độc Cô Cần cũng lần lượt đạt đến cấp bậc này.
– Không tệ, không tệ.
Vân Phi Dương cười nói.
La Mục cảm kích.
– Nhờ Phi Dương ca lấy võ đạo kết tinh ra để cho chúng ta hấp thu.
Nguyên lai, Vân Phi Dương lấy võ đạo kết tinh của Quân Lăng Thiên ra để bọn người La Mục hấp thu, lúc này mới để bọn hắn trong mấy chục năm đột phá đến Chí Tôn đại viên mãn.
– Thực lực các ngươi đề cao mới có thể phụ tá ta tốt hơn hoàn thành sứ mệnh tái tạo Thần Giới.
Vân Phi Dương cười nói.
Võ đạo kết tinh mặc dù không tệ nhưng giá trị đối với hắn kém xa Thượng Càn Tiên Công. Dù sao, đề bạt một tầng thì sẽ đề bạt một cảnh giới nhỏ, đây tuyệt đối nghịch thiên.
Ngược lại, ngộ tính bọn người La Mục có hạn, tu luyện Tiên Pháp đề bạt cực chậm, cho nên hấp thu võ đạo kết tinh Bán Tiên cấp càng cấp tốc hơn.
Sau khi tu luyện kết thúc, Vân Phi Dương về ngoại giới, mà Dược Giới giờ phút này đã qua đi một năm.
Trong một năm, biến hóa rất lớn.
Thu Y Thủy dựa vào Hỗn Độn Hỏa và Thiên Địa Hỏa, không chỉ tu luyện Đa Viêm Luyện Đan Thuật có thành tựu, đan đạo cảnh giới cũng tăng lên đến Lục phẩm.
Thiên phú nàng không kém với Huyền Cửu Trọng, chỉ cần tu luyện, thành tựu Đan Đế, không hề khó khăn.
– Muốn đi?
Một ngày này, Vân Phi Dương đứng trên ngọn núi, Thu Y Thủy nhẹ nhàng đi tới hỏi.
– Ừm.
Vân Phi Dương nói khẽ.
– Ta còn có chuyện muốn làm không thể lưu lại Dược Giới quá lâu.
Thu Y Thủy muốn nói cái gì lại khẽ cắn môi mỏng chôn lời nói trong lòng. Thực ra, lúc dung hợp Hỗn Độn Hỏa, nàng đã đã dự cảm được một ngày này.
– Sau khi ta rời đi, Linh Đan Tông nhờ cô.
Vân Phi Dương nhờ vả.
Thu Y Thủy đáp.
– Ừm.
Vân Phi Dương nhìn Huyền Cửu Trọng thần chí không rõ đầu bù tóc rối trước sơn môn, nói.
– Sinh tử của hắn, cô cứ quyết định.
Thu Y Thủy nói.
– Ta sẽ cho hắn giải thoát.
– Ta đi đây.
Vân Phi Dương phất phất tay.
– Có thời gian, ta sẽ tới thăm cô, khi đó cô sẽ là nữ nhân của ta.
Nhìn bóng người dần dần rời xa, ánh mắt Thu Y Thủy xuất hiện tia không muốn, nhẹ gió thổi tới, thổi loạn tóc xanh.
– Vân Phi Dương!
Nàng hô.
– Ta sẽ chờ huynh!