Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1264
Chương: Cung Chủ Tiền Nhiệm, Yến Thượng Hải
Vân Phi Dương xuất hiện trong sơn động, đi đến trước mặt lão giả đang hấp hối, đột nhiên nhíu mày lại.
Người này gầy như que củi, tay chân có vết thương, hiển nhiên, bị đánh gãy tứ chi.
Lão giả nằm trên ván gỗ cảm thấy có người tới gần, suy yếu giương mắt, khi hắn phát hiện người đến rất xa lạ, trong ánh mắt đục ngầu hiện lên một chút hi vọng.
– Người trẻ tuổi ………cứu ………cứu ta
Yết hầu run rẩy phát ra thanh âm yếu ớt lại khàn khàn.
Vân Phi Dương lắc đầu nói.
– Trạng thái ngươi quá kém, dù đan dược thượng đẳng cũng vô lực nghịch chuyển.
Lão giả tóc xù nghe vậy, hi vọng đột nhiên sụp đổ.
Bất quá Vân Phi Dương đi tới, một tay đặt trên mạch đập hắn, nói.
– May mắn mà gặp được ta.
Khi nói chuyện, sinh mệnh thuộc tính bàng bạc như sóng biển điên cuồng rót vào, bổ sung sinh mệnh lực cho hắn.
Lão giả chấn động.
Đây là thuộc tính sinh mệnh!
Được sinh mệnh cường đại uẩn dục, lão giả sắc mặt đang tái nhợt dần hồng nhuận, kinh mạch bị hao tổn cũng nhanh chóng khép lại.
Không hề nghi ngờ.
Vân Phi Dương có sinh mệnh thuộc tính gần như có khả năng khởi tử hồi sinh!
Mấy canh giờ sau.
Được sinh mệnh thuộc tính uẩn dục, tinh thần lão giả ngày càng sung mãn, tay chân bị đánh gãy cũng triệt để khôi phục.
Hắn đứng dậy, run run hai tay cảm kích nói.
– Đa tạ tiểu hữu cứu giúp.
Bị giam nhiều năm như vậy, hắn cho rằng vận mệnh mình đã kết thúc, không nghĩ tới còn có thể tiếp tục sống.
– Tiện tay mà thôi.
Vân Phi Dương nói.
Lời vừa nói ra, tâm thần lão giả chấn động, thầm nghĩ.
– Người này có sinh mệnh thuộc tính, tất nhiên là đại nhân vật!
Vân Phi Dương nói.
– Nếu như không đoán sai, ngươi chính là Cung chủ tiền nhiệm của Nguyệt Hoa Đan Cung, Yến Thượng Hải?
Vừa rồi lúc điều trị thương thế cho lão đầu, hắn phát hiện, trong đan điền người này có một loại nguyền rủa nào đó, phong ấn đan đạo cùng võ đạo.
Lời nguyền này giống nguyền rủa trong thân thể Thu Y Thủy, hiển nhiên, xuất phát từ một người.
Mở ra nguyền rủa, Vân Phi Dương phát hiện cảnh giới lão nhân này đạt tới nhất phẩm Bán Tiên.
Nếu như không nhing nguyền rủa cũng có thể dựa vào thực lực lão suy đoán, lão là Cung chủ tiền nhiệm của Nguyệt Hoa Đan Cung.
Yến Thượng Hải giật mình.
– Tiểu hữu nhận biết lão hủ?
Vân Phi Dương nói.
– Lúc trước không biết, hiện tại đã biết.
– A.
Yến Thượng Hải ứng một tiếng, chợt trong ánh mắt lóe lên căm giận ngút trời.
Vân Phi Dương nói.
– Yến cung chủ rơi vào tình trạng như thế chắc hẳn bởi vì Ái Thiên Đạo.- Không sai!
Yến Thượng Hải nắm đấm, cả giận nói.
– Người này cấu kết Thần Đan Minh cướp vị trí Tông Chủ của ta.
Vân Phi Dương nói.
– Không dối gạt Yến Cung chủ, ta đến cũng vì chuyện này.
Yến Thượng Hải không có giấu diếm, nói ra sự việc vài chục năm trước.
Như Thu Y Thủy nói.
Vị Bán Tiên này cũng lâm vào hôn mê do một loại độc nào đó, sau khi tỉnh lại thì phát hiện đan đạo và võ đạo bị phong ấn, Ái Thiên Đạo bức bách, buộc giao ra vị trí Cung Chủ.
Đột nhiên nhường ngôi, khẳng định sẽ bị cao tầng sinh nghi, mà Ái Thiên Đạo lại lấy lý do không thể lưu lại Huyền Cửu Trọng thuận lợi tiếp chưởng Hoa Nguyệt Đan Cung.
Trước để Huyền Cửu Trọng trộm Hỗn Độn Hỏa của Thu Y Thủy, sau diễn một màn kịch Huyền Cửu Trọng bị thương tiến vào Thần Đan Minh, từ đó thuận lợi khống chế Yến Thượng Hải.
Mỗi một bước đều là kế hoạch.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Hảo thủ đoạn.
– Bất quá.
Hắn có chút khó hiểu.
– Ta rất hiếu kì, vì cái gì ngươi còn sống mà không bị diệt khẩu?
Yến Thượng Hải hơi chút trầm mặc, nói.
– Tiểu hữu có chỗ không biết, Nguyệt Hoa Đan Cung ta mặc dù không như Thần Đan Minh nhưng có Đan Đạo Thuật độc môn.
Không phải Cung chủ, không thể tu luyện, lão hủ sở dĩ sống đến bây giờ vì một mực không có nói ra Đan Đạo Thuật kia.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương cười.
– Yến cung chủ nói một chút, Đan Đạo Thuật độc môn của quý Cung đi?
– Cái này
Yến Thượng Hải trầm mặc, hoặc nói, hắn cảnh giác, âm thầm suy đoán, người này có phải do Ái Thiên Đạo cố ý phái ra hay không.
Nghĩ như thế.
Càng thêm cảnh giác.
Vân Phi Dương thấy hắn không nói, run run vai nói.
– Đã không nói, vậy thì thôi, Yến cung chủ, theo ta đi gặp người quen.
– Người quen?
Yến Thượng Hải ngạc nhiên.
Trong đình viện.
Nghịch Thiên Quyết bao phủ, Yến Thượng Hải lặng yên không một tiếng động đi vào, khi hắn nhìn thấy Thu Y Thủy thần sắc đột nhiên ngốc trệ.
Đồng dạng.
Thu Y Thủy cũng khẽ giật mình.
Nàng xem Cung chủ như phụ thân, bởi vì tất cả thành tựu đều nhờ hắn dạy bảo.
Nhưng cho đến khi mình bị đánh cắp hỏa diễm, bị phong ấn, thái độ trở nên cải biến, sau cùng còn đuổi mình ra.
Một khắc này.
Thu Y Thủy mới biết được, Cung chủ mình xem như phụ thân sở dĩ quan tâm mình chỉ bởi vì đan đạo tư chất, mất đi thì đã không có bất kỳ giá trị gì.
– Hài tử.
Yến Thượng Hải run rẩy, nói.
– Vì cái gì con lại trở về.
Thu Y Thủy đau lòng, âm thanh này thật đáng nhớ.
Nếu không có bị khu trục, sợ rằng nàng sẽ bổ nhào qua, thút thít trong ngực lão nhân.
Thu Y Thủy nhịn xuống, trên mặt nàng không có bất kỳ tâm tình gợn sóng gì, thậm chí, xoay người sang chỗ khác.
Yến Thượng Hải thở dài một hơi.
– Thu Thủy.
Vân Phi Dương nói.
– Yến cung chủ năm đó giống cô cũng bị hạ độc, vì bảo toàn cô nên mới đuổi cô ra khỏi tông môn.
Thu Y Thủy cứng ngắc.
Vân Phi Dương nói.
– Nếu không, cô sao có thể an toàn rời khỏi Nguyệt Hoa Đan Cung, có thể sống đến bây giờ.
Yến Thượng Hải yêu thương Thu Y Thủy, hắn không ngu nên sớm đã nhìn ra vài manh mối vốn hắn muốn điều tra việc này, nhưng bị Ái Thiên Đạo tiên hạ thủ vi cường, khống chế mất.
Yến Thượng Hải tự biết vô lực nghịch chuyển, chỉ có thể cầu xin đối phương, buông tha Thu Y Thủy, Ái Thiên Đạo vì lấy được độc môn đan thuật, lại nhận định Thu Y Thủy lật không nổi bọt nước, vì vậy mới tha cho nàng.
Như thế mới có một màn Yến Thượng Hải lấy thân phận Cung chủ đuổi Thu Y Thủy ra Nguyệt Hoa Đan Cung.
Nói đơn giản.
Đuổi Thu Y Thủy ra cũng hi vọng nàng rời khỏi nơi này, có thể sống sót.
Bất quá.
Có một số việc, rất khó đoán trước.
Thu YThủy chôn hận ý trong lòng, ẩn vào Linh Tuyền Tông lại ngoài ý muốn kết bạn với Vân Phi Dương.
Như thế, tiểu ngư trong mắt Ái Thiên Đạo lại mang theo một đầu cá mập, mang theo sóng biển ngập trời giết trở lại Nguyệt Hoa Đan Cung.
Biết được Cung chủ vì bảo toàn mình, nước mắt Thu Y Thủy rơi xuống, khóc như một đứa bé.
Yến Thượng Hải tự trách.
– Hài tử, là bản Cung chủ sai, để con chịu oan mấy chục năm.
Phù phù.
Hắn quỳ trên đất, hướng về Vân Phi Dương dập đầu.
– Vân thiếu hiệp, lão hủ từng này tuổi đã coi nhẹ hết thảy, nhưng xin ngươi rửa sạch oan khuất cho Y Thủy.
– Yến cung chủ, không thể, không thể.
Vân Phi Dương vội vàng đỡ Yến Thượng Hải lên, nói.
– Y Thủy là nữ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ không nhẫn nhịn người nói xấu nàng, thương tổn nàng.
Yến Thượng Hải khẽ giật mình.
Tiếp theo nhìn về phía Thu Y Thủy, cười nói.
– Tốt, tốt, có câu nói này, lão hủ yên tâm.