Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1265
Chương: Tự Báo Tông Môn Cùng Tính Danh
Ba ngày sau, sáng sớm.
Bên ngoài diễn võ trường Nguyệt Hoa Đan Cung, đan giả đến từ bốn phía sớm đã chiếm cứ vị trí quan chiến có lợi nhất.
Bọn họ yên tĩnh chờ đợi.
Chờ đợi giao đấu đặc sắc nhất diễn ra.
Ông!
Trên không, hình ảnh trận pháp cũng bắt đầu vận chuyển, hình ảnh trên đan đài hiện ra, đan giả trong ngàn dặm xung quanh đều có thể thấy.
– Đan đài thật lớn!
Một người là Đan Vương thập nhị phẩm, một người là Đan Vương thập nhất phẩm, loại đan đấu cấp bậc này thật hiếm thấy.
Bên ngoài Nguyệt Hoa Sơn, rất nhiều đan giả tranh nhau nghị luận.
– Chư vị.Nhưng vào lúc này, một Trưởng lão đi lên đan đài, lớn tiếng nói.
– Hoan nghênh đến Nguyệt Hoa Đan Cung quan chiến đan đấu của hai đan đạo thiên tài kiệt xuất nhất.
Lời vừa nói ra để mọi người hừ lạnh không thôi.
Trong mắt bọn hắn, Huyền Cửu Trọng có loại phong độ này, đan giả có khí độ, mới là thiên tài kiệt xuất, còn về Vân Phi Dương, tạm thời không xứng.
Vì cái gì?
Bởi vì Vân Phi Dương xuất hiện quá đột ngột, lưu truyền tại Dược Giới đơn giản là sự tích hắn một người độc chiến bảy mươi Thiên Tôn cùng Bán Tiên.
Võ đạo trâu, không phủ nhận.
Nhưng nếu như chỉ từ Đan Vương nhất phẩm thăng lên Đan Vương thập nhất phẩm, vẫn không được bọn họ tán thành.
Trên đài, Trưởng lão cũng không nói nhảm, cất cao giọng nói.
– Như vậy, cho mời hai vị đan giả lên đài.
Nguyệt Hoa Sơn hoàn toàn yên tĩnh.
Vân Phi Dương đi lên đầu tiên, hắn ngày hôm nay mặc một đạo bào, cõng kiếm đỏ thẫm, không thể không nói, rất có khí chất, rất đẹp trai.
Đáng tiếc, ra sân như thế để mọi người xem thường, nghĩ thầm, tham gia đan đấu còn đeo một thanh kiếm cổ quái, thật trang bức.
Rất nhiều nữ hài cũng lạnh nhạt.
Nói thật, nếu như Vân Phi Dương không phải khiêu chiến Huyền Cửu Trọng thần tượng toàn dân, lấy tướng mạo hắn, khẳng định sẽ hấp dẫn không ít.
Vân Phi Dương nhảy lên đan đài, tiêu sái hất tóc đen, Tiên Thiên Chi Hỏa phun trào.
– Không chịu nổi!
– Tên này quá trang bức!
– Hừ, hi vọng lúc hắn đan đấu, có thể trang bức như vậy, mà không phải bị Huyền công tử ngược thương tích đầy mình.
Mọi người dưới đài cười lạnh không thôi.
Bọn họ hâm mộ, tên này còn có thể tiêu sái trang bức, đổi lại người khác, căn bản không có mặt mũi làm được.
Vân Phi Dương lên đài, Huyền Cửu Trọng cũng đến, hắn một thân đạo bào màu lam nhạt, trên mặt mang mỉm cười.
– Oa, Huyền công tử đẹp trai quá!
– Không được, ta kích động không thể hô hấp!
Dưới đài rất nhiều tiểu muội mê trai ửng đỏ gương mặt, trái tim nhỏ phanh phanh nhảy loạn.
Theo thanh âm reo hò, nghênh đón, lần đan đấu này, Huyền Cửu Trọng không thể nghi ngờ là tiêu điểm để vạn chúng chú mục, còn về Vân Phi Dương, căn bản không có người chú ý.
Không thể nói không vì ba thiên kiêu bên ngoài Nguyệt Hoa Sơn đang ngó chừng hắn.
– Còn tốt, sớm hoàn thành nhiệm vụ, bắt kịp đan đấu.
Mã Thượng Tái cười nói.
– Huyền Cửu Trọng kia giống như đã đột phá đến Bán Tiên.
Lý Tề Phi nói.
– Ta nghe nói đám lão gia hỏa kia để mắt tới người này, không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ được phong Thiên kiêu.
Sa Bảo Long nói.
Mã Thượng Tái nói.
– Nói như vậy, hai người đan đấu, xem như đối kháng giữa thiên kiêu.
– Ngựa, ngươi cảm thấy hai người ai thắng được trận này?
Lý Tề Phi hỏi.
– Nếu nhìn đan thuật, khẳng định là Huyền Cửu Trọng, dù sao thì hắn cũng xuất thân từ Thần Đan Minh, còn có Hỗn Độn Hỏa hiếm thấy.
– Ta cũng cho rằng như vậy.
Sa Bảo Long nói.
Lý Tề Phi phủ quyết.
– Ta luôn cảm thấy Vân Phi Dương này không đơn giản, hắn đã dám lấy đan đạo tiếp chiến, chắc có chút tài năng.
– Đến đi.
Sa Bảo Long cười nói.
– Trong mắt ngươi chỉ cần là võ giả đều không đơn giản, theo ta thấy, tiểu tử kia được phong làm Thiên kiêu, nội tâm bành trướng cực độ, đầu óc phát sốt đáp ứng đan đấu thôi.
Mã Thượng Tái đồng ý.
– Lão Sa nói không sai.
Lý Tề Phi lắc đầu không nói.
…
Huyền Cửu Trọng lên đài, tiếng nghị luận bình tĩnh lại, hắn đi đến trước đan bàn, chắp tay nói.
– Thần Đan Minh, Huyền Cửu Trọng.
Tự báo tông môn cùng tính danh, dù đấu võ hay đan đấu đều là một loại lễ nghi.
Vân Phi Dương tuân thủ loại lễ nghi này, cất cao giọng nói.
– Thành chủ Thiết Cốt Thành Vạn Thế đại lục, Tông Chủ Cuồng Tông Tiểu Thần Giới, đại đệ tử Linh Đan Tông Dược Giới, đồ đệ Tửu Bán Tiên Thượng Càn đan cung, Vân Phi Dương.
Mọi người co giật.
– Mẹ nó, ào ào giới thiệu một hồi, tên này thật quá kỳ hoa!
– Há, quên nữa.
Vân Phi Dương lần nữa chắp tay nói.
– Còn có Chiến Đấu Chi Thần Thần giới, Vân Phi Dương!
Tên này, danh hào quá nhiều.
Nhưng khi hắn nói đến Thần Giới, nói đến Chiến Đấu Chi Thần, con ngươi Huyền Cửu Trọng hiện lên một tia dị dạng. Tuy che giấu rất tốt nhưng vẫn bị Vân Phi Dương bắt được, hắn thầm nghĩ.
– Người này hẳn là người mang Thần hồn.
– Tên này đến từ Vọng Giới?
– Ta nghe nói vị diện tự xưng Thần này đã sớm bị hủy diệt một vạn năm trước, không nghĩ tới còn có người sống sót.
– Cuồng Tông Tiểu Thần Giới cũng là một tông môn thích tìm đường chết.
– Khó trách cuồng vọng như thế.
Mọi người nghị luận.
Dù khoảng cách dị thường xa xôi, bọn họ vẫn nghe nói về vị diện ngông cuồng xưng Thần, nghe nói qua Tiểu Thần Giới, còn về Vạn Thế đại lục, vị diện Phàm Giới cấp thấp thì chưa nghe nói qua.
Chậc chậc.
Mã Thượng Tái cười nói.
– Tên này danh hào không ít, xem ra, có cố sự rất đặc sắc.
…
Tự báo tông môn cùng tên, chính thức tiến vào đan đấu, mà hai người cũng đều đứng trước đan bàn.
Không thể không nói, lần đan đấu này quy cách cực cao, riêng cái bàn cũng đã dùng khoáng thạch hiếm thấy chế tạo.
Mà trước đan bàn, có rất nhiều giá thuốc, phía trên để dược tài phẩm chất cực cao, số lượng hơn vạn!
Đương nhiên.
Đan giả quan tâm nhất là lần này đan đấu so làm sao, lại so đan dược gì?
Rất nhanh, Nguyệt Hoa Đan Cung công bố quy tắc lần đan đấu này, một trận phân thắng thua, luyện chế đan dược là nhất phẩm Kim Đan!
Công bố quy tắc xong.
Đám đan giả nhất thời trợn tròn mắt.
– Trời ạ, lần đan đấu này vậy mà luyện chế Kim Đan!
– Đây chính là đan dược cấp Đan Đế, không có cảnh giới Đan Đế, có thể luyện chế ra sao?
Trong khi mọi người bàn luận, trưởng lão Nguyệt Hoa Đan Cung nói.
– Huyền công tử, có ý kiến gì không?
Huyền Cửu Trọng chắp tay nói.
– Vương trưởng lão, vãn bối không ý kiến.
– Thật có hàm dưỡng!
Mọi người khen một phen.
Trưởng lão nhìn về phía Vân Phi Dương nói.- Vân thiếu hiệp, có ý kiến?
Vân Phi Dương cười nói.
– Không ý kiến.
– Được.
Trưởng lão nói.
– Đan đấu giữa thủ tịch đại đệ tử Thần Đan Minh – Huyền Cửu Trọng cùng Thượng Càn đan cung – Vân Phi Dương, chính thức bắt đầu!
– Chậm!
Vân Phi Dương nói.
– Đừng vội bắt đầu, ta muốn nói ra suy nghĩ của mình.