Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1263
Chương: Đồng Lõa
Vân Phi Dương nói.
– Ba ngày sau trên đan đài, ta sẽ dùng thực lực hung hăng nhục nhã tiểu nhân cực dối trá cực như ngươi.
– Người này thật chảnh!
– Đúng vậy!
Rất nhiều đan giả khó chịu.
Tuy một năm trước, Vân Phi Dương cuồng loạn bảy mươi Thiên Tôn, lại liên tục chứng nhận đến thập nhất phẩm Đan Vương chấn kinh Dược Giới, nhưng bọn hắn vẫn ủng hộ Huyền Cửu Trọng vô điều kiện.
Dù sao cũng là người địa phương.
Mà Vân Phi Dương có khả năng đến từ ngoại Giới.
Huyền Cửu Trọng trước mặt người khác cần phải gìn giữ phong độ, không có đi để ý tới Vân Phi Dương mà nhìn về phía Thu Y Thủy, nói.
– Thu muội…
– Dừng lại!
Vân Phi Dương ngăn cản, lạnh lùng nói.
– Y Thủy hiện tại là nữ nhân của ta, ngươi đừng hô buồn nôn như vậy.
– Nữ nhân của ngươi?
Huyền Cửu Trọng khẽ nhíu mày, tiếp theo nhìn về phía Thu Y Thủy, giống như đang cầu xin chứng minh.
Thu Y Thủy không nói.
Hiển nhiên ngầm thừa nhận.
– Chậc chậc, Thu Y Thủy này vậy mà dính vào Vân Phi Dương, lợi hại, lợi hại.
– Trên đời đáng sợ nhất là nữ nhân dung mạo xinh đẹp, lại có thủ đoạn như thế này.
– Huyền công tử cũng thế nữa, Thu Y Thủy đã làm ra sự tình trơ trẽn, cần gì phải để ý tới chứ.
– Đúng đấy.
Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
– Ta hiểu.
Huyền Cửu Trọng ôn nhu cười một tiếng, nói.
– Chúc hai vị hạnh phúc.
Nói rồi phiêu nhiên rơi vào đại điện.
Bắc Minh Phách cũng rơi xuống, nhưng trong lòng rất không minh bạch, mình đường đường là ngũ phẩm Bán Tiên lại nhìn không thấu cảnh giới tiểu tử kia.
– Cửu Trọng.
Hắn ngưng trọng nhắc nhở.
– Kẻ này thâm bất khả trắc, thời điểm đan đấu không nên khinh địch.
– Ừm.
Huyền Cửu Trọng ứng một tiếng.
Linh hồn Vân Phi Dương cường hãn, hắn đã lĩnh giáo trong động phủ thần bí, nhưng lại không để trong lòng trong đan đấu, đơn giản cũng là nắm giữ Tiên Thiên Chân Hỏa và Địa Hỏa, không có gì để sợ hãi.
– Ba ngày sau, ta sẽ dùng đan đạo đánhtan tự tin của hắn trên đan đài.
mục quang Huyền Cửu Trọng lãnh lệ.
Trong đình viện.
Thu Y Thủy nói.
– Phi Dương, ngươi lúc trước nói tới âm mưu là có ý gì?
Vân Phi Dương nói.
– Huyền Cửu Trọng đánh cắp Hỗn Độn Hỏa của cô, rõ ràng sớm có dự mưu, khẳng định có đồng lõa.
– Đồng lõa? Ai đây?!
Thu Y Thủy bực tức nói.
Vân Phi Dương nói.
– Ta cần hiểu nhiều hơn mới có thể suy đoán ai là đồng lõa.
– Ta hiểu.
Thu Y Thủy hơi chút trầm mặc, vẫn kể hết mọi chuyện ra không chút giấu diếm.
Cuối cùng, Vân Phi Dương đã hiễu rõ mọi chuyện xảy ra mấy chục năm trước.
Sự việc đại khái là thế này.
Bên trong thân thể Thu Y Thủy có Hỗn Độn Hỏa, nhưng chuyện này Nguyệt Hoa Đan Cung không biết, bản thân nàng cũng chưa từng bại lộ qua.
Dù tu luyện hay luyện đan đều lấy Thiên Địa Hỏa, đến mức khi hỏa diễm mạnh nhất bị Huyền Cửu Trọng cướp đi cũng không có chỗ nói rõ lí lẽ.
Còn về làm sao bị cướp, nàng không nhớ, chỉ biết có một ngày đang tu luyện đột nhiên cảm thấy rã rời, sau đó sớm đi nghỉ ngơi.
Sau khi tỉnh lại, Hỗn Độn Hỏa tự dưng biến mất, Thiên Địa Hỏa và tư chất đan đạo bị phong ấn, thân thể cực độ suy yếu.
Mà phòng đang nằm cũng không phải phòng mình, mà là phòng của một tên sư đệ đồng môn.
Ngay tại thời điểm Hỗn Độn Hỏa bị cướp, đan đạo tư chất bị phong ấn, đang thất kinh thì Huyền Cửu Trọng và một vài Trưởng lão xông vào.
– Thủ đoạn thật thấp.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Loại chuyện này dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được, Thu Y Thủy khẳng định bị hạ một loại dược nào đó mất đi tư duy.
Thừa dịp thời gian này, Huyền Cửu Trọng dễ như trở bàn tay cướp Hỗn Độn Hỏa, sau đó ném vào phòng của người sư đệ kia.
Mà những Trưởng lão đi theo bắt gian, hoặc thông đồng hết, hoặc bị Huyền Cửu Trọng xúi giục.
Thu Y Thủy căm hận nói.
– Mới đầu, ta cho rằng hỏa diễm của mình đột nhiên biến mất.
– Về sau biết được Huyền Cửu Trọng lấy Hỗn Độn Hỏa đánh bại vô số đệ tử tại Thần Đan Minh mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai do hắn trộm đi.
Vân Phi Dương nói.
– Cô xác định, hỏa diễm của cô ngay cả Cung chủ trước cũng không biết?
– Cung chủ khẳng định không biết.
Thu Y Thủy nói.
– Hỏa diễm áp đảo Thiên giai cỡ nào rất ít xuất hiện tại Dược Giới, ta không dám bại lộ, sợ bị người khác nhòm ngó.
– Vậy thì kỳ quái.
Vân Phi Dương nâng cằm suy tư.
– Đúng rồi.Thu Y Thủy nhớ tới cái gì, nói.
– Ta từng thi triển qua Hỗn Độn Hỏa một lần ở hậu sơn, sau đí kinh động không ít Trưởng lão.
– Bị phát hiện?
– Hẳn là không.
Thu Y Thủy nói.
– Ta thu hồi hỏa diễm tức thời, sau đó rời khỏi phòng tu luyện, Đại trưởng lão đi đầu chạy đến thấy không có dị dạng liền rời đi.
– Đại trưởng lão?
– Là đương nhiệm cung chủ Ái Thiên Đạo.
“Ba.”
Vân Phi Dương vỗ tay một cái, nói.
– Lão gia hỏa kia nhất định đã phát hiện ra Hỗn Độn Hỏa, cố ý giả vờ không biết.
Thu Y Thủy ngạc nhiên.
Vân Phi Dương lại nói.
– Cô không phải nói, Huyền Cửu Trọng là do hắn đưa vào Nguyệt Hoa Đan Cung à?
– Không sai.
– Hôn sự hai người các cô cũng do hắn một tay tác hợp?
– Đúng.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chắc hắn là một trong sô Trưởng lão theo Huyền Cửu Trọng xông vào phòng.
– Có hắn.
Vân Phi Dương cười nói.
– Xem ra, Cung chủ hiện nay hẳn là đồng lõa của Huyền Cửu Trọng.
Thu Y Thủy trầm mặc, cố gắng nhớ lại hết thảy, nhớ tới, mình cùng Huyền Cửu Trọng đính hôn là do hắn cực lực tác hợp.
Mất đi Hỗn Độn Hỏa, sau khi Huyền Cửu Trọng bi phẫn rời đi, hắn là người đầu tiên đưa ra ý đuổi mình.
– Đại trưởng lão này không đơn giản nha.
Vân Phi Dương cười nói.
– Không chỉ trợ giúp Huyền Cửu Trọng thu được Hỗn Độn Hỏa, còn thuận tay đẩy tiền nhiệm cung chủ rớt đài, mình ngồi lên chức Cung chủ.
– Đúng rồi.
Hắn nói.
– Tiền nhiệm Cung chủ đâu?
Thu Y Thủy lắc đầu.
– Từ khi ta bị khu trục, chưa nghe nói qua bất cứ tin tức gì có quan hệ đến tiền nhiệm Cung chủ.
Đêm tối, Vân Phi Dương xếp bằng trong đình viện, giờ phút này hắn đang phóng thích linh hồn lực bao phủ cả Nguyệt Hoa Sơn.
Nhờ vào Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, linh hồn hắn tràn ngập ra, dù Tửu Bán Tiên và Bắc Minh Phách cũng không phát giác được.
Mới đầu, Vân Phi Dương tính toán khóa chặt Ái Thiên Đạo, nhìn hắn có liên hệ cùng Huyền Cửu Trọng không, nhưng dù hai người thật có thương lượng, ý nghĩa không lớn.
– Vẫn nên tìm tiền nhiệm cung chủ trước.
Vân Phi Dương tăng tốc phóng thích linh hồn tìm kiếm cả tòa Nguyệt Hoa Sơn, đáng tiếc, không chút phát hiện nào.
– Tiếp tục khuếch trương phạm vi lớn hơn.
Vân Phi Dương lần nữa lan tràn linh hồn, rất nhanh hắn đã có thu hoạch, hoang sơn dã lĩnh bên ngoài Nguyệt Hoa Sơn mấy chục dặm, có dấu hiệu trận pháp tồn tại.
– Bố trí trận pháp ở địa phương này, không phải rõ ràng muốn nói cho ta biết, bên trong cất giấu bí mật à.
Vân Phi Dương lắc đầu cười một tiếng.
Linh hồn bắt đầu thẩm thấu.
Rất thời gian ngắn, trận pháp đẳng cấp không quá cao đã bị phá giải, Vân Phi Dương linh hồn tiếp tục đi vào, phát hiện chỗ vách núi có một sơn động.
Trong động không lớn nhưng có đồ dùng sinh hoạt cùng một lão giả đầu bù tóc rối, hắn nằm trên giường, hô hấp yếu ớt, tựa như hấp hối.