Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1262
Chương: Diễn Kỹ Thật Kém
Nguyệt Hoa Đan Cung làm nói tiếp nhận đan đấu giữa Vân Phi Dương và Huyền Cửu Trọng, chính thức nghênh đón nhân vật chính đầu tiên.
Bi kịch là.
Nhân vật chính đến đan đấu này một lời không hợp đã hủy sơn môn, sau đó còn ngược tất cả mọi người trong Nguyệt Hoa Đan Cung.
Tuy tự mình động thủ sửa chữa sơn môn đẹp đẽ như thương, cũng liệu thương cho các đệ tử bị thương, nhưng cũng là sỉ nhục trần trụi.
Cái này không sai.
Vân Phi Dương đi vào Nguyệt Hoa Đan Cung ba ngày, ngẫu nhiên tản bộ trong cung, rất nhiều đệ tử trốn tránh, vụng trộm nhìn hắn hằm hằm.
– Y Thủy, hoàn cảnh nơi này không tệ, chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một hồi đi.
Đi vào một đình đá, Vân Phi Dương cười nói.
– Ừm.
Thu Y Thủy gật đầu.
Hai người ngồi trong thạch đình thưởng thức phong cảnh, một bên nói chuyện phiếm, Vân Phi Dương thủy chung lôi kéo tay Thu Y Thủy, trong ngôn ngữ, ánh mắt, quan tâm đầy đủ.
Nữ đệ tử đi ngang qua không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
ế ̉Một nữ nhân đã bị khu trục đến cùng dùng thủ đoạn gì có thể dây dưa với thiên tài như Vân Phi Dương a.
Nữ đệ tử Nguyệt Hoa Đan Cung rất nhiều, các nàng nhìn Vân Phi Dương yêu thương Thu Y Thủy, nhất thời khó chịu.
Huyền Cửu Trọng năm đó, dù tướng mạo hay tư chất đều thuộc dạng đứng đầu Nguyệt Hoa Đan Cung để các nàng ái mộ không thôi.
Thu Y Thủy cùng Huyền Cửu Trọng định ra hôn ước khiến cho rất nhiều nữ đệ tử sinh ra hận ý.
Bàn về tư chất và đan đạo, các nàng không bằng Thu Y Thủy, chỉ có thể mặt ngoài nịnh nọt, âm thầm nguyền rủa.
Về sau, Huyền Cửu Trọng đầu nhập Thần Đan Minh, Thu Y Thủy bị khu trục khỏi tông môn, rất nhiều nữ đệ tử liền xé nát khuôn mặt ngụy trang.
Các nàng cho rằng, đời này của Thu Y Thủy đã xong, về sau nhất định không còn là người cùng một thế giới với mình.
Vạn vạn không nghĩ đến.
Nàng trở về, còn mang theo nam nhân của mình.
Mà Vân Phi Dương này bàn về tướng mạo còn đẹp trai hơn Huyền Cửu Trọng, khí chất, võ đạo và đan đạo tư chất cũng sàn sàn nhau.
Thu Y Thủy kia đến cùng có tài đức gì để cho nam nhân ưu tú như thế quan tâm nàng như thế.
Tâm ghen ghét của nNữ nhân có lúc còn mãnh liệt nam nhân, cho nên, Vân Phi Dương càng tốt với Thu Y Thủy, càng để nữ đệ tử Nguyệt Hoa Đan Cung khó chịu.
Khó chịu thì đúng rồi.
Vân Phi Dương mang theo Thu Y Thủy cố ý diễn cảnh này trước mặt công chúng, chỉ vì muốn chọc tức những đệ tử này.
Ta nhàm chán vậy đó, ta thích xem biểu cảm khi các ngươi rất căm hận nhưng lại không thể làm gì kia.
…
Vân Phi Dương đến làm trên không Nguyệt Hoa Đan Cung tràn ngập từng tầng oán khí vô hình.
Không có cách, đã đối ngoại tuyên bố cung cấp sân bãi cho đan đấu, đu Ái Thiên Đạo không thoải mái cũng phải phân phó đệ tử bố trí sân bãi đan đấu cho chu đáo.
Trải qua mấy ngày bố trí, trên chủ diễn võ trường bố trí ra một đan đài to lớn.
Không bao lâu, các đại thế lực đến từ trời nam đất bắc cùng nhóm đan giả đã nhao nhao chạy tới.
– Ủa, hình như sơn môn Nguyệt Hoa Đan Cung mới sửa chữa lại nghe?
– Kỳ quái, ta nhớ sơn môn bọn họ mới cải tạo mấy chục năm trước mà, nhanh như vậy đã sửa nữa, tình huống như thế nào đây?
– Có tiền, tùy hứng.
Rất nhiều người đến đây quan sát Đấu Đan lắc đầu, sau đó tiến vào trong.
Ngắn ngủi hai ngày, người đến quan sát Vân Phi Dương cùng Huyền Cửu Trọng thi đấu đã đạt đến mấy vạn.
Còn có rất nhiều còn đang đi đường, thô sơ giản lược tính toán thì chỉ sợ vượt qua 10 vạn.
Số lượng này chỉ đại biểu tiến vào Nguyệt Hoa Đan Cung, thân phận bọn họ đều cao quý, rất có năng lượng.
Dưới chân núi, đan giả không quyền không thế đã hơn trăm vạn.
Theo bọn họ suy đoán, cấp bậc đan đấu như Huyền Cửu Trọng và Vân Phi Dương, khẳng định sẽ có hình ảnh màn sáng.
Quả nhiên, ngày thứ hai, một tòa cự đại màn sáng tại xuất hiện trên bầu trời Nguyệt Hoa Sơn, ngàn dặm xung quanh đều có thể rõ ràng nhìn thấy.
…
“Chậc chậc.”
Vân Phi Dương ngẩng đầu nhìn về phía màn sáng vừa xuất hiện, cười nói.
– Vẫn rất long trọng.
– Có thể.
Tửu Bán Tiên sau khi ực một hớp rượu, nói.
– Ngươi cùng Huyền Cửu Trọng đan đấu là giao phong đan đạo mạnh nhất thế hệ trẻ.
– Mạnh nhất?
Vân Phi Dương cười tà.
– Tên kia trước mặt ta, không xứng với hai chữ mạnh nhất.
“Ha ha ha.”
Tửu Bán Tiên nhếch miệng cười khen.
– Vi sư thì thích tính cách phách lối cuồng vọng này của ngươi.
– Đồ nhi, nói cho vi sư nghe ngươi nắm chắc mấy thành khi đan đấu với Huyền Cửu Trọng?
Vân Phi Dương nói.
– Mười thành.
Tửu Bán Tiên cười nói.
– Vậy thì tốt, vi sư chờ mong ngươi biểu hiện đặc sắc.
Vân Phi Dương cười nói.
– Sẽ không để cho lão thất vọng.
“Hưu!”
“Hưu!”
Nhưng vào lúc này, bầu trời nơi xa xuất hiện vài đạo lưu quang, bộc lộ ra khí tức cường thế.
– Huyền công tử đến!
Có người hô.
“Xoát!”
“Xoát!”
Rất nhiều đan giả quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tốc độ các đạo lưu quang giảm bớt, bên trong một người chính là Huyền Cửu Trọng phong độ nhẹ nhàng.
– Minh Chủ Thần Đan Minh cũng đến!
Có võ giả phát hiện Bắc Minh Phách phía trước Huyền Cửu Trọng.
– Hửm?
Một Bán Tiên đến quan chiến khẽ cau mày nói.
– Huyền công tử đột phá đến Bán Tiên?
– Thật đã bước vào Bán Tiên.
Một Bán Tiên khác ngưng trọng nói.
Mọi người đều kinh hãi.
– Huyền công tử còn chưa đến 1000 tuổi, tuổi tác như vậy đã đột phá đến Bán Tiên, quả thật đệ nhất nhân Dược Giới ta.
Rất nhiều đan giả sùng bái không thôi.
…
Dưới vạn chúng chú mục, Huyền Cửu Trọng theo Minh Chủ nhẹ nhàng rơi vào trên không Nguyệt Hoa Đan Cung.
Ánh mắt tự nhiên rơi vào chỗ đình viện Vân Phi Dương ở, lửa giận bên trong thân thể đột khởi.
Nhưng sau một khắc, thần sắc lại ngốc trệ, bởi vì tại bên cạnh gia hỏa đáng giận kia, có một nữ nhân.
– Thu muội!
Huyền Cửu Trọng vui vẻ nói.
– Tại sao nàng ở chỗ này? Nàng biết không, ta tìm nàng bao lâu nay a?
Thu muội?
Các đại thế lực trong Cung trước tiên nghĩ đến Thu Y Thủy năm đó vứt bỏ Huyền Cửu Trọng.
– Nữ tử này không phải bị đuổi ra à, sao lại xuất hiện ở Nguyệt Hoa Đan Cung?
Mọi người mờ mịt.
Có lẽ do Vân Phi Dương ở cạnh, Thu Y Thủy không còn cúi đầu, mà chính căm hận nhìn Huyền Cửu Trọng.
– Tìm ta, là muốn giết ta? Để cho chuyện xấu xa ngươi đã từng làm vĩnh viễn không có người biết?
– Thu muội.
Huyền Cửu Trọng nói.
– Tuy nàng rời đi, nhưng nàng vẫn là vị hôn thê của ta, là người ta yêu nhất.
– Huyền công tử thật sự si tình, bị nữ tử này phản bội còn nhớ mãi không quên như thế.
Mọi người cảm khái.
“Ba! Ba! Ba!”
Đột nhiên, tiếng vỗ tay vang lên, Vân Phi Dương cảm khái.- Vân Phi Dương ta tự xưng vô sỉ nhất, không nghĩ tới trên đời này còn có người vô sỉ hơn ta a.
Hắn ngẩng đầu, chân thành nói.
– Nói lời thật lòng, diễn kỹ của ngươi thật quá kém.
Nghĩ một lát, quét về phía đám người Ái Thiên Đạo đang đứng trong đại điện, chỉ chỉ cái đầu, nói.
– Các ngươi bị người lừa gạt lâu như vậy, nơi này không phải đã bị chó ăn đó chứ?
– Ngươi…
Ái Thiên Đạo cùng các Trưởng lão phẫn nộ không thôi.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta nói sai, không phải IQ cho chó ăn, mà tất cả chỉ là một âm mưu, mục đích để đoạt đi Hỗn Độn Hỏa.
Ái Thiên Đạo nghe vậy, ánh mắt nhoáng một cái.
Huyền Cửu Trọng vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói.
– Vân Phi Dương, đừng miệng lưỡi trơn tru, ba ngày sau, dùng thực lực đến phân cao thấp đi.