Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1247
Chương: Linh Hồn Giao Phong!
“Oanh!”
“Oanh!”
Hai tiếng bạo hưởng tại truyền lại trong cung điện.
Đăng! Đăng! Đăng!
Vân Phi Dương tiếp nhận hai đạo tinh quang oanh kích, thân thể không ngừng lui nhanh, cuối cùng lui mấy chục bước mới đứng vững.
Sắc mặt hắn khó coi, cánh tay đón đỡ hai đạo tinh quang truyền tới thống khổ nóng rực.
Hiển nhiên, hai đạo tinh quang ngưng tụ lực lượng mạnh hơn Hạng Vấn Thiên ngưng tụ lực lượng rất nhiều!
“Ken két!”
Đột nhiên, khải giáp nam tử đứng lên, hai con ngươi lấp lóe ánh sáng, chầm chậm đi xuống.
– Không chết?
Vân Phi Dương giật mình.
Âm thanh Kiếm Hồn truyền đến.
– Hắn đã chết, có thể hành động vì bị người khống chế.
– Bị khống chế?
Vân Phi Dương lúc này nhìn về phía Huyền Cửu Trọng thì thấy khí tức quỷ dị hắn phát ra có một tia dung nhập vào thân thể khải giáp nam tử.
Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ, nhưng cũng nhíu mày, bởi vì khải giáp nam tử phát ra khí tức rất cường đại!
Giải quyết hắn, có chút khó khăn.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, khải giáp nam tử bị Huyền Cửu Trọng khống chế giơ quyền đầu oanh tới Vân Phi Dương.
Nhìn như đơn giản lại mang theo lực lượng kinh khủng, khiến cho không gian bỗng nhiên vặn vẹo.
– Thật nhanh!
Vân Phi Dương giật mình.
“Bành!”
Khải giáp nam tử cách không oanh quyền, Vân Phi Dương cứng rắn tiếp đón, lần nữa lui nhanh, máu trong cơ thể cũng kịch liệt lăn lộn.
Kiếm Hồn truyền đến thanh âm.
– Tiểu tử, thực lực tên này chỉ sợ đã siêu việt Thiên Tôn.
Siêu việt Thiên Tôn.
Chính là Bán Tiên!
Ánh mắt Vân Phi Dương hiện ra vẻ ngưng trọng, dù sao, lấy thực lực hắn bây giờ, còn không cách nào chống lại Bán Tiên.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, khải giáp nam tử lần nữa oanh đến, Vân Phi Dương có cảnh giác, lúc này giẫm lên Túy Ảnh Bộ tránh né.
…
“Bành!”
“Bành!”
Khải giáp nam tử bị Huyền Cửu Trọng thao túng triệt để khóa chặt Vân Phi Dương, lần lượt xuất thủ, lần lượt oanh ra quyền đầu mạnh mẽ.
Không thể phủ nhận, lực lượng rất mạnh.
Nhưng Vân Phi Dương cũng không phải ăn chay, dựa vào Túy Ảnh Chi Bộ né tránh.
– Thực lực khải giáp nam tử tuy mạnh, nhưng dù sao cũng do bị khống chế, hành động có chút chậm chạp.
Bắt lấy thiếu hụt này, Vân Phi Dương càng không ngừng biến hóa vị trí, tránh né oanh kích, đồng thời mật thiết chú ý đến Huyền Cửu Trọng.
Giờ khắc này.
Tên kia vẫn ngồi xếp bằng, quanh thân phát tán khí tức càng mãnh liệt.
Mà chiến kích bị bao phủ bắt đầu run rẩy như lập tức sẽ bị phá ra.
Vân Phi Dương gấp.
Hắn đoán chiến kích không phải phàm vật, nếu như bị Huyền Cửu Trọng chưởng khống, khẳng định sẽ rất phiền phức.
Mà bây giờ mình cần ngăn cản, không thể để cho hắn thuận lợi nhận chủ!
ố ấ ề ể ầVân Phi Dương muốn xông qua, nhưng khải giáp nam tử Bán Tiên cấp bảo hộ bên cạnh Huyền Cửu Trọng, khó có thể tới gần.
– Tiểu tử, để cho ta chưởng khống thân thể giúp ngươi giải quyết cái đuôi này.
Kiếm Hồn nói.
Đây chỉ sợ là phương pháp tốt nhất.
Nhưng Vân Phi Dương cự tuyệt.
Hắn tránh khỏi công kích của khải giáp nam tử, linh hồn lực bạo phát phóng về chiến tích, đã không cách nào thương tổn đến Huyền Cửu Trọng, như vậy có thể đi tranh đoạt!
“Hô!”
Linh hồn lực mắt thường khó thấy cuốn tới nhưng trong nháy mắt tiếp xúc chiến kích, cường đại bài xích lực ầm vang bạo phát.
Hiển nhiên, cỗ bài xích này đến từ linh hồn Huyền Cửu Trọng, dù sao, hiện tại hắn đang nhận chủ với chiến kích.
– Linh hồn người này mạnh như vậy?
Vân Phi Dương âm thầm giật mình, hắn có thể trong nháy mắt phán đoán, linh hồn Huyền Cửu Trọng tuyệt không yếu hơn mình!
Điều này rất khủng bố.
Phải biết, Vân Phi Dương có thể có linh hồn cường đại, một là dựa vào Đoán Hồn Điển, hai là gặp rất nhiều cơ duyên tinh luyện mà thành.
Đương đại, không thể phục chế.
Mà Huyền Cửu Trọng lại có linh hồn lực không kém gì hắn, điều này thực sự rất ngưu, Đan Vũ thiên tài mạnh nhất Dược Giới thật hoàn toàn xứng đáng.
Khó khi nào đụng phải đối thủ có linh hồn lực cường độ tương tự khiến chiến ý Vân Phi Dương tăng cao, tiếp theo gia trì linh hồn lực hóa giải lực bài xích.
…
Linh hồn giao phong, không có chiến đấu đặc sắc như đao kiếm nhưng vẫn cũng thanh thế to lớn.
Nhất biểu hiện trực tiếp chính là.
Linh hồn Vân Phi Dương và Huyền Cửu Trọng chạm vào nhau sinh ra khí tức đặc thù tràn ngập bên trong cung điện.
Hạng Vấn Thiên ở bên trong bị khí tức lộng hành quấy rối, hô hấp dồn dập, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
Giờ phút này, hắn bị đáng sợ khí tức ăn mòn phảng phất như ở địa ngục, linh hồn bị tra tấn.
– Tiểu tử kia, vậy mà dùng linh hồn chống lại công tử?
Hạng Vấn Thiên khiếp sợ không thôi.
Linh hồn lực Huyền Cửu Trọng cực mạnh, cực hiếm thấy ở Dược Giới, rất nhiều Trưởng lão Thần Đan Minh đều mặc cảm không bằng.
Không nghĩ tới.
Vào hôm nay có người lấy linh hồn lực giao phong cùng hắn mà không rơi xuống hạ phong!
Tên này đến cùng là ai?
Hạng Vấn Thiên vừa suy nghĩ vừa lui ra khỏi động vì không thể chịu nổi sự ăn mòn trên linh hồn này.
Thiên Tôn đại viên mãn mà chịu không nổi, có thể thấy được giao phong của hai người cường hãn cỡ nào!
…
Trong cung điện.
Khải giáp nam tử tạm thời dừng lại vì chủ nhân đang chống lại linh hồn lực ngoại lai.
Linh hồn khí tràng cuồn cuộn mắt thường khó nhìn thấy tràn ngập bốn phía khiến cho bầu không khí áp lực dị thường.
Lúc này, bất kỳ võ giả Thiên Tôn Cảnh nào tiến vào cung điện đều trong nháy mắt bị ăn mòn linh hồn, đau đến không muốn sống.
“Ông!”
Đột nhiên, chiến kích cạnh ngai vàng hơi run rẩy, sau đó phát ra hào quang nhỏ yếu.
Vân Phi Dương thấy thế, lúc này tăng cường cường độ linh hồn, điên cuồng thẩm thấu.
Linh hồn Huyền Cửu Trọng vẫn tử thủ để hắn rất khó đột phá.
Bất quá, vì linh hồn Vân Phi Dương cản trở, Huyền Cửu Trọng muốn chiến kích nhận chủ cũng rất khó khăn.
Hai người hiện tại, ai cũng không thể chưởng khống chiến kích, mà đang ở vào một loại trạng thái chống lại tương đối thăng bằng.
Thời gian trôi qua.
Rất nhanh đã qua mấy canh giờ.
Trán Vân Phi Dương cùng Huyền Cửu Trọng dần dần xuất mồ hôi hột, hiển nhiên, giao phong trên linh hồn không dễ chịu chút nào.
Đương nhiên, dù so đấu phương thức gì vẫn phải phân ra thắng bại.
Sau mười canh giờ, linh hồn lực Huyền Cửu Trọng xuất hiện vẻ khô kiệt.
Vân Phi Dương nắm lấy thời cơ, linh hồn lực điên cuồng rót vào.
“Oanh!”
“Oanh!”
Linh hồn lực như hồng thủy triệt để đánh nát phòng ngự của Huyền Cửu Trọng, thuận lợi thẩm thấu vào chiến kích.
“Phốc!”
Thời điểm linh hồn bị công phá, Huyền Cửu Trọng đang nhắm mắt phun ra một ngụm máu.
Xoát! Xoát!
Vân Phi Dương lần nữa nắm lấy cơ hội, thừa thế xông lên, trong nháy mắt đuổi toàn bộ linh hồn còn lại trong chiến kích ra ngoài.
Huyền Cửu Trọng mất đi chưởng khống đối với chiến kích, bỗng nhiên mở mắt, cả giận quát.
– Tiểu tử, chết đi!
“Hô!”
Khi nói chuyện, linh hồn lực lưu lạc dung nhập hết vào thân thể khải giáp nam tử, hắn mở hai mắt ra mang theo lực lượng kinh khủng oanh đến!
“Ầm ầm!”
Tiếng vang truyền ra từ cung điện.
Đáng tiếc, dù bị khống chế toàn diện, khải giáp nam tử bộc phát ra lực lượng càng mạnh hơn nhưng cũng không đánh trúng Vân Phi Dương.
“Xoát!”
Sau khi né tránh, Vân Phi Dương ổn định thân thể, cầm trong tay chiến kích, cười nói.
– Vật này, là của ta.