Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1194
Chương: Tham Lang Thần Quân
Thời điểm Thổ Khâu Thú Vương đang muốn oanh sát Hoang Cát, Thần uy khủng bố rơi xuống trực tiếp ép hai thú khó có thể động đậy.
Quang mang tán đi, một nam tử cõng cự kiếm đỏ thẫm rơi xuống.
Hiển nhiên.
Đây là Vân Phi Dương!
Hắn điều khiển Tử Ngọc Tiên Hồ, cực tốc chạy mấy ngàn quang rốt cục đi vào Hoang Man đại lục, rốt cuộc tìm được mục tiêu.
– Lại một vị Thần
Bọn người Đại Tế Ti nhìn thấy Vân Phi Dương, cảm nhận được Thần vị hiện ra quanh thân, ánh mắt lóe ra vẻ chấn kinh.
Mà khi Hoang Cát nhìn rõ tướng mạo người đến, thì vừa mừng vừa sợ hô.
– Vân Phi Dương!
Vân Phi Dương đứng trên đầu thú, cười nói.
– Đã lâu không gặp, Tham Lang Thần Quân.
Thần Giới trước kia có Bắc Đấu Thất Tinh Thần, mà Tham Lang Thần Quân chính là đứng đầu Thất Tinh Thần.
Dù địa vị hay thân phận đều bình khởi bình tọa cùng Chiến Thần Vân Phi Dương.
Hoang Cát giác tỉnh thần hồn Tham Lang Thần Quân dựa theo Thần vị để tính, tuyệt đối là Thượng Vị Thần đỉnh phong!
Năm đó Vân Phi Dương bị Chư Thần trấn áp, hắn cũng không tham dự, bởi vì tham dự đại chiến Thần Ma bị thương cho nên phải bế quan điều dưỡng ngàn năm.
Tham Lang Thần Quân chưởng khống thân thể Hoang Cát khổ sở nói.
– Ngươi quả nhiên còn sống!
Lần nữa nhìn thấy Chiến Thần, hắn không ngoài ý muốn, dù sao, mình trải qua bách thế luân hồi vì đang chờ hắn.
Chỉ là không nghĩ tới, tại lúc chính mình sắp chết, hắn lại đi ngang qua cứu mình.
Vân Phi Dương cũng không phải đi ngang qua, mà cố ý tới tìm hắn, điểm này, Hoang Cát sẽ không nghĩ tới.
– Ta sống, ngươi đã giác tỉnh thần hồn, chắc cũng hiểu rõ sứ mệnh của mình.
– Hiểu rõ.
Tham Lang Thần Quân ngưng trọng nói.
Vân Phi Dương nói.
– Vậy thì đi thôi, theo ta rời khỏi nơi đây.
Tìm được thần hồn giác tỉnh giả, hắn lại đi lên một bước về phía trước.
Tham Lang Thần Quân dùng ngữ khí gần như khẩn cầu, nói.
– Ngươi, có thể cứu muội muội ta không?
Mặc dù chỉ nội trú trong thân thể Hoang Cát, nhưng mà chẳng khác gì Hoang Cát, cho nên Hoang Linh là chí thân của mình.
Vân Phi Dương xuất hiện, bạo phát khí tức để hắn trong nháy mắt đoán, thực lực tên này không khắc biệt năm đó.
Đây mới thực sự là Thần, có lẽ, có năng lực, phục sinh Hoang Linh.
Vân Phi Dương nhìn về phía nữ hài trong ngực Hoang Cát, lắc đầu nói.
– Nàng đã chết.
Trong lòng Tham Lang Thần Quân chợt lạnh, thân thể lảo đảo lui mấy bước, cuối cùng bất tỉnh.
Hao phí quá nhiều Thần lực, cùng một tia hi vọng cuối cùng sụp đổ, hắn dần biến mất.
– Nhanh như vậy đã xỉu?
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Ta còn không nói xong mà.
Hưu!
Hắn vung tay lên, thu Hoang Cát và Hoang Linh vào Phi Dương đại lục.
Vị diện này không có hệ thống võ đạo hoàn chỉnh, không có võ giả chân chính, lại tồn tại hung thú đẳng cấp cao, thật bi kịch.
Bản Thần đã tới đây thì đưa các ngươi một hồi tạo hóa.
Hưu!
Cường đại linh hồn lực từ trong thân thể Vân Phi Dương tràn ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Hoang Vu Đại Lục.
Vù vù!
Đột nhiên, thuộc tính ngũ hành tinh thuần rất nhanh tràn ra toàn bộ thế giới.
Vân Phi Dương vận chuyển Tiên Thiên Ngũ Hành trong thân thể không ngừng cung cấp thuộc tính có thể tu luyện cho đại lục.
Cùng lúc đó.
Rất nhiều nhân loại thiên tư không tệ trong thức hải hiện ra vô số tin tức, có hệ thống võ đạo hoàn chỉnh, có công pháp tu luyện đơn giản.
Ánh mắt bọn họ xuất hiện hưng phấn, càng dâng lên sùng bái, tiếp theo quỳ xuống.
Rống!
Rống!
Hoang Thú sinh tồn trên đại lục cùng nhau gầm nhẹ, hai mắt lóe ra vẻ hoảng sợ.
Khi linh hồn lực thẩm thấu, thực lực chúng nó bị áp chế, chỉ mạnh hơn thú rừng bình thường một điểm.
Đây là Vân Phi Dương đang cấp thời gian trưởng thành cho nhân loại Hoang Man đại lục, khi bọn hắn đi vào quỹ đạo võ đạo, hình thành võ đạo tuần hoàn hoàn thiện, cường đại Hoang Thú sẽ được giải phong.
Sau khi làm xong, Vân Phi Dương phất một tay lên, không gian dập dờn, thân thể dần dần biến mất.
Đại Tế Ti cùng tộc nhân nhao nhao dập đầu, trong lòng kính sợ.
Bọn họ ghi lại bộ dáng Vân Phi Dương, tương lai không lâu, Hoang Man đại lục võ đạo thịnh hành, hắn được phụng làm Thần Linh chí cao vô thượng.
Cũng không biết ngủ say bao lâu, Hoang Cát dần dần tỉnh táo lại, khi hắn cảm giác được, mình nằm trên một giường mềm mại, thần sắc ngạc nhiên.
– Ca…
Đột nhiên, bên tai vang lên tiếng muội muội.
Tâm thần Hoang Cát chấn động, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên giường, Hoang Linh mỉm cười nhìn mình, khóe mắt có nước mắt.
– Nằm mơ sao?
– Nhất định là mộng!
Hoang Cát ngơ ngơ ngác ngác nói.
Trước khi hôn mê, tuy bị Tham Lang Thần Quân chưởng khống thân thể, nhưng hắn vẫn biết muội muội đã chết trong tay Hoang Thú.
Hoang Linh lau nước mắt, nói.
– Không phải mộng, là thật, muội còn sống!
– Thật sao?
Hoang Cát run rẩy hỏi lại. Hoang Linh gật đầu, đáp.
– Là Vân đại ca cứu ta!
– Vân đại ca?
Hoang Cát chợt nhớ tới, lúc mình ngủ say, nghe được danh tự kia, người kia!
Két.
Vào lúc này, Vân Phi Dương đẩy cửa đi tới, Hoang Linh nói.
– Ca, hắn là Vân đại ca!
Nhìn thấy Vân Phi Dương, thấy rõ tướng mạo hắn, Hoang Cát rốt cục khẳng định, hắn chính là người mình phải đợi.
Xoát!
Hoang Cát từ trên giường nhảy xuống, quỳ trên mặt đất, hướng Vân Phi Dương nói.
– Cám ơn!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng vung tay lên, nâng hắn, nói.
– Dưới đầu gối Đàn ông là vàng, không được tùy tiện quỳ xuống.Hoang Cát chân thành nói.
– Hoang Cát ta gánh vác thần hồn Tham Lang Thần Quân, nhất định toàn tâm toàn ý phụ tá Vân đại ca hoàn thành sứ mệnh.
Vân Phi Dương cười nói.
– Có câu nói này đã đủ, cũng không uổng công ta dùng Sinh Mệnh quả.
Nguyên lai phục sinh Hoang Linh phải dùng Sinh Mệnh quả.
Loại quả thực khởi tử hồi sinh nghịch thiên này tuy số lượng không nhiều, nhưng vẫn rất đáng giá khi dùng cho một thần hồn giác tỉnh giả.
Dựa vào Tinh Không Đồ, Vân Phi Dương trong thời gian ngắn tìm được một thần hồn giác tỉnh giả, quả thật rất thoải mái.
Thoải mái hơn là.
Hắn giao Hoang Cát cho bọn người La Mục, về Tử Ngọc Tiên Hồ, Liễu Nhu nói.
– Phi Dương, lại phát hiện hai người mang theo thần hồn.
Quả nhiên.
Trên bản đồ tinh không, tại không cùng vị trí, lóe ra hai ánh sáng.
Vân Phi Dương cười nói.
– Lên đường.
Nói rồi khu động Tử Ngọc Tiên Hồ, hướng về khu vực gần nhất.
Nhưng.
Vừa bay không bao lâu, không gian hư không phía trước dập dờn, một nam tử áo đen bay tới.
– Có người?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Xoát!
Đột nhiên, người áo đen đột nhiên xuất hiện, một tay vung ra, một thanh hắc kiếm xuất hiện, bỗng nhiên chém tới.
Hô!
Kiếm khí cuồng bạo tê liệt hư không, mang theo lực lượng kinh khủng ngang nhiên oanh đến.
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến, bởi vì hắn trong nháy mắt cảm nhận được, cường độ kiếm khí đột phá đơn vị ngàn vạn!
Cường giả.
Tuyệt đối là cường giả!
Xoát!
Lưu quang lóe lên, Vân Phi Dương xuất hiện trong hư không, Tử Ngọc Tiên Hồ hóa thành lưu quang, tan nhập thể nội.
Cùng lúc đó, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp khoác lên người, Ngũ Linh Thần Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm chém ra, kiếm khí xuất hiện!