Phong Thần Châu - Chương 7846:
Thế sao ta thấy ngươi dám, các ngươi cũng dám thế?” Câu nói này vừa vang lên, sắc mặt của bốn phó viện trưởng càng trở nên khó coi hơn, phút chốc không ai dám họ he tiếng nào vì sợ ông lão trước mặt sẽ không vui.
Song, vào lúc này, hư không hơi chấn động, rồi một luồng sáng màu xanh xuyên qua bầu trời, hiện ra trước mặt bao người.
“Kha thúc!” Người vừa đến mặc một bộ y phục xanh, mái tóc dài bay phấp phới và toát lên khí chất vô song, khoảng chừng bốn mươi tuổi, gương mặt nom khá tương đồng với Thánh Vân Phong.
Quá rõ ràng rồi, người này chính là Thánh Viễn Sơn – viện trưởng của học viện Thánh Hoàng và cũng là một trong ba cường giả bá chủ tiếng tăm lẫy lừng trong Tây Hoa Thiên hiện nay.
Trong Tây Hoa Thiên, tạm gạt sang một bên những lão cổ hủ trong Thái Thượng Cốc, học viện Thánh Hoàng cùng với những lão cổ hủ trong nhà họ Hoa và Tây Hoa Thiên Cung.
Ba người mạnh nhất hiển nhiên chính là viện trưởng học viện Thánh Hoàng – Thánh Viễn Sơn, tộc trưởng nhà họ Hoa – Hoa Thiên Tuyệt cùng với cung chủ Tây Hoa Thiên Cung – Tây Hoa Uyên.
Đ Hình Kha liếc mắt nhìn Thánh Viễn Sơn, cười nói: “Người là viện trưởng mà, ta cũng không dám làm thúc thúc của ngươi đâu”.
Thánh Viễn Sơn nghe thấy câu này thì sắc mặt xấu đi trông thấy, ông ta vội vã cười xởi lởi: “Kha thúc, ai làm ngài khó chịu thế ạ? Viễn Sơn nhất định sẽ dạy dỗ kẻ đó một trận “Dạy dỗ?
Lão phu nói thì người nghe à?” “Chắc chắn rồi ạ, từ trên xuống dưới học viện Thánh Hoàng có kẻ nào dám cãi lời ngài thì giết không tha!” Thánh Viễn Sơn nhanh chóng bày tỏ lập trường của mình.
Ông ta chẳng biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, có điều ngay cả Hình Kha cũng rời khỏi Thái Thượng Cốc, lại còn nổi giận đến vậy thì chắc chắn là chuyện hệ trọng rồi.
“Được thôi”.
Hình Kha nói ngay: “Vị Tần Ninh này có quan hệ khá thân thiết với ta, lời nói của hắn cũng là ý của ta, nghe rõ chưa?” “Hả?
Chuyện này… “Nghe rõ chưa?” Hình Kha gắn giọng.
“Rõ rồi ạ, Viễn Sơn xin nghe!” Hình Kha lập tức gật đầu, sau đó quay sang nhìn Tần Ninh và cười hớn hở: “Sao nào?” “Cũng được”.
Tần Ninh đáp: “Những chuyện khác không cần ngươi lo nghĩ đâu, tiếp tục chờ chết đi”.
“Được!” Đ Hình Kha đã có được quyển thứ sáu của Vạn Nguyên Luyện Thần Thuật, hiện giờ ông ta cần đi lĩnh ngộ nên chỉ cần ra mặt làm chỗ dựa cho Tần Ninh là được.
Lúc xoay người toan đi vào Thái Thượng Cốc, Hình Kha lại nhìn về phía Thánh Viễn Sơn, truyền âm: “Những gì Tần Ninh đã nói vn trước đó cũng là ý của ta, nếu ngươi không nghe, lỡ sau này học viện Thánh Hoàng bị tiêu diệt thì đừng trách lão phu không nhắc nhở ngươi”.