Phong Thần Châu - Chương 7847:
Tâm trạng Thánh Viễn Sơn lập tức trở nên nặng nề.
Câu này của Hình Kha quá nghiêm trọng!
Rốt cuộc Tần Ninh là người phương nào?
Lúc này, sau khi Hình Kha rời đi, cửa ra vào của Thái Thượng Cốc bị phong bế, khung cảnh trước mặt mọi người lại trở về với dãy núi hoang vắng.
Giờ phút này, Thánh Viễn Sơn nhìn lướt qua mọi người một lượt rồi cất lời: “Lên Viễn Sơn Phong rồi kể lại cho ta xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!” Có thể khiến cả thái thượng trưởng lão xuất quan để ngăn cản, có thể tưởng tượng được đây là một chuyện trọng đại nhường nào.
Giờ phút này, ai nấy đều lặng thinh.
Thánh Viễn Sơn nhìn Tần Ninh, mỉm cười:
“Công tử Tần Ninh, mời!” Thánh Viễn Sơn không biết rốt cuộc quan hệ giữa Hình Kha và Tần Ninh là gì, nhưng có thể chắc chắn một điều Tần Ninh là kẻ một kẻ sâu không lường được nên mới có thể được Hình Kha đối xử như vậy.
Mặc dù chỉ có cảnh giới Chân Ngã thôi nhưng chắc là… được thế lực nào đó chống lưng rồi! Phải chăng hắn là thiếu chủ của thế lực đứng đầu tại Thiên Vực khác?
Những nghi vấn này mãi tồn tại trong tâm trí của Thánh Viễn Sơn, nhưng với tư cách là viên trưởng của học viện Thánh Hoàng, ông ta hiểu sâu sắc rằng mình nên làm gì.
Lúc này, Tần Ninh theo đám người Thánh Viễn Sơn rời đi.
Viễn Sơn Phong! Đây chính là chủ phong, nơi ở của viên trưởng học viện Thánh Hoàng, được xem là khu vực trui mamlanan ban vực trung tâm của toàn bộ học viện Thánh Hoàng.
Giờ đây, trong một cung điện lớn trên đỉnh núi.
Thánh Viễn Sơn không ngồi trên ngai vàng viện trưởng của mình mà đứng sang một bên, Tần Ninh mới là người ngồi đó.
Thánh Viễn Sơn cũng đến bó tay toàn tập với chuyện này.
Tần Ninh vừa tiến vào đây đã leo lên đây ngồi, không hề khách sáo chút nào.
Đ“Tới đồng đủ rồi đúng không?” .vn Thánh Viễn Sơn đi thẳng vào vấn đề: “Bây giờ có thể kể ta nghe chuyện gì đã xảy ra được rồi chứ?” Bốn phó viện trưởng, Đàm Tùng, Lý Đạo Nhiên, Vương Xử, cùng với Tô Tử Thương, Vũ Kha, Linh Dục, Huyết Minh Tuyên, còn có Lâu Tiêu, Thủy Y Y, Cung Văn Vũ, vân vân. Tất cả trưởng lão thiên viện cảnh giới Vong Ngã đều đang có mặt tại đây.
Chưa có ai lên tiếng thì Tần Ninh đã nhẹ nhàng gõ tay lên chiếc ghế bằng vàng quý báu, lên tiếng: “Không cần thiết phải kể lại sự việc đâu, ngươi chỉ cần tuân theo những gì ta sắp nói là được” Một câu đầy nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng sự ép buộc phải làm theo.
Tất cả mọi người đều sững sờ trước câu nói ấy.
Về cơ bản, Tần Ninh xen ngang vào như thể có thể nói chẳng xem viện trưởng Thánh Viễn Sơn ra gì.
Tại vùng đất Tây Hoa Thiên này, nếu bàn về cấp bậc cường giả thì nhóm người lớn tuổi trong tam đại thế lực đứng đầu có thực lực thâm sâu nhất là điều hiển nhiên.
Song, bên cạnh đó còn có ba người Thánh Viễn Sơn, Tây Hoa Uyên và Hoa Thiên Tuyệt.
Ba người này được mệnh danh là đứng đầu hàng ngũ cường giả.
Vậy mà Tần Ninh lại chẳng hề tỏ ra e dè.
Đ Dù vậy, Thánh Viễn Sơn vẫn không tức vn giận mà vẫn cười, đáp: “Được”.
“Chuyện đầu tiên, bắt Linh Dục và Tô Tử Thương lại”.