Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2502
DIỄN LẠI TRÒ CŨ?
Lúc này mưa vẫn chưa hề dừng lại, nhóm người nghỉ ngơi một lúc rồi tiếp tục đi.
“Bây giờ chúng ta đến thẳng chỗ tập hợp, cô còn cần trực thăng nữa không?” A Lực cảm thấy nếu chuyện đã tiến triển thuận lợi thì chắc không cần nữa.
Nhưng Nhiếp Nhiên lại nói: “Cần.”
“Với tình hình của Quân khu 9 bây giờ, bắt được mục tiêu chỉ là vấn đề thời gian.”
Nhiếp Nhiên dừng bước lại, nhìn anh ta, nói sâu xa: “Vì chức vụ của cấp trên nhà anh, vẫn nên cẩn thận thì hơn, anh cảm thấy thế nào?”
Anh ta cảm thấy… anh ta cũng không có năng lực gì để cảm thấy cả…
Dù sao từ đầu tới cuối anh ta không hề nhúng tay vào chuyện này.
Có điều, ánh mắt nữ binh này sắc bén thật.
Nó giống như một bàn tay vô hình chặn lại tất cả những lời của anh ta trong cổ họng.
Không phải đội trưởng A Lực chưa từng gặp ai có khí thế mạnh hơn mình, ví dụ như lãnh đạo, hoặc là đội trưởng Dịch của
Quân khu 9.
Nhưng chưa có ai mạnh như nữ binh này.
Dĩ nhiên cũng có thể là bởi vì cô che giấu tốt. Bình thường có không để lộ, nhưng một khi bộc phát sẽ khiến người ta thấy tương phản quá lớn.
“Cô và tư lệnh cảm thấy không có vấn đề là được.”
Nhiếp Nhiên nhìn bóng lưng anh ta, nụ cười như có như không trên khóe miệng đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ nặng nề.
Mưa đêm lạnh thấu xương.
Bọn họ tiến về phía trước, hy vọng sớm gặp người Quân khu 9.
Cùng lúc đó, người bên chỗ Mạc Thừa nhận được tin tức vội vàng báo cáo cho hắn.
“Lão đại! Phòng tuyến phía sau của chúng ta bị phá vỡ rồi!”
Mạc Thừa đang chuẩn bị dẫn người tiến hành một vòng phản kích mới. Vừa rồi trong trận chiến đấu với Dịch Sùng Chiêu, người của hắn lợi dụng lợi thế về địa hình nên không phân thắng bại với bọn họ. Lần này hắn quyết định lại phải thêm một đội nữa.
Chuyện này cũng nằm trong dự tính nên hắn chỉ cười lạnh: “Quân khu 9 nhanh đấy.”
Cô không hề nói dối.
Nói sáng sớm hôm nay sẽ tấn công, đúng là sáng sớm hôm nay tấn công thật.
Trước kia sao hắn không phát hiện ra cô thành thật như vậy nhỉ?
Trong trí nhớ của hắn, Nhiếp Nhiên lúc nào cũng lừa hắn. Đột nhiên cô trở nên đáng tin thế này cứ thấy không quen.
Lúc hắn vẫn đắm chìm trong hồi ức trên sân thượng tối qua, tên thuộc hạ do dự trả lời: “Không phải người Quân khu 9.”
“Không phải Quân khu 9?” Mạc Thừa ngạc nhiên.
Xem ra Nhiếp Nhiên còn chuẩn bị bất ngờ cho hắn?
“Vâng, bọn nó nói những người đó không mặc đồng phục tác chiến của Quân khu 9, mà giống… giống nước F.” Tên kia ấp úng nói.
“Nước F?” Mạc Thừa cau mày lại.
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
Đây là sự bất ngờ Nhiếp Nhiên dành cho hắn à?
Không thể nào!
Hắn đã ở đây nhiều năm, quá rõ chuyện giữa những nước này. Mấy năm gần đây nước F nội loạn không ngừng, mặc dù gần nước Z nhưng không hỗ trợ hay quấy rầy nhau.
Không lý nào bọn họ lại ra tay tương trợ.
Chẳng lẽ nước Z đồng ý tiếp viện cho nước
F để tiêu diệt hoàn toàn nội loạn à?
Không thể nào, từ trước đến giờ nước Z không tham gia vào việc nước của bất cứ quốc gia nào, đều có thái độ trung lập.
Vốn dĩ hắn còn tưởng Nhiếp Nhiên sẽ đích thân dẫn người của những đơn vị khác tới.
Nếu là binh lính nước F tới hỗ trợ thật thì không phải là một tin tốt với hắn. Điều này có nghĩa là đường lui của hắn bị chặn rồi.
Nghĩ tới đây, sắc mặt hắn trở nên u ám.
Tối hôm qua hắn uống rượu nói chuyện với thuộc hạ, nhưng thực ra sau khi biết
Nhiếp Nhiên là nằm vùng, hắn đã chuẩn bị xong tất cả, định sống mái với Quân khu 9 một trận.
Hắn không chỉ muốn ngồi vững vị trí lão đại này, quan trọng hơn chính là muốn xem xem rốt cuộc đội trưởng Dịch trong lời kể của Nhiếp Nhiên ghê gớm thế nào mà đáng cho cô thà trói buộc mình cũng phải lại bên cạnh anh ta.
Không ngờ vốn mượn của nước F để tùy ý ra vào, cuối cùng lại thành của trí mạng.
Hắn cũng không ngờ đội trưởng Dịch kia lợi hại thật, có thể khiến người nước F xuất binh hỗ trợ.
“Có bao nhiêu binh lính nước F?” Hắn hỏi.
Tên thuộc hạ vội vàng trả lời: “Chắc bảy tám tên, bọn chúng tiến vào từ phía Tây, sau đó chiến đấu với người của chúng ta trong khe núi, chúng ta chết hơn mười người.”
“Chỉ có bảy tám người?”
“Đúng thế.”
Mạc Thừa trầm ngâm một lúc, đột nhiên mỉm cười: “Định diễn lại trò cũ sao?
Nhưng… cô ấy không giống người nhàm chán như vậy.”