Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2496
XUẤT PHÁT TỚI ĐIỂM TIẾP THEO
Nhiếp Nhiên khẽ mỉm cười, thậm chí còn giơ tay chào hắn.
Tên kia bị nụ cười bất ngờ của cô làm cho sững sờ ba giây.
Đến khi hắn hoàn hồn lại, còn chưa kịp lên tiếng hay làm gì đã thấy trước mắt hoa lên, ngực lạnh buốt, hoàn toàn mất ý thức.
Hóa ra từ lúc hắn hoàn hồn lại, Nhiếp
Nhiên đã nhào đến bịt miệng hắn, cắm thẳng dao vào tim hắn. Tốc độ của cô quá nhanh, không cho đối phương có bất cứ phản ứng gì.
Nhiếp Nhiên giải quyết xong gã đàn ông kia, nhảy vào trong, tên bên trong thấy mãi mà hắn không quay lại gác thì oán trách:
“Được rồi, tìm một vòng cũng không thấy cái gì, chắc chắn là không có. Mày đừng đa nghi như Tào Tháo nữa, nửa đêm còn lắm chuyện.”
Nhưng không có ai đáp lại khiến hắn cảm thấy kỳ quái. Quay đầu nhìn thì một gương mặt xinh đẹp xuất hiện ở sau lưng làm hắn giật mình, vừa mới há miệng kêu ma thì đã bị một phát dao kết liễu.
Lúc ngã xuống đất, hắn dùng chút ý thức cuối cùng còn sót lại nhìn về phía gã bạn mình đã nằm ở xa. Tên kia đã không còn nhúc nhích, máu đang chảy ra khỏi cơ thể thành một vũng lớn.
Hóa ra đó không phải là ma, là người…
Khi hắn bừng tỉnh cũng là lúc tắt thở. Máu chảy ra khỏi cổ họng hắn, hòa với nước mưa dưới đất.
Nhiếp Nhiên định báo cáo thì A Lực hỏi:
“Bên dưới đã kết thúc, chỗ cô sao rồi?”
“Đã kết thúc.” Nhiếp Nhiên trả lời rồi bước nhanh xuống tầng.
Người bên dưới ngẩn ra, nhanh thế à?
Cô tay không leo lên tầng khó hơn mình nhiều, hơn nữa trước khi vào còn phải phân tán sự chú ý của bọn chúng, theo lý sẽ tốn nhiều thời gian hơn anh ta mới đúng.
Thấy cô xuống đến nơi, anh ta nói: “Bên chỗ A Hiển đã xong rồi, chúng ta đi gặp bọn họ thôi.”
Nhiếp Nhiên thấy hai tên bên dưới đều đã tắt thở, gật đầu đi qua hai thi thể kia rồi cùng anh ta đến điểm tập hợp như giao hạn.
Lúc này trời vẫn tối đen nhưng Nhiếp
Nhiên biết đã không còn sớm nữa, cô nhất định phải tiến vào khu vực số 3 trước bình minh mới được.
Hai người bước nhanh xuống núi.
Khu vực này ở gần ranh giới nước F, Nhiếp
Nhiên chưa đến đây bao giờ, kể cả là khi nằm vùng cũng chưa.
Không thể không nói Mạc Thừa tìm chỗ rất tốt.
Hắn xây men theo núi, qua ngọn núi này là biên giới nước F, có thể nói là dựng hang ổ ngay trên cổng nhà người ta.
Nếu như muốn đi từ nơi này vào nhất định phải mạo hiểm bị binh lính nước F phát hiện.
Thế này khác gì coi binh lính nước F thành chó giữ cửa.
Thật gian trá!
Nếu chỉ có người Quân khu 9 tiến hành, sợ là sẽ khó đối phó.
Nhiếp Nhiên theo A Lực chạy xuống núi, trên đường gặp bốn người khác, cuối cùng chạm mặt đám người A Hiển dưới chân núi.
“Tiếp theo chính là điểm số 3, đây là một cửa ải quan trọng, mọi người phải cẩn thận.” A Lực nói với mười người kia.
Mọi người gật đầu.
“Cô chắc chắn được chứ?” A Lực quay sang nhìn Nhiếp Nhiên.
Đây không chỉ là một câu quan tâm, còn là xác nhận cô có năng lực chỉ đường hay không.
Bởi vì một khi đánh hạ khu vực số 3 đồng nghĩa với phòng tuyến cuối cùng đã bị phá, đó là nơi trung tâm, là nơi trừ người nằm vùng ra thì chưa một ai tiến vào.
Cho nên Nhiếp Nhiên là người mấu chốt nhất.
Nhiếp Nhiên gật đầu: “Được.”
Có được câu trả lời khẳng định của Nhiếp
Nhiên, A Lực không do dự nữa: “Vậy thì tốt.”
Tất cả mọi người thu hồi dao quân dụng, đổi sang súng, đồng thời trang bị ống hãm thanh.
Khu vực số 3 không phòng vệ đơn giản như nơi bọn họ vừa gặp, đó là nơi tiến vào địa bàn then chốt nhất của Mạc Thừa. Ở đó cơ quan trùng trùng, tập kích ở khoảng cách gần không thể thành công, cho nên đến lúc không thể tránh được sẽ phải ác chiến.
Nhiếp Nhiên và đám người kia cùng hướng đến khu vực số 3.
Muốn đến nơi đó nhất định phải đi qua một hẻm núi hẹp dài, hai bên không có bất cứ vật gì che chắn, vách núi dốc đứng, muốn tiến vào trong đó bình thường chỉ có thể đi con đường này.
Nhưng A Lực là người nước F, bản đồ của họ kỹ càng hơn bản đồ của Quân khu 9 đưa nhiều, cô phát hiện A Lực dẫn bọn họ đi vào một rừng cây rậm rạp bên vách đá, có thể men theo con đường này đến phía
trước, có điều đường rất xấu, rất nguy hiểm. Hơn nữa bây giờ mưa lớn, không cần thận sẽ ngã xuống, mà một khi ngã xuống, người của Mạc Thừa sẽ lập tức phát hiện ra, tiến hành bắn quét.