Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2463
ĐÓ LÀ HỦY DIỆT LẪN NHAU
Hắn thật sự ghét nghe những thứ tốt đẹp liên quan tới quân đội mà cô nói ra. Rõ ràng vừa rồi cô còn nói mình không hợp với quân đội, nói rất giống hắn, thế mà bây giờ lại nói cô thích sự đơn giản thuần túy nơi đó.
Đây được coi là gì?
Quay đầu là bờ?!
Hay là khoe khoang với hắn?!
Mạc Thừa rất tức giận.
Nhưng hắn không biết mình giận vì Nhiếp Nhiên thích Quân khu 9 hay là vì cô từ chối tâm ý của hắn. Hắn chỉ muốn dùng câu này khiến Nhiếp Nhiên sợ hãi mà thôi. Cho dù là vì sợ mà lừa hắn cũng được.
Lừa hắn rồi, cô còn có thể mượn cớ và cơ hội này trốn đi. Còn nếu bây giờ làm hắn không vui, cô sẽ xong đời. Nơi này dù sao cũng là địa bàn của hắn, cho dù Nhiếp Nhiên lợi hại hơn nữa cũng khó chống lại nhiều người tấn công.
Nhưng Nhiếp Nhiên không làm thế. Cô bình tĩnh nói: “Anh không làm thế đâu, nếu anh muốn giết tôi thì đã giết từ lâu rồi, đâu có giữ tôi lại lâu thế.”
Mạc Thừa bị vạch trần nên sắc mặt rất khó coi, hắn bực bội đặt mạnh cái ly sang bên cạnh: “Tôi nói rồi, cô đừng làm như rất hiểu tôi!”
“Cùng một loại người, làm sao có thể không hiểu?”
Nhiếp Nhiên dửng dưng nói một câu làm lửa giận trong lòng Mạc Thừa tắt ngấm.
Hắn cau mày, rất muốn hỏi: Nếu chúng ta hiểu đối phương, lại hợp nhau như vậy, tại sao không thể ở bên nhau?
Những lời đến miệng lại biến thành: “Vậy rốt cuộc lúc nào mới triển khai bao vây tiễu trừ tôi?”
Nhiếp Nhiên không để ý việc hắn chuyển chủ đề mà trả lời: “Ngày mai, sáng sớm ngày mai bọn họ sẽ tiến hành vây quét vòng thứ nhất.”
“Vậy cô còn không đi đi?” Mạc Thừa hậm hực hỏi xong, nhấc ly rượu lên uống một ngụm. Rượu cay xè, nhưng hắn lại không cảm nhận được. Hắn chỉ cảm thấy cô sắp đi rồi, tâm trạng rất khó chịu, vô cùng khó chịu.
Sau đó hắn lại nói như trút giận: “Tôi cảm thấy Quân khu 9 đúng là mù mới tìm cô đi làm gián điệp, làm gì có gián điệp nhà ai nói thời gian hành động cho kẻ địch.”
“Anh chắc chắn chứ? Vốn còn muốn uống với anh một ly, nếu anh ghét vậy thì thôi.”
Tuy nói thế nhưng Nhiếp Nhiên vẫn không đứng dậy đi, cô cầm chai rượu trong tay hắn lên tự rót cho mình.
Mạc Thừa biết cô không định đi, vẻ mặt mới dễ coi hơn: “Làm sao? Thương hại tôi à?”
“Là tiếc.” Nhiếp Nhiên uống một ngụm, trả lời.
Mạc Thừa nhìn cô: “tiếc cái gì?”
“Tôi nghĩ, tôi sẽ không gặp được ai giống như anh…”
Mạc Thừa ngẩng phắt đầu lên, cắt ngang lời cô: “Người đối xử tốt với cô giống như tôi?”
Nhiếp Nhiên bật cười: “Anh tốt với tôi chỗ nào? Nếu anh thấy được anh ấy tốt với tôi thế nào, có lẽ sẽ không dám nói như thế đâu.”
Trên thế giới này không có bất cứ ai tốt với cô hơn anh được.
Thấy vẻ mặt dịu dàng của cô khi nhắc tới người đàn ông kia, lửa giận của Mạc Thừa lại bùng lên: “Cô còn khoe khoang nữa, có
tin tôi đạp cô xuống dưới không?”
“Anh đạp thử xem!”
Nhiếp Nhiên liếc hắn, Mạc Thừa hừ một tiếng, không nói gì nữa.
Im lặng một lúc, Nhiếp Nhiên đột nhiên nói: “Người nói chuyện được.”
Mạc Thừa ngẩn ra.
“Chắc anh là người tôi nói chuyện được nhất, cũng hợp nhất.” Nhiếp Nhiên nói.
Cho dù là suy nghĩ hay phong cách làm việc đều hợp nhau. Điểm này cho dù là Dịch Sùng Chiêu cũng không bằng.
Bởi vì có hành động tương đối khác người,
Dịch Sùng Chiêu thì thường xuyên để ý đến an nguy của cô nên sửa đổi kế hoạch của cô. Nhưng Mạc Thừa sẽ không, hắn thích sự kích thích, thậm chí vì hưởng thụ mà còn phối hợp với cô.
“Hừ! Không phải cô còn có rất nhiều chiến hữu à?” Tuy trong lòng vui mừng nhưng
hắn vẫn mạnh miệng: “Chẳng lẽ người Quân khu 9 chết hết rồi à?!”
Nhiếp Nhiên chỉ cười không nói gì. Người
Quân khu 9 dĩ nhiên không chết, chỉ là bọn họ không điển như Mạc Thừa thôi.
Trong gió lạnh, Nhiếp Nhiên hít một hơi thật sâu, quay sang cười với hắn: “Mạc
Thừa, nếu như chúng ta quen nhau lại một lần nữa, không phải với thân phận này, tôi nghĩ chúng ta có thể sẽ là cộng sự rất tốt.”
“Không thể là tình nhân à?”
“Không.”
Nhiếp Nhiên lại từ chối không do dự khiến mặt Mạc Thừa đen lại: “Này! Đừng có được đằng chân lân đằng đầu, ỷ được tôi dung túng mà sỉ nhục tôi.”
“Không phải ý đó, mà là chúng ta thích hợp làm cộng sự hơn.” Nhiếp Nhiên mỉm cười:
“Chúng ta quá giống nhau, đều khác người, điên cuồng, kiêu ngạo, không phải kiểu người thích đi lấy lòng người khác. Nhưng tình cảm thì phải bỏ ra, chúng ta không bỏ ra vì đối phương thì sao có được đáp lại chứ?”
Mạc Thừa không đồng ý: “Không thử làm sao cô biết được, nói không chừng chúng ta điên cùng nhau thì sao?”
“Vậy thì sẽ hủy diệt lẫn nhau.”