Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2458
TIẾP THEO LÀ ĐẾN TÔI À?
Bóng đêm lặng lẽ, hiếm khi thấy mưa ngừng rơi.
Đám người kia nhảy múa, ăn thịt uống rượu trong phòng khách, vô cùng vui vẻ.
Ngay cả Mạc Thừa cũng nở nụ cười sảng khoái.
Nhiếp Nhiên nghịch ly rượu trong tay giống như một người ngoài cuộc.
Mạc Thừa cười: “Hình như cô không vui?”
Nhiếp Nhiên nâng ly rượu lên lắc nhẹ, nghiêng đầu cười với hắn: “Có à?”
“Không có sao?” Mạc Thừa hỏi ngược lại.
Nhiếp Nhiên đặt ly rượu lên bàn, dịch ghế lại gần, trả lời: “Dĩ nhiên không rồi.”
Mạc Thừa cười ha ha một tiếng. Tiếng cười của hắn kinh động đám thuộc hạ, ai cũng quay sang nhìn hắn.
“Lão đại! Ly này em kính anh! Chúc mừng anh cuối cùng đã trở thành lão đại lớn nhất ở nơi này!”
“Đúng vậy, lão đại, em cũng kính anh!”
“Lão đại, kính anh!”
Mạc Thừa cười, nâng ly uống cạn.
“Hay lắm!”
“Lão đại thật phóng khoáng!”
“Không hổ là lão đại của chúng ta!”
“Cô không kính tôi à?” Hắn hỏi Nhiếp
Nhiên.
Tất cả mọi người đều nhìn cô. Nhiếp Nhiên khẽ cười, nâng ly lên: “Kính anh, cuối cùng cũng được như nguyện rồi.”
“Tôi được như nguyện không phải cũng là cô được như nguyện sao?”
“Cũng đúng.”
Tuy đám thuộc hạ biết trong lần hành động này cô có công lao rất lớn, nhưng dù sao cũng không phải người mình nên chúng giả vờ lờ đi.
Uống đến lúc hưng phấn nhất, bọn chúng kéo những người phụ nữ bị nhốt trong phòng đi. Nhưng vì lão đại cảnh cáo nên có vui thế nào bọn chúng cũng không dám chơi trước mặt Nhiếp Nhiên.
Dương Thụ cố gắng khắc chế cơn tức giận.
Nhiếp Nhiên vẫn lạnh lùng như không nhìn thấy, cũng không nghe thấy.
Trong phòng càng lúc càng ồn ào như cái chợ vỡ.
Không biết qua bao lâu, Nhiếp Nhiên bị ồn đến đau cả đầu, chuẩn bị đứng dậy, ai ngờ
Mạc Thừa lại nói: “Có muốn đổi chỗ uống rượu không?”
“Nóc nhà không tốt à? Ở dưới ầm ĩ quá, lên đây mới thanh tịnh.”
Mạc Thừa cầm hai cái ly và một chai rượu, tìm chỗ ngồi xuống.
“Nhưng cũng lạnh.” Nhiếp Nhiên không hiểu nhưng vẫn đi tới, ngồi xuống.
Mạc Thừa rót cho cô một ly: “Uống chút rượu sẽ không lạnh nữa.”
Nhiếp Nhiên nhận lấy ly rượu, hỏi: “Anh cố ý kéo tôi lên đây không phải chỉ là nói chuyện phiếm uống rượu với tôi chứ?”
“Cô nói xem tôi làm lão đại ở đây rồi, tiếp theo còn phải làm gì nữa?” Mạc Thừa uống một ngụm rượu, không trả lời mà hỏi ngược lại.
Nhiếp Nhiên cũng khóe miệng lên: “Sao thế? Chưa gì đã không thỏa mãn rồi à?”
Mạc Thừa duỗi một chân ra: “Không, tôi đang tính xem tôi có thể làm lão đại bao lâu. Là nửa tháng, hay là mười ngày, năm
ngày?”
Nhiếp Nhiên dừng động tác uống rượu, còn chưa kịp nói chuyện đã nghe thấy hắn nói:
“Tiếp theo có phải đến lượt tôi không?” ?