Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2457
NGƯỜI ĐỨNG ĐẦU
Mạc Thừa luôn chú ý bên chỗ Nhiếp Nhiên.
Lúc này Nhiếp Nhiên đã dẫn người đuổi theo, chỉ còn lại một bóng lưng.
Tiếng súng kịch liệt không ngừng truyền từ xa đến.
“Lão đại, cẩn thận!” Mạc Thừa phân tâm, suýt nữa bị một viên đạn bắn trúng, may mà tên thuộc hạ bên cạnh tinh mắt đẩy hắn ra.
Lần này Mạc Thừa không dám lơ là nữa, hắn thu ánh mắt lại, những động tác và tốc độ nổ súng lại tăng nhanh không ít.
Mà ở bên kia, Nhiếp Nhiên dẫn người của Mạc Thừa đuổi tới đỉnh núi, dồn kẻ địch
đến bước đường cùng. Thấy không còn đường để lui, đám người kia chỉ đành liều mạng phản kích. Đáng tiếc, làm sao Nhiếp Nhiên có thể cho bọn chúng đường sống được?
“Tốc chiến tốc thắng!” Cô nấp phía sau một tảng đá lớn hô lên với người xung quanh.
Tiếng súng vang lên giữa núi rừng.
Cái kiểu đánh không màng bất cứ giá nào này của Nhiếp Nhiên, cho dù đối phương liều mạng thế nào cũng không làm nên trò trống gì cả.
Nhưng sắp đánh đến hồi kết thì không biết ai hô lên: “Mau rút lui! Người Quân khu 9 tới rồi!”
Nhiếp Nhiên hơi khựng lại, nhìn xuống dưới núi. Đúng là có người đang nhanh chóng di chuyển giữa sườn núi, nhưng sắp kết thúc rồi, làm sao cô có thể bỏ dở được?
“Không được rút lui! Giải quyết toàn bộ! Ai
dám rút lui trước, tôi sẽ bắn chết người đó!”
Giọng nói tàn khốc của cô khiến bọn chúng sợ hãi, đành nghiến răng nhắm mắt tiếp tục bắn. Tiếng súng càng lúc càng dữ dội.
Tốc độ bắn của Nhiếp Nhiên cũng càng lúc càng nhanh.
Đoàng!
Lúc đạn bay xuyên qua đầu gã cuối cùng,
Nhiếp Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm. Cô nhìn xuống dưới núi, thấy người Quân khu 9 đến gần, người đàn ông dẫn đầu kia mạnh mẽ và nhanh nhẹn những gương mặt đó đã gầy đi rất nhiều.
Mới có mấy ngày không gặp, anh đã tiều tụy đi rồi.
Nhiếp Nhiên cúi đầu nhìn, dường như muốn khắc bóng người kia vào mắt, vào lòng.
G
Đúng lúc này, tiếng bước chân vội vã vang lên, Mạc Thừa dẫn người chạy từ xa đến.
“Nhiếp Nhiên!”
Nhiếp Nhiên thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn hắn: “Giải quyết xong rồi.”
Mạc Thừa nhìn cô, gật đầu, nắm lấy cổ tay cô kéo đi.
Nhiếp Nhiên cau mày, thấy tâm trạng hắn không tốt, cộng thêm Quân khu 9 nhìn chằm chằm như hổ đói ngay giữa sườn núi nên cô không muốn tranh chấp với hắn mà theo hắn cùng xuống núi.
Lúc rời đi, cô lại nhìn về phía xa một cái.
Tiến độ của bọn chúng đã được kha khá rồi, cho dù người Quân khu 9 xuất hiện thì cũng không dọn dẹp sạch sẽ được, dù gì nơi này cũng vàng thau lẫn lộn.
Mạc Thừa quyết định đợi cơ hội tiến thêm bước nữa. Ai ngờ sau ba ngày càn quét điên cuồng, người Quân khu 9 lại quay trở về. Bọn họ tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Bọn chúng chẳng biết Quân khu 9 muốn làm gì.
Ban đầu người ở khu vực này còn nghi ngờ người Quân khu 9 đang gài bẫy, nhưng ngày nối ngày trôi qua, thấy người Quân khu 9 thật sự không trở lại, lúc này bạn chúng mới bắt đầu ra ngoài hoạt động.
Lúc Trì Tranh Bắc ngã xuống, những tổ chức lớn nhỏ kia đều cướp đoạt những địa bàn vụn vặt sát biên giới. Bây giờ Quân khu 9 vừa đi, những tên này bắt đầu không kiêng dè nữa. Khu vực này lại nghênh đón một loạt trận ác đấu.
Không biết có phải ông trời cũng đang cảm thấy bị ai vì chiến tranh không mà cho mưa lớn suốt mấy ngày liên tiếp, cả biên giới dầm dề nước mưa. Vì cướp đoạt địa bàn, bọn chúng chém giết trong mưa không quản ngày đêm. Mạc Thừa cũng vậy.
Hắn thâu tóm toàn bộ địa bàn chưa giành được lúc Quân khu 9 còn ở lại.
Nhiếp Nhiên đi theo hắn chém giết cả đường. Càng lúc bọn họ phối hợp càng ăn ý.
Không còn Dự Xuyên và Trì Tranh Bắc, những người kia sao có thể là đối thủ của
Mạc Thừa?
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, quả nhiên Mạc
Thừa đã trở thành người đứng đầu ở biên giới.
Để chúc mừng cho chuyện này, cộng thêm sắp đến Tết nên bọn chúng quyết định ăn mừng một bữa thật lớn.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m