Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2456
TẠI SAO KHÔNG ĐỂ TÔI ĐI?
Đám người chuẩn bị xong, tất cả ngồi lên xe đi về phía trước. Nhiếp Nhiên vẫn ngồi cùng xe với Mạc Thừa. Vừa nhìn thấy Nhiếp Nhiên ngồi vào, Mạc Thừa đã thấy phiền não. Có lẽ là vì câu nói lúc nãy. Cả đường hắn không nhìn Nhiếp Nhiên lấy một cái chứ đừng nói là nói chuyện.
Nhiếp Nhiên không để ý, giữa cô và Mạc Thừa vẫn chưa đến mức phải quan tâm cảm xúc của đối phương.
Xe không ngừng qua lại giữa núi rừng và đồng bằng, cuối cùng dừng lại.
“Lão đại.” Tên thuộc hạ ở chiến tuyến thấy xe của Mạc Thừa, vội vàng chạy lên cung kính gọi một tiếng.
Mạc Thừa ngông cuồng bước xuống ngắm nhìn phía xa. Mảnh đất này vốn là khu vực phân chia của Trì Tranh Bắc, mà bây giờ đã thành của hắn rồi. Không chỉ có nơi này, còn có phía Bắc trải qua mấy ngày Nhiếp
Nhiên chiếm lại cũng gần như đã nắm được hết.
Xuất phát từ phía Tây Bắc, bọn chúng đã cắt ngang nửa giang sơn của Trì Tranh Bắc.
Gió rét mùa đông thổi qua đồng bằng, thời tiết u ám, hắn cong khóe miệng lên. 14
“Lại sắp mưa rồi.” Nhiếp Nhiên cũng xuống xe, đứng ở bên cạnh Mạc Thừa, nhìn đường chân trời phía xa.
Những ngày qua thời tiết ở biên giới không được tốt, thường xuyên âm u có mưa. Có lúc nửa đêm còn mưa to. Vì vậy mặt đất rất trơn trượt lầy lội, đường vô cùng khó đi.
“Nhân lúc còn chưa mưa, mau chóng ra tay đi.” Nhiếp Nhiên kéo khóa áo lên đi chuẩn bị.
Mấy phút sau, tất cả mọi người đều đã xong. Theo tiếng ra lệnh của Mạc Thừa, toàn bộ xuất phát.
Hôm nay bọn chúng đi vào khu vực trung tâm, chuẩn bị chiếm lấy ngọn núi kia làm dải phân cách, định chiếm hết toàn bộ địa bàn phía Tây Bắc.
Trận đánh này nói đơn giản thì đơn giản, mà nói khó cũng khó. Mặc dù quen thuộc địa hình, nhưng vì đề phòng gặp người
Quân khu 9, còn phải giải quyết đám lâu la không có năng lực gì nhưng khá phiền kia nên phải cẩn thận.
Đám người nhanh chóng biến mất giữa núi rừng
Nhiếp Nhiên bị ép đi theo Mạc Thừa, lựa chọn một con đường trong đó tiến hành vây quét. Thỉnh thoảng bọn họ gặp mấy hòn đá ngáng chân, Mạc Thừa dẫn người xông lên, diệt trừ sạch sẽ. Hắn không tránh không né xông lên giống như một liều thuốc trợ tim, ổn định tất cả mọi người.
Đây là phong độ của người lãnh đạo. Chẳng trách hắn trái tính trái nết như vậy mà vẫn có nhiều người nguyện ý đi theo.
Lần này Mạc Thừa bảo vệ Nhiếp Nhiên ở sau lưng, cô chẳng phải làm gì cả. Đạn trong tay cô đến bây giờ vẫn chưa bắn ra một viên. Mặc dù cảm thấy kỳ quái nhưng
Nhiếp Nhiên cũng không nói gì nhiều, chỉ im lặng đi theo hắn.
Nửa đường bọn họ gặp phải hai thế lực chiếm giữ trái phải.
“Lão đại, chúng ta chia ra thành hai tổ đuổi chứ?” Tên thuộc hạ sau lưng Mạc Thừa đề nghị: “Nếu không quá lãng phí thời gian.”
“Tôi đồng ý.” Nhiếp Nhiên phụ họa.
Mạc Thừa liếc cô, nói với tên thuộc hạ kia:
“Mày dẫn một đội qua đó đi.”
Rõ ràng hơn không muốn để cho Nhiếp
Nhiên dẫn đội.
Nguồn : we btruy en onlin e.com
Tên thuộc hạ gật đầu, dẫn một đám người đi tới hướng khác.
“Tại sao không để cho tôi đi?”
Đến khi những người đó đi hết rồi, Nhiếp
Nhiên mới hỏi Mạc Thừa.
“Ngần ấy người là đủ rồi, không cần cô ra tay.”
Mạc Thừa dẫn một đội khác tiếp tục đi về phía trước.
Nhiếp Nhiên cau mày.
Nhưng mà người Mạc Thừa phái đi không kiên trì được bao lâu. Nhóm nhỏ kia nhìn thì không nhiều nhưng hỏa lực lại cực mạnh. Hơn nữa bọn chúng còn chiếm hết tất cả ưu thế và địa hình.
Lúc này Mạc Thừa không phân thân ra mà trợ giúp được, chỉ có thể phái cô đi.
Trước khi cô rời đi, Mạc Thừa nói: “Cẩn thận một chút!”
Nhiếp Nhiên ừ một tiếng rồi dẫn mấy người đi tiếp viện.
Có cô tham gia, chiến cuộc nhanh chóng xoay chuyển.
Nhiếp Nhiên không ra lệnh cho bọn chúng nhiều như Mạc Thừa, khống chế cục diện đối với cô mà nói mới là quan trọng. Sự tham gia của cô giống như một thanh kiếm sắc bén xé toạc vòng vây của bọn chúng.
Đám người kia không chịu nổi sự liều mạng của Nhiếp Nhiên, sợ hãi tháo chạy.
Nhiếp Nhiên vung tay lên, ra lệnh: “Đuổi theo!”
Đám thuộc hạ bị Nhiếp Nhiên ảnh hưởng, hăng máu xông lên.