Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2432
RÙA RỤT ĐẦU
“Làm thế này ngộ nhỡ rơi vào bẫy thì rút lui kiểu gì?” Một tên to gan hỏi.
Mạc Thừa hừ lạnh: “Rút lui? Ai nói với chúng mày là phải rút lui.”
Đám người kia đưa mắt nhìn nhau, tên béo bị Nhiếp Nhiên đánh yếu ớt lên tiếng hỏi:
“Nhưng nếu kế hoạch không thành công thì sao?”
Mạc Thừa: “Mày nói kế hoạch này có vấn đề à?”
Tên béo thấy lão đại cười rực rỡ với mình thì cảm thấy sống lưng lạnh toát, vội vàng xua tay: “Không không không, ý em không phải thế, chỉ là… chỉ là làm thế này liệu có quá liều lĩnh không?”
Nhiếp Nhiên bật cười: “Nếu để lại đường lui thì lần hành động này còn có ý nghĩa gì? Còn không bằng ở lại chỗ này dự trữ đồ ăn chuẩn bị trú đông đi.”
Đám người kia nghe không hiểu hàm ý của cô nhưng Mạc Thừa lại hiểu.
Hắn nghiêng đầu qua: “Cô nói bọn chúng là rùa rụt đầu?”
Nhiếp Nhiên bị hắn vạch trần, vẻ mặt hơi cứng lại. Thật ra cô nói vẫn rất uyển chuyển, dù sao bọn chúng sợ bóng sợ gió như vậy, dùng từ con rùa trú đông để hình dung cũng không sai, hơn nữa với chỉ số thông minh của đám người kia cơ bản sẽ không hiểu, nhưng không ngờ lại bị Mạc
Thừa bóc trần.
Đúng như dự đoán, đám người kia lập tức nổi giận. Là đàn ông bị phụ nữ mắng là con rùa rụt đầu, làm sao có thể nhịn được!
Quan trọng nhất chính là hình như lão đại cũng không vui. Vậy bọn chúng còn khách khí làm gì, tên nào cũng đập bàn mắng
chửi.
“Mẹ nó! Cô mắng ai là con rùa rụt đầu!”
“Cô muốn chết à!”
“Có tin chúng tôi mỗi người một viên đạn bắn cô thành tổ ong vò vẽ không!”
Đám đàn ông kia hung hăng muốn xử lý cô. Mạc Thừa thì coi như không nhìn thấy.
Dương Thụ vội tiến lên kéo cô ra sau lưng mình.
Nhiếp Nhiên không để ý, nụ cười trên môi vẫn không thay đổi, có vẻ không hề bị dọa.
“Vậy các anh có phải là rùa rụt đầu không?”
“Dĩ nhiên không phải!”
Nhiếp Nhiên gật đầu, nói với Mạc Thừa:
“Xem ra bọn họ đồng ý rồi.”
Đệch! Bị lừa rồi!
Lúc bọn chúng phản ứng lại đã thấy Nhiếp
Nhiên đang cười vô hại nhìn mình. Cuối cùng bọn chúng cũng hiểu tại sao lão đại nhà mình lại bị lừa nhiều lần như vậy. Bọn chúng cảm thấy ra tay với cô, phần thắng của bọn chúng không lớn, vẫn nên tìm lão đại thì hơn!
Vậy là tất cả đồng loạt nhìn về phía Mạc
Thừa, ra sức khuyên nhủ.
“Lão đại, anh không thể tùy tiện nghe cô ta được, cô ta là binh lính, cô ta sẽ hại chết chúng ta!”
“Đúng vậy lão đại, người phụ nữ này muốn hại chết anh, hại chết bọn em! Kế hoạch này quá nguy hiểm, không cẩn thận chúng ta sẽ mất mạng.”
“Không sai! Lão đại! Cô ta nói thì dễ nghe, cái gì mà mượn lực Quân khu 9 tiêu diệt
Trì Tranh Bắc, ai biết có phải cô ta muốn hại chúng ta không!”
Tên nào cũng phòng bị Nhiếp Nhiên.
Nói thật, Nhiếp Nhiên cũng cảm thấy chúng nói có lý. Nhưng khua môi múa mép với cô chỉ phí sức mà thôi…
“Tôi tiêu diệt hết các anh thì có lợi gì?
Không có Mạc lão đại của các anh bảo vệ, tôi sẽ chết.”
Tên béo bĩu môi khinh thường nói: “Ai biết trong lòng cô nghĩ cái gì, nói không chừng muốn lên làm lão đại!”
“Đúng! Thằng béo nói không sai, cho dù không phải muốn làm lão đại, nhưng cô ta tích cực thế này rõ ràng có mục đích! Nói không chừng là muốn lợi dụng chúng ta để đạt được mục đích xấu xa nào đó của mình.”
Khả năng này được bọn chúng tán đồng.
Không chỉ bọn chúng, ngay cả Nhiếp Nhiên cũng gật đầu: “Đúng vậy, tôi thật sự có mục đích.”
Tên béo cuống lên: “Nghe đi nghe đi! Lão
đại anh nghe thấy chưa, chính cô ta cũng thừa nhận cô ta có mục đích rồi!”
Mạc Thừa quay sang nhìn cô, ánh mắt mang ý cười nghiền ngẫm.
Nhiếp Nhiên nhướng mày trả lời thẳng:
“Mục đích của tôi là khiến lão đại của các anh lợi hại hơn, không được à?”
Tên béo thấy lão đại nhà mình và cô nhìn nhau, cảm thấy là lạ, càng cảnh giác và nghi ngờ hơn: “Cô tốt bụng thế à? Hơn nữa lão đại của chúng tôi lợi hại hơn thì liên quan gì đến cô, cô bớt nói mấy lời nịnh bợ này đi!”
“Sao lại không liên quan? Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, lão đại của các anh lớn mạnh thì tôi mới có thể dựa vào đại thụ hóng mát.”
Mọi người nhất trí cho rằng cô đúng là không biết xấu hổ.