Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2431
HỢP NHAU
Mạc Thừa nói: “Không phải là vì tôi muốn xem cô coi trọng chuyện này đến đâu sao?”
Nhiếp Nhiên cười lạnh: “Có mà anh không coi trọng thì có nhỉ?”
“Mấy ngày nay tôi vẫn đang suy nghĩ kế hoạch còn gì.”
Nhiếp Nhiên châm chọc: “Vậy anh nghĩ ra chưa?”
Mạc Thừa lắc đầu: “Cô quen thuộc Quân khu 9 hơn, cho nên cô cũng phải nghĩ kế hoạch này cùng tôi.”
Nhiếp Nhiên giận đến bật cười: “Lúc này không sợ tôi lừa anh nữa à?”
“Muốn có được thì phải bỏ ra. Không phải cô nói thế sao?”
Một lúc sau, Nhiếp Nhiên nói: “Vậy anh đừng hối hận.” Nói xong cô quay lại, ngồi xuống sofa: “Anh muốn làm thế nào?”
Mạc Thừa nhún vai nói: “Nếu biết phải làm thế nào, tôi còn hỏi cô làm gì?”
Nhiếp Nhiên nghe mà giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Cô biết Mạc Thừa cố ý. Hắn không thể không vạch một kế hoạch nào cả, nếu không cũng uổng công làm lão đại nhiều năm. Cho dù hắn không làm được, cũng không cần lề mề nhiều ngày vậy rồi mới nói với cô. Hắn muốn xem cô có chuẩn bị sẵn kế hoạch không, hoặc là muốn xem kế hoạch của cô. Bởi vì trong thời gian ngắn mà nghĩ lại cách khác thì quá lãng phí thời gian. Cho nên nếu muốn động thủy nhất định cô phải lấy kế hoạch từ trước ra. So với việc bị người chen vào kế hoạch thì một kế hoạch hoàn chỉnh có thể khiến hắn nhìn ra được nhiều hơn.
Ha ha, lại là thăm dò.
Nhiếp Nhiên không vui: “Anh không định để tôi hoàn thành cả kế hoạch chứ?”
“Cô muốn không?” Mạc Thừa hỏi ngược lại.
“Không muốn. Phí nơ ron thần kinh quá.”
Mạc Thừa cười ha ha: “Bỏ ra càng nhiều nhận lại càng lớn, quân sự của tôi.”
“Nhưng tôi vẫn không muốn.”
“Tại sao?”
Nhiếp Nhiên dựa vào ghế, nghịch ly rượu trong tay, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu lên ly khúc xạ ra quầng sáng lấp lánh, Mạc
Thừa ngẩn ra, tiếp đó nghe thấy cô nói:
“Bởi vì anh sẽ nghi ngờ tôi.”
Mạc Thừa ngẩng đầu lên nhìn cô rất lâu.
Trong phòng yên tĩnh lại. Qua mấy giây sau, hắn bật cười: “Rất biết thân biết phận.”
“Hết cách rồi, thân phận này gượng gạo quá.”
Mạc Thừa mỉm cười: “Được, vậy chúng ta cứ từ từ.”
Trong lời này có ý khác, nhưng Nhiếp
Nhiên giống như không nghe ra, tiếp tục nhấp một ngụm rượu.
Trong mấy ngày sau đó, Nhiếp Nhiên và
Mạc Thừa như hình với bóng, hai người gần như đều ở trong phòng làm việc.
Nhiếp Nhiên không đưa phương án Mạc
Thừa tưởng là có đó cho hắn, bởi vì cô không có phương án nào cả. Hơn nữa ở trong kế hoạch này cô không phải người phụ trách chính, cần gì gây phiền phức cho mình chứ.
Vì vậy, bọn họ nhất định phải vạch ra một kế hoạch mới.
Mấy ngày nay qua trao đổi, hai người dân dần phát hiện tính cách đối phương thật sự rất hợp với mình. Chẳng mấy chốc bọn họ đã vạch ra được một kế hoạch.
Lúc cho mấy tên thuộc hạ xem, sắc mặt
chúng đều là lạ. Bởi vì bọn chúng thấy kế hoạch lần này của lão đại nhà mình hơi điên rồ.
Dù sao tuy lão đại làm việc không theo quy tắc gì cả nhưng mà vẫn có ranh giới cuối cùng. Lần này hình như ngay cả ranh giới cuối cùng cũng không có.
Thế mà lại… không phòng thủ, chỉ cướp đoạt!
Hoàn toàn là kiểu cướp đoạt không cân nhắc hậu quả, khiến người ta nhìn mà hãi hùng khiếp vía.