Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2350
CHỈ THƯỞNG THẾ NÀY THÔI À?
Cái tên này… đúng là khiến cô cạn lời.
Bướng bỉnh y như con lừa!
Rõ ràng lúc kéo cô cùng lăn xuống đã bị gãy xương rồi, lại còn nói mình bị trật khớp, còn muốn tự đi.
Đúng là càn quấy!
Nếu không phải nể tình lúc đó anh ta cứu mình, cô thật sự muốn…
Haiz… bỏ đi, cô vẫn đưa anh ta về thì hơn, nếu không chân anh ta mà bị hỏng, có lẽ buổi tối Lâm Hoài sẽ tìm cô trong mơ mất.
Cô nhìn bóng lưng Dương Thụ được đỡ đi, thầm lắc đầu.
“Nhiếp Nhiên!” Lý Tông Dũng lên tiếng gọi.
Nhiếp Nhiên hoàn hồn lại, lúc này mới phát hiện những người ở xa đang nhìn mình, vội vàng bước nhanh tới, hô: “Tiểu đoàn trưởng.”
Lý Tông Dũng thấy người cô lấm lem, mặt mũi cũng vậy mà buồn cười, nhưng vẫn cố ý nghiêm mặt khiển trách: “Con nhóc không biết trời cao đất dày này, thế mà dám gọi thẳng tên cấp trên, tôi thấy cô cần phải học lại quy củ đơn vị mới được!”
Vì ở trước mặt nhiều người nên Nhiếp
Nhiên không tiện có phản ứng gì, chỉ biết đứng im nghe ông mắng.
Không ngờ Lý Tông Dũng lại khen: “Nhưng cái cách dở hơi kia cũng không tệ.”
Nhiếp Nhiên nhướng mày cười: “Nếu đã không tệ, sao còn dở hơi được?”
“Nếu không có đội phó Vụ sửa đổi, cô tưởng cách này thành công được à? Nó sẽ thành cách dở hơi bất cứ lúc nào.” Lý Tông
Lý Tông Dũng nói: “Lần diễn tập lần này tôi nhìn ra được mọi người đều rất cố gắng, cũng rất để tâm, rất tốt! Nhưng nếu đã là so tài giữa hai đội thì sẽ có bên thua bên thắng! Cho dù bên nào thắng, tôi không hy vọng mọi người sẽ kiêu ngạo, đồng thời dù bên nào thất bại, tôi cũng không hy vọng sẽ trở thành lý do khiến mọi người chán nản!
Đây là một lần kinh nghiệm, cũng là một lần rèn luyện để mọi người có thể phát huy tốt hơn, có trạng thái tâm lý ổn định hơn vào lần tiếp theo! Nhưng cuối cùng đều là vì chuẩn bị cho giây phút lên chiến trường, hiểu chưa?!”
“Rõ!”
Dưới gió rét, tất cả mọi người đồng thanh trả lời khiến lòng người sôi sùng sục.
Kết quả cuối cùng nhanh chóng được nộp lên. Lý Tông Dũng và mấy lãnh đạo xem kỹ một lúc rồi thông báo kết quả với bọn họ.
Đội Đỏ chiếm ưu thế ban đầu, vũ khí và người đều tổn thất ít.
Mà đội Xanh ban đầu bị yếu thế, tổn thất khá nhiều vũ khí và nhân lực.
Nhưng về sau tổn thất của hai bên đều thay đổi, hơn nữa cuối cùng đội Đỏ bị đội
Xanh cướp mất trận địa, phần này bị trừ rất nhiều điểm.
Kết luận cuối cùng đương nhiên đội Xanh đã giành được thắng lợi.
“Ha ha ha, đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước, già rồi phải phục lớp trẻ thôi.” Đại đội trưởng Diệp cười vỗ vai chỉ huy đội Đỏ.
Người kia giận đến xanh cả mặt.
Đại đội trưởng Diệp hình như vẫn chưa đã ghiền, lại tiếp tục ném đá xuống giếng:
“Nhưng tôi nói cậu này, cậu đừng tức giận vội, vì người đánh bại cậu không phải đội phó Vụ mà là nữ binh vừa rồi, kế hoạch chuyển bại thành thắng sau đó là của cô ấy.”
“Cái gì?!”
Đại đội trưởng Diệp kia có vẻ rất thích thấy anh ta tức giận, vỗ vai anh ta cười nói:
“Nhớ trước kia cậu thua Dịch Sùng Chiêu, bây giờ lại thua một nữ binh Quân khu 9, công lực của cậu giảm nhiều đấy.”
Lý Tông Dũng thấy vẻ mặt người kia thay đổi thất thường, vội vàng lên tiếng giảng hòa: “Được rồi được rồi, anh đừng trêu cậu ấy nữa, nếu diễn tập đã kết thúc, vậy tiếp theo mọi người nghỉ ngơi rồi buổi tối chúng ta ăn một bữa ngon đi. Vì đội Xanh thắng nên thưởng cho mọi người nghỉ nửa tiếng, đội Đỏ thì đi giúp việc trong bếp.”
“Rõ!”
Đội Xanh phấn khởi trả lời, sau đó mọi người chuẩn bị giải tán.
Nhưng ai ngờ vào lúc này một giọng nói yếu ớt truyền tới, ngăn cản bước chân bọn họ.
“Chỉ thưởng thế thôi à?”