Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2327
BẠN CŨ ĐẾN
Lý Tông Dũng vừa tức vừa lo, thấy anh không phản ứng liền quyết định cho thêm một liều thuốc mạnh.
“Còn có một chuyện quan trọng chú quên nói với cháu, trong mấy đơn vị lần này phái đến có không ít bạn cũ của Nhiếp
Nhiên, ví dụ như Nghiêm Hoài Vũ, Kiều
Duy. Chú nhớ tình cảm giữa bọn họ hình như cũng không tệ nhỉ?”
“Chú nói thật chứ?” Người vừa rồi không có phản ứng gì đứng phắt lên khỏi ghế.
Thật ra không phải anh không có phản ứng, chỉ là vừa nãy nghe thấy mấy câu kia, đang nghĩ phải giải quyết vấn đề này thế nào, đầu óc xoay chuyển quá nhanh nên hơi đờ đẫn, sau đó nghe thấy mấy cái tên quen thuộc kia mới giật mình, không quan tâm gì nữa mà đứng lên.
Lý Tông Dũng thấy liều thuốc mạnh của mình đã có ích, ông nhàn nhã dựa vào ghế gật đầu: “Đúng vậy, đã có danh sách rồi, lần này có tổng cộng ba đơn vị cùng huấn luyện với chúng ta, hơn nữa chú thấy có đến mấy cái tên quen thuộc, lúc sắp xếp danh sách, những sĩ quan huấn luyện kia nói những người này ở trong đơn vị biểu hiện vô cùng tốt cho nên dẫn đến đây cho bọn họ học hỏi kinh nghiệm.”
“Danh sách ở đâu?”
Lý Tông Dũng thổi nước trà nóng, giống như cố ý mài giũa tính nhẫn nại của anh, ông uống một ngụm trà, nói: “Chú thấy danh sách không quan trọng, bởi vì hình như sáng sớm hôm nay bọn họ đã lên đường rồi, chú đoán bây giờ đã đến nơi.”
Vừa mới nói xong, Lý Tông Dũng đã cảm thấy một trận gió thổi qua trước mặt, không thấy bóng dáng Dịch Sùng Chiêu đâu nữa.
“Nhiếp Nhiên!”
Trong thời gian nghỉ trưa, Nhiếp Nhiên đang huấn luyện nghe thấy có tiếng ai đó gọi mình. Cô dừng lại, nhìn ra ngoài sân huấn luyện thì thấy có bốn người chạy từ xa đến.
Người chạy nhanh nhất kia Nhiếp Nhiên chỉ liếc mắt là đã nhận ra.
Hà Giai Ngọc?!
Sao cô ta lại đến đây?
“Nhiếp Nhiên!” Hà Giai Ngọc kích động ôm lấy cô.
Nghiêm Hoài Vũ chạy tới sau vội vàng nhẹ giọng trách cô ta: “Hà Giai Ngọc, em nói nhỏ thôi, ở đây là Quân khu 9, mỗi lời nói hành động của chúng ta đều đại diện cho đơn vị, bị người khác thấy sẽ không hay đâu.”
Hà Giai Ngọc lườm anh ta: “Ở đây làm gì có ai, trừ Nhiếp Nhiên ra, ngay cả một bóng ma cũng không có. Em phát hiện từ khi
anh làm tiểu đội trưởng là bắt đầu đắc ý, lải nhải suốt ngày.”
Nghiêm Hoài Vũ đứng thẳng lên, hừ một tiếng: “Đắc ý cái gì, anh đang nhắc nhở em.”
Tiểu đội trưởng?
Nhiếp Nhiên nhìn Nghiêm Hoài Vũ đã hơn nửa năm không gặp nhưng lại ra dáng ông cụ non hơn nhiều, cô trêu anh ta: “Lên chức rồi à?”
Trước kia Nghiêm Hoài Vũ ở trong đơn vị không hề ngoan ngoãn, đâu có giống như bây giờ, còn bảo người khác chú ý lời nói.
“Còn không phải sao, vừa làm tiểu đội trưởng là đã quản em khắp nơi rồi.” Hà
Giai Ngọc ôm Nhiếp Nhiên không buông:
“Đừng nói anh ấy nữa, nói chuyện của chị đi, hơn nửa năm không gặp, chị vẫn ổn chứ? Không ngờ hồi đó chị lại vào Quân khu 9 thật, vừa nãy nhìn thấy chị em còn không dám tin, bộ quần áo này thật sự quá đẹp, từ đầu em đã cảm thấy chị mặc đẹp
Nguồn : we btruy en onlin e.com
Nhiếp Nhiên bật cười, Thi Sảnh và Kiều
Duy cũng cười nói chuyện với cô.
Bạn cũ lâu ngày không gặp, nói mãi không hết chuyện.
“Nhiếp Nhiên, tôi phát hiện nửa năm không gặp, hình như cậu gầy đi rất nhiều.”
Thi Sảnh nói với cô.
Nhiếp Nhiên gật đầu: “Ừ, huấn luyện nhiều nên gầy đi.”
Hà Giai Ngọc giống như bà cụ non: “Vậy chị phải ăn nhiều hơn, nếu không sao chịu nổi huấn luyện phi nhân loại của Quân khu 9 chứ.”
Nhiếp Nhiên cười trêu: “Đúng là yếu vào có khác, biết quan tâm người khác rồi đấy.”
“Đâu có!” Hà Giai Ngọc đỏ mặt, hờn dỗi đẩy nhẹ Nhiếp Nhiên.