Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2284
CÓ CẦN GIẢI QUYẾT CÔ TA KHÔNG?
Cố Vinh An thấy cô thản nhiên như không, cảm thấy chắc là bản thân nghĩ nhiều rồi.
Còn Nhiếp Nhiên thì trên đường về “không cẩn thận” gặp được Lý Kiêu. Hai người nhìn nhau rồi đi đến một chỗ yên tĩnh.
“Tiểu đoàn trưởng nói cậu sẽ nhanh chóng trở lại, sao tận hôm nay mới về?”
Buổi trưa thấy cô xuất hiện, Lý Kiêu vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện với cô.
Nhiếp Nhiên: “Nằm viện mấy ngày.”
Lý Kiêu hơi biến sắc, nhìn cô từ trên xuống
dưới: “Cậu bị thương thật à? Hôm đó cậu ở chỗ nào? Tại sao lúc ấy không cùng bọn tôi ve?”
Lý Kiêu tưởng Nhiếp Nhiên bị người mình đả thương vào bệnh viện nên rất lo lắng.
“Tôi không bị thương, hôm đó dầm mưa bị sốt.” Nhiếp Nhiên hỏi: “Tiểu đoàn trưởng nói cho cậu biết rồi à?”
“Ừ, đêm hôm đó cô ta truyền tin đi, đúng lúc bị tôi phát hiện, tôi đi tìm Tiểu đoàn trưởng…”
Lý Kiêu nhớ tới chuyện của mình và Lý
Vọng, trong mắt lóe lên vẻ khác thường.
Nhiếp Nhiên thấy Lý Kiêu hơi lúng túng mới trêu: “Sau đó thì sao?”
Lý Kiêu hoàn hồn lại, điều chỉnh tâm trạng, lắc đầu: “Không có sau đó nữa.”
“Không có? Không thể nào, chắc là gặp chuyện gì phải không?”
“Không có.”
“Được rồi, cậu nói không thì là không vậy.”
Cô nhún vai.
“Người kia thật sự là phản động à?” Lý
Kiêu vội chuyển sang chuyện khác.
“Ừ, thực ra tôi cũng không bắn chết hắn.”
Lý Kiêu nghe vậy mới giãn chân mày ra.
Không bắn chết là tốt nhất, Lý Kiêu chỉ sợ bắn chết thật thì nhiệm vụ nằm vùng không bị lộ, mọi người cũng cho là Lý Tông
Dũng thiên vị Nhiếp Nhiên, đưa cô ra ngoài, nếu có lời đàm tiếu thì sẽ không tốt cho tương lai của cô.
Lý Kiêu bước đến gần, nhẹ giọng hỏi: “Vậy lần này phải giải quyết cô ta à?”
Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, theo lý mà nói phải giải quyết Cửu Miêu mới đúng, dù sao cô ta cũng là gian tế, Quân khu 9 tuyệt đối không thể để cho người như vậy ở lại được.
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
Nhưng Nhiếp Nhiên lắc đầu: “Không, tạm thời chưa động đến cô ta, cô ta vẫn có ích.”
“Được rồi, tôi sẽ tiếp tục để ý cô ta giúp cậu, cậu về nghỉ ngơi đi.”
Nhiếp Nhiên nhiều chuyện hỏi: “Cậu đi đâu thế?”
“Hôm nay tôi chưa huấn luyện, bây giờ đi đây.”
Lý Kiều chưa bao giờ lẫn lộn giữa nghỉ ngơi với huấn luyện, trước kia cũng không thấy Lý Kiêu uống rượu ngủ đến tận trưa thế này.
Nhiếp Nhiên chỉ nghĩ qua loa chứ không để trong lòng, trên đường đi về ký túc xá thỉnh thoảng gặp mấy người chào hỏi mình, cô cũng cười gật đầu với bọn họ, trong lòng mong đợi ngày Hoắc Hoành trở lại.