Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2266
Hoắc Hoành nhanh chóng đạp vào đầu gối Dư Xuyên, viên đạn lao vút qua đỉnh đầu hắn.
Nếu vừa rồi Hoắc Hoành chậm nửa giây, chỉ sợ bây giờ Dự Xuyên đã chết rồi.
Nhiếp Nhiên hiểu, nếu như có thể bắt sống, Hoắc Hoành nhất định sẽ không tiếc sức bắt sống Dư Xuyên. nếu chỉ mang một thi thể về thì đối với Hoắc Hoành, nhiệm vụ này đã thất bại.
“Ông chủ Dư, tôi thấy đối phương có chuẩn bị mà đến, đừng manh động.” Hoắc Hoành nghiệm mặt nhắc nhở Dư Xuyên.
“Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai!” Dư Xuyên khẽ chửi.
Bây giờ hắn đâu còn dáng vẻ nho nhã quân tử như trên địa bàn của mình nữa, hắn thở hổn hển, mở miệng là chửi bới, đúng là không bằng thổ phỉ.
Có lẽ hắn xuất thân là thổ phỉ, sau đó có tiền có quyền liền bắt đầu giả vờ giả vịt, thậm chí còn bắt đám thuộc hạ gọi mình là ông chủ. Tiếc là có một số thứ biểu hiện ra từ trong xương cốt, cho dù giả vờ giống thế nào, đến thời khắc mấu chốt vẫn sẽ bại lộ.
Chẳng trách Mạc Thừa nói hắn giả nho nhã.
“Nếu muốn biết là ai thì phải cử một người ra để kiểm tra, nếu để lâu chỉ sợ đám binh lính kia sẽ đuổi kịp.” Hoắc Hoành nói.
Dư Xuyên chỉ mải mắng chửi, bây giờ mới ra lệnh: “Chúng mày còn ngây ra đó làm gì, lao lên kiểm tra đi! Chẳng lẽ muốn ở chỗ này chờ chết à?!” “Vâng, vâng, vâng…” Đám thuộc hạ nằm rạp xuống bò về phía trước.
Thực ra Hoắc Hoành chỉ muốn tiêu diệt hết đám thuộc hạ này thôi. Chết càng nhiều thì tỷ lệ bọn họ bắt được Dư Xuyên càng lớn.
Hơn nữa có tiếng súng, chắc Quân khu 9 sẽ đuổi theo được.
Đúng như dự đoán, vì đám người kia sông lên mà tiếng súng càng thêm vang dội. Lũ chim trên cây giật mình vỗ cánh bay vào bầu trời đêm.
Dư Xuyên nhíu mày, cứ cảm thấy không đúng nhưng lại không nói ra được, cảm giác bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Lúc hắn đang bất an thì vài tên còn sống sót may mắn trở lại.
“ông chủ, hình như bọn chúng là… người của Trì Tranh Bắc…” Một tên trong đó bị thương nặng ôm lấy ngực mình, nói chuyện cũng khó khăn.
Dư Xuyên kinh hãi: “Cái gì?!” Tại sao Trì Tranh Bắc lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này?
Trong chớp mắt, hắn cảm thấy Trì Tranh Bắc hợp tác với người Quân khu 9.
Nhưng một giây tiếp theo, hắn đã bác bỏ suy nghĩ này.
Có lẽ Trì Tranh Bắc giống như Mạc Thừa, nhận được tin tức mình vận chuyển hàng nên mai phục ở đây. Nơi này rất gần lối ra, nếu cướp được thì có thể chở ngay đến địa phận của mình, còn hắn ít người nên không cướp lại được.
“Hắn biết chọn chỗ thật đấy.” Dư Xuyên hừ lạnh.
“Lão đại, chúng ta phải làm thế nào?” “Còn làm thế nào nữa, nếu hắn muốn lô hàng này thì tao sẽ chia cho hắn.” Tuy nói thế nhưng trông hắn chẳng tình nguyện chút nào.
“Chia cho hắn? Như vậy sao được!” “Đúng vậy, đây là hàng của chúng ta, tại sao phải chia cho Trì Tranh Bắc một phần, hơn nữa vừa rồi hắn còn bắn thương vong rất nhiều anh em của chúng ta!” “Lão đại, rốt cuộc… anh nghĩ như thế nào vậy?” Đám kia không hiểu nhưng Nhiếp Nhiên lại rõ.
Dư Xuyên muốn hợp tác với Trì Tranh Bắc, cùng đánh lui binh lính Quân khu 9. Nếu để bọn chúng hợp tác thành công, chỉ sợ Quân khu 9 chưa chắc đã đối phó được.